Vũ Băng Kỷ ánh mắt trở nên sáng lên, cẩn thận nói: "Thủ pháp này ngươi có thể truyền thụ cho ta được không?"
Đường Tam nhìn Vũ Băng Kỷ, thoáng có chút do dự. Thủ pháp Ám Khí Bách Giải tinh diệu phi phàm, hắn sử dụng cũng có thể nói là có thiên phú dị bẩm, nhưng truyền thụ cho Vũ Băng Kỷ lại là một chuyện khác. Lúc này và lúc hắn còn ở trấn Phong Lang có chỗ bất đồng. Nơi đây là căn cứ trọng điểm của Cứu Thục, nếu Vũ Băng Kỷ học được, rất nhanh sẽ khiến cho tổ chức hoài nghi. Cho dù có trấn trưởng che giấu cho mình, nhưng cũng không được trong thời gian dài.
Vũ Băng Kỷ nhìn ra được Đường Tam đang chần chờ, nói: "Ta có thể dựa vào phương thức nhiệm vụ trả ngươi thù lao, được không?"
Trình Tử Chanh đột nhiên mở miệng nói: "Còn muốn thù lao à? Tất cả mọi người đều là người một nàh, Tiểu Đường ngươi không được keo kiệt."
Đường Tam liếc Trình Tử Chanh một cái, cô nương này, thật sự như là Độc Bạch nói trúng. Đại sư huynh mị lực quả nhiên kinh người.
Không chờ Đường Tam mở miệng, Vũ Băng Kỷ nghiêm mặt nói: "Chanh tử, không thể nói như vậy. Lão sư trước nay đều dạy chúng ta phải trao đổi công bằng. Đây là nguyên tắc của học viện, cho nên mới có nhiệm vụ tồn tại. Chúng ta muốn đạt được cái gì thì phải trả một cái giá tương ứng. Tiểu Đường, ngươi có thể nói giá, nếu như ta chấp nhận được, ta sẽ cùng ngươi học."
Đường Tam nói: "Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2147550/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.