Độc Bạch đi đến bên người Đường Tam, nói: "Tiểu Đường, Phong Thần Trảm của ngươi, lúc nào có thể thi triển cho chúng ta xem một chút đây? Tất cả mọi người đều ngạc nhiên ngươi làm như thế nào có thể áp súc nguyên tố đó."
"Phong Thần Trảm? Đó là cái gì?" Đường Tam ngẩn người.
Độc Bạch nói: "Chính là Phong Nhận sau khi ngươi áp súc rồi phóng ra đó! Uy lực lớn như vậy, mọi người đặt cho nó một danh tự, gọi là "Phong Thần Trảm", rất khí phách!"
Đường Tam không khỏi có chút dở khóc dở cười, bất đắc dĩ nói: "Ngày hôm qua là Đại sư huynh nhường ta."
"Không có, ta không có nhường ngươi. Ngược lại là ngươi có thể hạ thủ lưu tình." Tiếng cười từ cửa truyền đến, Vũ Băng Kỷ bước nhanh tới, hiển nhiên đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Đường Tam và Độc Bạch.
Vũ Băng Kỷ lúc này, hai con ngươi sáng ngời, sắc mặt vui mừng, khí tức tựa hồ có tăng lên.
Hắn chủ động ngồi xuống bên cạnh Đường Tam, giơ ngón cái lên với hắn, nói: "Nói chuyện với ngươi tối hôm qua làm ta hiểu ra nhiều điều, hiệu quả tu luyện tối hôm qua tương đối tốt. Ta nghĩ ta đã tìm được con đường thuộc về mình rồi. Các sư phụ đã từng nói, chúng ta muốn tăng đến cao giai cần phải tìm được đường thuộc về mình. Chỉ có như thế mới làm cho mình tăng lên cấp độ cao hơn. Tiểu Đường, cảm ơn ngươi. Chuyện này là ta thiếu ngươi một ân tình. Về sau có cơ hội, ta tìm một gốc linh thảo đưa cho ngươi, Phong thuộc tính."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam/285137/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.