Vương Duyên Phong sau khi dẫn đạo năm người Đường Tam tu luyện Phong Lang Biến thì cho năm người bọn họ về phòng tự tu luyện.
Chờ đến lúc ăn cơm tối, Vương Duyên Phong hướng Vương Đại, Vương Nhị, Vương Tam nói: "Ta nghĩ, hay là đặt tên cho các ngươi, để các ngươi có tên thuộc về chính mình. Các ngươi có đồng ý không?"
"Đồng ý." Vương Đại ngu ngơ gật đầu.
Vương Nhị trừng hai mắt.
"Có thể."
Vương Tam là người cao nhất, cao hơn Đường Tam, lại vô cùng gầy, giống như cây gậy trúc.
"Như vậy cũng được sao?"
"Được!" Vương Đại trừng Vương Tam một cái.
"A" Vương Tam tựa hồ có chút sợ Vương Đại, chỉ có thể gật nhẹ đầu.
Vương Duyên Phong nói: "Cứ như vậy đi, ta đã nghĩ tên cho các ngươi rồi. Vương Đại, sau này ngươi kêu là Vương Siêu. Vương Nhị gọi là Vương Chung, Vương Tam thì là Vương Tiểu Lỗi."
Vương Siêu vui vẻ nói: "Thật tốt quá, tạ ơn sư phụ, ta rút cuộc có tên của mình rồi."
Vương Chung trừng hai mắt, không nói gì. Hắn cũng rất gầy nhưng so với Vương Siêu, Vương Tiểu Lỗi, hắn muốn nội liễm hơn một ít, không khiếp đảm như hai người kia. Trong ba người bọn hắn, ở thời điểm tế tự, Đường Tam bắt được tia cừu hận trong ánh mắt Vương Chung, mà không đơn thuần là sự sợ hãi.
Vương Tiểu Lỗi cau mày nói: "Tên ta có ba chữ, có phải rất khó viết không?"
"Ngươi sao lại nhiều lời như vậy? Cứ thế đi, tạ ơn sư phụ." Vương Siêu trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2147680/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.