Nếu không phải bản thân Băng nguyên tố có lực phòng ngự rất mạnh, chỉ sợ một màn vừa rồi hắn cũng trở thành cái sàng.
"Cái này, đây là thủ pháp ám khí?" Lúc này trong nội tâm Vũ Băng Kỷ đã tràn đầy rung động mãnh liệt, trong thời gian ngắn hắn chỉ cứng ngắc đứng tại chỗ, cũng không có phản ứng gì.
Đường Tam đi đến bên cạnh hắn, nói: "Đại sư huynh, ngươi không sao chứ?" Đường Tam cố gắng hạ thấp giọng.
Vũ Băng Kỷ ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt tràn đầy kích động, "Cái này, cái này, ... ngươi làm như thế nào? Cái này ..."
Đường Tam cười hắc hắc, "Khống chế a! Đương nhiên là khống chế nguyên tố rồi. Ngươi thấy có lợi hại hay không?"
"Thật là lợi hại. Ba mươi mét mà vẫn có uy lực như vậy! Thủ pháp thần kỳ này có tên là gì?" Vũ Băng Kỷ miệng có chút khô hỏi Đường Tam, trong khoảng thời gian ngắn này, trong mắt hắn hiện lên dị sắc liên tục.
"Đi thôi, trở về rồi nói." Đường Tam kéo Vũ Băng Kỷ quay về phòng hắn. Bộ dáng của Đại sư huynh bây giờ quá quái dị, bị người khác nhìn thấy không tốt.
Trở lại gian phòng, Đường Tam đóng cửa thật kỹ, sau đó quay đầu cười ranh mãnh, nói: "Đây là thủ pháp ám khí ta mới nghiên cứu ra một tháng nay. Nhưng mà ta sử dụng sẽ không phát huy được hiệu quả tốt nhất, bởi vì Phong nguyên tố không quá thích hợp với nó. Nhưng lúc ta phát hiện ra cũng đã muộn, khi đó ta liền nghĩ tới Đại sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2147434/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.