Chương trước
Chương sau
Nửa giờ sau, Đường Tam mới khôi phục tinh thần mà mở mắt ra.

Hắn đứng lên, đi tới trước mặt các thiếu nữ Hồng Hồ tộc, hỏi các nàng: "Các ngươi học qua minh tưởng chưa?"

Hồng Nhất là đại tỷ, nàng khẽ gật đầu, nói: "Đã học qua. Trước kia trong tộc có nói, bởi vì chúng ta đều đã thức tỉnh huyết mạch, nếu thông qua minh tưởng có thể tăng lên cảnh giới thì chúng ta có khả năng thành phụ thuộc. Nhưng huyết mạch của chúng ta quá mỏng manh nên ..." Nói đến đây, nàng không khỏi đỏ mắt.

Đường Tam gật gật đầu, nói: "Học qua là tốt rồi. Từ hôm nay trở đi, các ngươi trừ lúc ăn cơm và nghỉ ngơi thì tận lực ngồi bên cạnh vòng tròn mà ta hoạ để minh tưởng. Đây là nhiệm vụ đầu tiên, nhưng các ngươi phải nhớ kỹ, không thể tiến vào bên trong, càng không thể phá hư bất kỳ vật gì. Hiểu được sao?"

Các thiếu nữ liên tục gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Trương Hạo Hiên quay đầu nhìn Đường Tam, hỏi: "Ngươi dựng pháp trận ở chỗ này, nếu có Yêu Thú đến thì sao bây giờ? Các nàng không thể ngăn Yêu Thú phá hư đâu."

Đường Tam mỉm cười, nói: "Yêu Thú chắc sẽ không đến. Pháp trận này có tác dụng ngăn trừ Yêu Thú." Hoàng Kim Mộc chính là cành của Hoàng Kim Thụ, trên đó có sinh mệnh lực vô cùng cường đại, đối với bất kỳ Yêu Thú nào cũng có tác dụng bài xích. Mà Đường Tam thông qua pháp trận còn phóng đại phương diện này lên. Cho nên nó căn bản sẽ không hấp dẫn Yêu Thú đến.

Trương Hạo Hiên nói: "Pháp trận này của ngươi có tác dụng gì?"

Đường Tam nói: "Trồng cây. Ta cảm thấy qua một tuần trăng, nó có thể mọc rễ nảy mầm."

Trương Hạo Hiên sững sờ, "Ngươi muốn trồng Hoàng Kim Mộc?"

Đường Tam gật nhẹ đầu.

Trương Hạo Hiên nói: "Thứ này không phải không có tác dụng gì sao?"

Đường Tam cười nói: "Đó là Yêu Quái Tộc không hiểu tác dụng của nó, ta tin Tinh Quái Tộc bên kia hẳn là có Tinh Quái hiểu một chút, nhưng cũng chỉ là bề nổi. Điểm cường đại nhất của Hoàng Kim Mộc chính là hội tụ sinh mệnh lực, nó càng phát triển sẽ càng hấp thu nhiều thiên địa linh khí để chuyển hoá thành sinh mệnh lực. Những cô nương này vây quanh nó tu luyện sẽ được một lượng nhất định sinh mệnh lực phản hồi, có trợ giúp các nàng kích phát huyết mạch."

Đôi mắt Trương Hạo Hiên sáng lên, nói: "Còn chúng ta thì sao? Có thể không?"

Đường Tam gật gật đầu, nói: "Bây giờ thì chưa được, vì nó còn chưa phát triển. Nhưng nếu nó phát triển thành cây đại thụ mà nói, sinh mệnh lực nó ẩn chứa có thể tẩm bổ cho sinh mạng thể cường đại, đối với chúng ta cũng đều có chỗ tốt."

Trương Hạo Hiên thở sâu, nói: "Pháp trận này của ngươi có tác dụng làm nó nhanh phát triển sao?"

"Đúng vậy. Tụ Linh trận có tác dụng ngưng tụ thiên địa linh khí, nếu chỉ trồng Hoàng Kim Mộc thì chúng nó vẫn phát triển, nhưng có lẽ cần trăm ngàn năm để lớn lên. Mà Tụ Linh trận lấy bọn nó làm hạch tâm, tăng tốc hấp thụ thiên địa linh khí, xúc tiến nó phát triển, khiến nó nhanh chóng nảy mầm, hấp thu càng nhiều thiên địa linh khí hơn. Tốc độ phát triển của nó cũng nương theo tốc độ hấp thu thiên địa linh khí mà phát triển, hình thành một vòng tuần hoàn."

Trương Hạo Hiên nói: "Pháp trận của ngươi có phải đều có tác dụng với mọi thiên tài địa bảo hay không?"

Đường Tam nói: "Đúng vậy, chỉ là đại đa số thiên tài địa bảo khi phát triển rất dễ để lộ ra bên ngoài, dễ dàng đưa tới phiền toái không cần thiết. Trừ phi có được thủ hộ phi thường cường đại."

Trương Hạo Hiên gật gật đầu, nói: "Ta hiểu rồi. Trận pháp này, có thể bán cho tổ chức hay không?"

"Bán?" Đường Tam sửng sốt một lát.

Trương Hạo Hiên nói: "Không thể lấy không của ngươi, ngươi có thể đưa ra yêu cầu. Hơn nữa, có giá trị mới dễ nói chuyện, ta sẽ che giấu cho ngươi." Hắn vẫn luôn không báo cáo tình huống cụ thể của Đường Tam cho tổ chức, trong đó phần lớn lý do là muốn Đường Tam an toàn phát triển. Mà tốc độ phát triển của hắn luôn vượt qua ngoài dự liệu của hắn.

Đường Tam nhẹ gật đầu, nói: "Được, ta điều chỉnh một lát, trở về sẽ vẽ lại cho ngài, sau đó chỉ cho ngài khắc hoạ nó như thế nào."

Thấy hắn thoải mái đáp ứng, Trương Hạo Hiên lập tức tươi cười, vỗ bờ vai của hắn, "Ta dường như ngày càng thấy có tương lai rồi."

"Nhất định sẽ có." Đường Tam cũng cười với Trương Hạo Hiên.

Các thiếu nữ rất nghe lời, theo lời Đường Tam, các nàng đều quanh quanh Tụ Linh trận tu luyện. Bây giờ Hoàng Kim Mộc mới bắt đầu hấp thu thiên địa linh khí, vẫn chưa có sinh mệnh phản hồi, nhưng thiên địa linh khí được Tụ Linh trận hội tụ cũng rèn luyện thân thể các nàng. Linh khí theo sự phát triển của Hoàng Kim Mộc mà tăng lên, vừa mới bắt đầu là có tốc độ chậm nhất, rất phù hợp với người có tu vi Nhất giai và Nhị giai, củng cố huyết mạch chi lực của các nàng.

Đường Tam quan sát các nàng minh tưởng, nhưng thiếu nữ này tâm tư đơn thuần, tiến vào trạng thái minh tưởng cũng không khó. Trương Hạo Hiên quyết định ở lại trông coi một thời gian, hắn cũng muốn quan sát kỹ hơn hiệu quả của Tụ Linh trận. Hắn để cho Đường Tam về trước, trở về vẽ lại trận đồ.

Tạm biệt Trương Hạo Hiên, Đường Tam tự trở về học viện Cứu Thục, vẽ trận đồ cũng rất đơn giản. Lúc chạng vạng tối, hắn cũng đã hoàn thành trận đồ. Bất quá hắn không trở lại sơn cốc ngay, Trương Hạo Hiên nói ba ngày sau tới cũng được. Hắn chuẩn bị buổi tối sẽ quay lại học viện Gia Lý để tu luyện. Tinh Thần Lực của hắn đang dần đến đỉnh phong của đỉnh phong, huyết mạch chi lực còn muốn chờ đồng bạn, hiện tại chưa tăng lên ngay được, cho nên hắn ý định tiếp tục tu luyện Tinh Thần Lực, nuôi dưỡng Thần Thức.

Vừa ra cửa, khi chuẩn bị rời học viện Cứu Thục, thì hắn đụng phải Vũ Băng Kỷ.

Nhìn thấy Đường Tam, Vũ Băng Kỷ vốn sửng sốt một lát, sau đó chặn hắn lại.

"Đại sư huynh." Đường Tam cười chào hỏi hắn.

"Muốn gặp ngươi thật khó khăn a! Các sư phụ đều đã quên còn có đệ tử như ngươi rồi. Ngươi như thế nào hiện tại ngay cả lớp học cũng không đến?" Vũ Băng Kỷ tức giận nói.

Đường Tam gật gật đầu, nói: "Trấn trưởng lão sư vẫn một mình dạy bảo ta, ban ngày ta đến học viện Gia Lý làm công, cho nên không có thời gian lên lớp."

Vũ Băng Kỷ nói: "Cảm ơn Tử Dương quả của ngươi, trấn trưởng đã nói với chúng ta rồi. Tử Dương quả hiệu quả rất tốt, Tinh Thần Lực của ta đã tăng lên, bắt đầu hoá lỏng rồi."

Đường Tam cười nói: "Đó vốn là thu hoạch của mọi người, không phải của mình ta. Đại sư huynh gần đây tu luyện như thế nào?"

Nghe hắn hỏi, ánh mắt Vũ Băng Kỷ sáng lên, "Rất không tồi. Tinh Thần Lực tăng lên, ta khống chế Băng nguyên tố dễ dàng hơn nhiều. Băng châm hiện tại cơ bản ngay lập tức có thể ngưng tụ, tăng tốc lần hai cũng vậy. Ngươi còn thủ pháp nào không dạy ta?"

Đường Tam cười thầm, hắn biết, đây mới là mục đích thật sự Vũ Băng Kỷ ngăn hắn lại. Dù sao không đi học, Trương Hạo Hiên sớm đã thu xếp cho hắn.

Đường Tam nói: "Băng châm cùng tăng tốc lần hai đã luyện thành, vậy huynh có thể luyện tập một ít thủ pháp phức tạp rồi."

"Còn có phức tạp hơn sao?" Vũ Băng Kỷ mắt sáng như sao.

Từ khi cùng Đường Tam học tập khống chế Băng nguyên tố, hắn cảm thấy mình tiến bộ thật nhanh, không chỉ là cấp độ, mà còn ở trên cảm ngộ. Hiện tại khi đối chiến với Quan lão sư, vận dụng tăng tốc lần hai cũng không rơi vào thế hạ phong.

Đường Tam gật gật đầu, nói: "Ta chỉ cho ngươi một thủ pháp phức tạp nhất, trong đó trụ cột là băng châm, thứ hai là tăng tốc lần hai, còn có thể dung hợp Băng bạo thuật. Nếu như ngươi luyện thành, trên cơ bản là vô địch ở đồng cấp."

"Nhanh dạy ta." Vũ Băng Kỷ cơ hồ là thốt ra, nhưng nói xong câu này lại cảm thấy ngượng ngùng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.