Khổng Tước Đại Yêu Vương ngồi ngay ngắn ở ghế chủ vị, một thân trường bào màu vàng nhạt càng làm hắn thêm cao quý. Hắn chỉ ngồi đó đã có cảm giác không giận mà uy.
Mười hai thủ lĩnh của mười hai đại tộc đã đến đông đủ, khi bọn họ tới đại sảnh đã chứng kiến Khổng Tước Đại Yêu Vương ngồi đó, cả đám lập tức kinh ngạc, vội vàng yên tĩnh lại.
Sau khi đã an toạ, toàn bộ đại sảnh trở nên yên tĩnh tới mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, bầu không khí có chút nặng nề.
Trong mắt Khổng Tước Đại Yêu Vương lộ ra vẻ trầm tư, cho đến khi một nam tử có sừng hươu màu trắng lóng lánh nhũ sắc ngồi bên tay trái hắn thấp giọng nói một câu, đôi mắt Khổng Tước Đại Yêu Vương mới tập trung.
"Chư vị." Khổng Tước Đại Yêu Vương thản nhiên nói.
Các thủ lĩnh đại tộc ngồi thẳng lưng, nhìn về phía hắn.
Khổng Tước Đại Yêu Vương nói: "Từ khi ta kế nhiệm chức Thành chủ thành Gia Lý đến nay đã hơn bảy mươi năm. Hơn bảy mươi năm, ta chưa từng lười biếng, nhưng trước sau vẫn không thể thành Hoàng, thật là xấu hổ với tổ tiên."
"Nhưng cho tới nay, ta cũng cũng tự nhận mình đã làm hết sức quản lý thành Gia Lý, mặc dù an phận ở một góc, nhưng nó yên bình. Từ khi tộc ta không có Hoàng vẫn toạ trấn nơi này, đến nay đã hơn ba trăm năm, trải qua ba đời Yêu Vương. Mọi người người đều biết, dù không thành Hoàng, nhưng với tu vi Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2147237/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.