Chương trước
Chương sau
Năm ngón tay Đường Tam nắm lại, Phong Nhận lần nữa áp súc thành một phong châm màu xanh sẫm. Tuy phong châm rất nhỏ nhưng Mỹ công tử cảm nhận được phong nguyên tố mãnh liệt trong đó.

Đường Tam nói: "Ta dùng cái này đánh chết Cự Ngao Ma Hạt. Tinh Thần Lực của ta đủ mạnh để áp súc Phong nguyên tố, hơn nữa bảo trì tính ổn định của nó."

"Tinh Thần Lực của ngươi mạnh như vậy?" Ngân quang lập loè trong mắt Mỹ công tử bắn về phía Đường Tam.

Lập tức, Đường Tam cảm nhận được một lực đạo trùng kích tinh thần của mình.

Ánh mắt của hắn nhìn Mỹ công tử chăm chú, Tinh Thần Lực nội liễm.

"Ô ... ô...n...g" sóng tinh thần cuồn cuộn làm Mỹ công tử cảm thấy hoa mắt, chỉ cảm thấy trùng kích của mình bị bắn ngược lại, nàng không khỏi kinh hô một tiếng. Tinh Thần Chi Hải bị đả kích làm nàng hoảng hốt, thân thể theo bản năng lùi lại phía sau.

"Cẩn thận." Đường Tam nhoáng cái đã đến bên nàng, một phát bắt được cánh tay nàng.

Cánh tay nàng khá nhỏ và vô cùng mềm mại. Có vết xe đổ từ trước, sau khi giúp nàng ổn định lại thân thể, hắn lập tức buông lỏng tay, "Mỹ tỷ, ngươi không sao chứ?"

"Cửu giai Tinh Thần Lực?" Mỹ công tử giật mình nhìn hắn.

Phải biết rằng, Khổng Tước Yêu tộc là chủng tộc vô cùng coi trọng việc tu luyện Tinh Thần Lực. Nàng có tu vi Thất giai, nhưng Tinh Thần Lực đã đạt đến Bát giai. Tuy vậy khi nàng công kích Đường Tam liền bị bắn ngược lại, có hiệu quả phản phệ, tuy rằng không mạnh nhưng đã chứng minh Tinh Thần Lực của Đường Tam ở phía trên nàng, vậy chỉ có thể là Cửu giai. Hơn nữa vì không muốn tổn thương mình, hắn rõ ràng có chỗ thu liễm.

Tu vi Lục giai đỉnh phong, Cửu giai Tinh Thần Lực, đây quả thực là quái vật a!

Có được Cửu giai Tinh Thần Lực thì đánh chết Bát giai Cự Ngao Ma Hạt là chuyện có thể hiểu được. Với kiến thức và ưu thế huyết mạch của Mỹ công tử, nàng có cái nhìn tổng quan hơn nhiều so với các Yêu Quái khác, do đó nàng hiểu rõ Tinh Thần Lực cường đại có tác dụng lớn cỡ nào. Nàng có thể đánh tan cường giả Bát giai, trừ ưu thế huyết mạch, còn bởi vì Tinh Thần Lực đủ mạnh nên có thể triển khai tốt huyết mạch chi lực.

Điểm trọng yếu hơn là, hắn mới bao tuổi, còn nhỏ hơn mình mà lại có thiên phú như vậy. Đáng tiếc duy nhất là phương diện huyết mạch hơi yếu, Phong Hổ biến cũng không được tính là huyết mạch cấp 3.

Nhìn thấy Mỹ công tử kinh ngạc, Đường Tam nói: "Ta cũng không biết vì sao lại như vậy, dường như bẩm sinh Tinh Thần Lực của ta đã tương đối mạnh."

"Ân." Mỹ công tử gật gật đầu, nàng biết Yêu Thần biến thiên kỳ bách quái, tình huống nào cũng có thể xuất hiện, bản thân nàng cũng là một tồn tại hết sức đặc thù, cho nên nàng có thể tiếp nhận lời Đường Tam nói.

"Mỹ tỷ, ngươi gọi ta ra ngoài có chuyện gì sao?" Đường Tam hỏi.

Nghe xong câu hỏi của hắn, Mỹ công tử lại trầm mặc, tựa hồ nàng đang suy tư điều gì đó.

Đường Tam không khỏi có chút kinh ngạc, hắn có thể cảm thụ được Mỹ công tử đang bối rối, không biết nàng suy tư điều gì. Mà tâm tình này mới xuất hiện sau khi thăm dò hắn.

Khi Mỹ công tử nhìn hắn lần nữa, dường như nàng đã quyết tâm, nói: "Không sao, ngươi trở về đi. Ta chỉ muốn nhìn một chút năng lực của ngươi."

Đường Tam lông mày cau lại, "Thật sự không có chuyện gì sao? Nếu như ngươi cần ta làm gì thì cứ việc nói, ta nhất định sẽ cố gắng."

"Ta nói không có, ngươi đi đi." Thanh âm Mỹ công tử thoáng đề cao vài phần.

Đường Tam nhìn nào thật sâu, nhưng không tiếp tục truy vấn. Qua vài lần tiếp xúc, hắn đã hiểu nàng hơn một chút. So với kiếp trước vô ưu vô lo, ở kiếp này nàng mang nhiều trách nhiệm hơn, điều này cũng khiến tính cách của nàng có chỗ biến hoá. Là một Lam cấp Cứu Thục, nàng đã quyết định chuyện gì sẽ rất khó thay đổi.

"Được rồi, vậy ta đi trước." Đường Tam đứng người lên, nhưng không vội vã rời đi. Hắn nhìn ra được Mỹ công tử đang do dự.

Mỹ công tử ngẩng đầu nói với hắn: "Phong Hổ biến tuy không phải là Yêu Thần biến cường đại, nhưng ta tin huyết mạch nào cũng có cơ hội trở thành cường giả chân chính. Chỉ cần ngươi tích luỹ đầy đủ thì huyết mạch có thể tiến hoá. Ngươi có một Tinh Thần Lực siêu cường bẩm sinh, đây rất có thể là phương hướng tu luyện trong tương lai của ngươi. Hảo hảo tu luyện, hảo hảo cố gắng, ngươi là một thành viên Cứu Thục, cũng là hy vọng, chờ khi ngươi đột phá Thần cấp, ngươi sẽ càng được biết nhiều chuyện hơn."

"Ân, cảm ơn Mỹ tỷ nhắc nhở." Đường Tam gật gật đầu. Trong một thoáng, hắn đã hiểu rồi. Mỹ công tử tuy thành thục hơn các đồng bạn, nhưng dù sao nàng vẫn là nữ nhi, từ lời nói của nàng hắn có thể đoán được vì sao nàng đổi ý. Chính là do thiên phú của mình a, nàng không muốn mình đi mạo hiểm. Sau khi biết được chuyện này, nàng muốn mình được an toàn, không cần giúp nàng chuyện gì.

Tiểu Vũ, ngươi thật là khờ! Với ta, có chuyện gì quan trọng hơn ngươi chứ?

Nhưng Đường Tam không ở lại, thời điểm này ở lại sẽ không tốt lắm. Huống chi, hắn đã sớm đoán được tầm quan trọng của nàng trong tổ chức, cũng biết mục tiêu của nàng là gì.

Khi biết thân phận của nàng, khi nhìn thấy nàng bị Uông Ngôn muốn bắt đi, hắn đã sớm có phán đoán này. Rất đơn giản, chính là thân phận người thừa kế Khổng Tước Yêu tộc.

Nàng là con lai lại có được quyền thừa kế vương vị chứng tỏ thiên phú của nàng vô cùng xuất chúng. Đây có thể là cơ hội duy nhất của Cứu Thục, mà Khổng Tước Yêu tộc nắm trong tay toàn bộ thành Gia Lý, là một trong các chủ thành. Toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục chỉ có hơn mười chủ thành, nếu Mỹ công tử có thể thống trị Khổng Tước Yêu tộc, trở thành Khổng Tước Yêu Vương đời sau, đối với Cứu Thục mà nói, tuyệt đối là sự kiện trọng đại.

Cho nên, tất cả việc nàng làm lúc này đều là chuẩn bị cho việc kế thừa vương vị. Trong quá trình này quả thực có rất nhiều khó khăn. Trong Khổng Tước Yêu tộc nhất định có người cực lực phản đối, ngoài ra còn có tổ đình, thậm chí là quý tộc bên trong thành Gia Lý. Nàng có huyết mạch nhân loại, muốn thừa kế vương vị là chuyện vô cùng khó khăn.

Vẻ suy tư cũng biến mất trong mắt Mỹ công tử, nàng cũng đứng lên, nói với Đường Tam: "Một thời gian tiếp theo, trong thành Gia Lý sẽ có nhiều chuyện phát sinh, thậm chí có chút không yên ổn. Ngươi không cần biết rõ quá nhiều, làm việc bình thường, không có chuyện gì thì ở trong học viện tu luyện, không nên vào thành, càng không được đi ra ngoài thành, hiểu chưa?"

"Có chuyện gì sao?" Đường Tam hỏi.

Mỹ công tử lắc đầu, nói: "Ngươi không cần biết, mà biết đối với ngươi cũng không có ý nghĩa gì. Ngươi phải nhớ kỹ lời ta nói, cứ như vậy mà làm. Sẽ có một ngày ngươi sẽ tự hiểu. Đi thôi."

Vừa nói, nàng vừa phất phất tay với hắn.

"A" Đường Tam gật gật đầu, nhìn lại dung nhan tuyệt mỹ một lần nữa, "Mỹ tỷ, bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể tìm ta. Ta chờ ngươi."

Nói xong câu đó, Đường Tam mới quay người rời đi.

Đưa mắt nhìn bóng lưng hắn, ánh mắt Mỹ công tử ấm áp hơn vài phần, biểu tình cũng nhu hoà hơn, giống như nàng đã tháo lớp mặt nạ xuống.

Nàng ngồi xuống vị trí lúc trước, đối với Đường Tam, nàng có cảm giác rất đặc thù. Mà hiện tại, trong đầu nàng không ngừng hiện lên những lần gặp gỡ trước đó.

Lần đầu nhìn thấy hắn, nàng còn nhớ rõ ánh mắt Đường Tam nhìn nàng. Khi đó Đường Tam còn nhỏ yếu, vẫn chỉ là một đứa bé, nhưng ánh mắt của hắn rất phức tạp, để lộ ra vô số tâm tình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.