Quan Long Giang đứng đầu, thân hình hắn bỗng nhiên trở nên kỳ dị, vầng sáng màu lam nhạt vờn quanh, dường như xung quanh đều tràn ngập sinh mệnh khí tức. Lưu quang màu lam ba động, dường như có sinh mệnh thể từ dưới đất xuất hiện. Thuỷ Linh Biến! Khống chế Thuỷ nguyên tố.
Cũng vì Yêu Thần biến này nên hắn mới trở thành lão sư của Vũ Băng Kỷ, Băng Thuỷ vốn đồng nguyên.
Uy áp cường giả Cửu giai bắn ra, bọn họ giống như đang ở trong biển sâu đối mặt với thuỷ áp mạnh mẽ, làm người ta có cảm giác bị ngạt thở.
Ở phía sau hắn, thân hình Mộc Ân Tình biến lớn, thể hiện một năng lực mà Đường Tam quen thuộc. Thân hình hắn cao chừng hơn bốn mét, cơ bắp cuồn cuộn, mỗi một khối đều tràn ngập lực lượng. Đại Lực Thần Viên biến thân, Lực Viên Biến!
Ở bên cạnh hắn, thân hình Mộc Vân Vũ trở nên nhẹ nhàng hơn, cả người dường như không có trọng lượng, ánh sáng dìu dịu lấp loé trên người, toả ra một tầng thanh quang. Quang mang lưu chuyển, sau lưng mở ra đôi cánh, Thanh Loan Biến!
Luận về tầng cấp huyết mạch, trong ba vị lão sư, Thanh Loan Biến có tầng cấp cao nhất.
Thanh Loan Biến đã chạm đến ngưỡng cấp hai. Nhưng bởi vì huyết mạch của Mộc Vân Vũ không quá mức nồng đậm nên về sau, tốc độ tiến giai bắt đầu chậm xuống.
Uy thế ba vị lão sư bắn ra mạnh hơn một chút, một vị Cửu giai, hai vị Bát giai đều có thực lực cường hãn, lập tức chèn ép khí thế bên Đường Tam, làm nó yếu hơn.
Nhưng các học viên trong học viện Cứu Thục lại có cảm giác khác. Bốn sư huynh, sư tỷ phóng xuất Yêu Thần biến có thể giằng co với các lão sư, chịu được áp lực mạnh mẽ như vậy, riêng điều này đã làm bọn họ kinh ngạc không thôi.
Phải biết rằng, ba vị này là lão sư a! Bốn sư huynh, sư tỷ có tu vi cấp độ gì?
Quang mang băng lam trên người Vũ Băng Kỷ bỗng nhiên ngưng thực hơn, trong chớp mắt, tay phải nâng lên chỉ về phía Quan Long Giang. Thân là học viên đương nhiên phải xuất thủ trước, đây là tôn trọng các lão sư.
Quang mang trong nháy mắt bắn ra, bay đến chỗ Quan Long Giang, chính là một viên băng cầu. So với thời điểm mới tu luyện, viên băng cầu này đã lớn hơn nhiều.
Quan Long Giang hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên, một cột nước xông ra, muốn bao trùm bốn người Vũ Băng Kỷ ở trong đó.
Chợt quát một tiếng, Cố Lý nhanh chân xông lên, Trình Tử Chanh đập động hai cánh, bay lên cao mang theo kim mang chói mắt.
Đường Tam sải bước ra, giống như không nhìn thấy cột nước kia, từng đạo Phong Nhận tựa như núi lửa phun trào bắn ra, phóng ra bốn phương tám hướng trên không.
"Phốc" một tiếng nhỏ, cơ hồ trong nháy mắt băng cầu đã xuyên qua cột nước. Làm Quan Long Giang giật mình là, bị cột nước của mình trùng kích nhưng băng cầu không có yếu bớt, ngược lại tốc độ tăng mạnh, cơ hồ ngay lập tức đã đến trước mặt mình.
Một màn làm hắn càng khiếp sợ còn ở phía sau. Ngay khi hắn ngưng tụ thuỷ thuẫn (tấm chắn bằng nước) để ngăn cản, băng cầu đột nhiên nổ tung, hoá thành nhiều cây băng châm, trực tiếp xuyên qua thuỷ thuẫn.
Quan Long Giang dù sao cũng là cường giả nhiều năm, đối mặt với tình huống nào cũng không kinh hoảng. Sóng nước bên trong thuỷ thuẫn cấp tốc hoá thành vòng xoáy, muốn bóp nát băng châm kia. Nhưng đúng lúc này, băng châm đột nhiên hoà tan chuyển thành hàn khí. Vòng xoáy trong thuỷ thuẫn vừa xoay tròn dần bị đông lại, trong chốc lát đã đông cứng thành băng thuẫn.
Còn có thể khống chế như vậy? Quan Long Giang bất ngờ và đột nhiên có cảm giác không tốt. Một dòng nước dâng lên dưới chân, thôi động thân thể hắn lùi lại phía sau, ngay sau đó băng thuẫn nổ tung thành từng mảnh vụn. Lực nổ chấn động làm Quan Long Giang hơi lắc lư, mà cột nước kia đã sớm không khống chế được nên tiêu tán.
Cố Lý giống như đã sớm đoán được tình huống như vậy nên xông ra. Không bị cột nước ngăn cản, thân hình xoay tròn, vĩ chuỳ phía sau đập tới Mộc Ân Tình.
Mộc Ân Tình đấm ra một quyền, lực lượng kinh khủng khiến luồng không khí nổ tung, nhưng cũng lúc đó, thời gian ngưng trệ trong chớp mắt khiến một quyền của hắn đột nhiên ngừng lại, lực công kích cũng giảm đi nhiều. Ngay sau đó lại va chạm với vĩ chuỳ, uy lực lại hạ thấp.
Vĩ chuỳ quay lại, Cố Lý xoay tròn, chuỳ thứ hai đã đánh ra. Tốc độ một chuỳ này gần như tăng gấp đôi so với trước, thời gian gia tốc!
Tốc độ và số lượng chuỳ có quan hệ mật thiết với lực công kích cuối cùng. Tốc độ tăng nhanh làm Mộc Ân Tình có chút trở tay không kịp, chỉ có thể dùng tay không đón đỡ.
Va chạm trong nháy mắt đã triển khai.
Trình Tử Chanh trên không trung xoay tròn, nàng tựa như một con thoi màu vàng, Kim Sí Phi Phong Trảm từ trên trời giáng xuống, đi thẳng tới chỗ Mộc Vân Vũ.
Cùng lúc đó, mấy chục đạo Phong Nhận cuốn tới, bao trùm Mộc Vân Vũ.
Mộc Vân Vũ vỗ cánh, trong miệng phát ra tiếng chim hót dễ nghe. Thanh âm thánh thót làm cho người nghe cảm giác vui sướng, dường như đây là thanh âm đẹp nhất thế gian, khiến cho bốn người, bao gồm cả Đường Tam, hành động cũng trì trệ trong chốc lát.
Âm khống!
Đường Tam lập tức phản ứng lại, hai mắt loé lên, Phong Nhận vốn công kích Mộc Vân Vũ đột nhiên nổ tung phát ra từng tiếng kêu chói tai, ngăn cách thanh âm du dương kia.
Thanh Loan, được mệnh danh là loài chim có giọng hót đẹp nhất, thuộc loài Á Phượng. Nghe nói sau khi hồi sinh từ đống tro tàn, Thanh Loan có thể chân chính biến thành Phượng Hoàng.
Ngoại trừ có ngọn lửa xanh với uy năng cường đại, tiếng hót của nó có thể làm cho người nghe lâm vào hỗn loạn. Phong Nhận của Đường Tam nổ tung chỉ có thể ngăn cản được nhất thời, nhưng cũng đã đủ rồi, Kim Sí Phi Phong Trảm đã đến.
Mộc Vân Vũ phóng người lên, hai cánh phát ra quang diễm chói mắt, quang diễm xanh biếc hướng lên trên, nghênh đón Kim Sí Phi Phong Trảm.
Nhưng sau đó, quang diễm nóng rực bị chém ra, kim quang vẫn như cũ hướng xuống thân thể nàng, chỉ là xung quanh kim sí có dấu vết bị thiêu đốt.
Ngọn lửa màu xanh trên người Mộc Vân Vũ bắn ra, hơi lắc người, thân hình đột nhiên biến mất. Chỉ là hoả diễm xung quanh đã ngưng tụ thành bộ dáng của nàng, xuất hiện bốn Mộc Vân Vũ.
Đối với năng lực của Mộc lão sư, thân là đệ tử Trình Tử Chanh ít nhiều cũng hiểu rõ. Hai cánh kéo lại thân thể ngay vị trí Mộc Vân Vũ biến mất, từng đạo quang nhận màu vàng bắn ra, quét ngang xung quanh Mộc Vân Vũ.
Cùng lúc đó, Phong Nhận đã tới, tấn công từ trong ra ngoài.
Ngọn lửa lần nửa nổ tung, phóng lên trời. Ngọn lửa màu xanh đồng thời thiêu đốt Phong Nhận cùng quang nhận màu vàng. Một lượng lớn ngọn lửa đã ngưng tụ lại thành dáng vẻ của Mộc Vân Vũ.
Trình Tử Chanh điểm chân trên mặt đất, thân hình dâng lên cao, Kim Sí Phi Phong Trảm chém về phía Mộc Vân Vũ.
Ánh mắt Mộc Vân Vũ sắc bén hơn, không hề nghi ngờ, áp lực mà đệ tử mang lại vượt quá suy nghĩ của nàng, nhất là Trình Tử Chanh, lực công kích mạnh mẽ kia làm nàng có cảm giác không thể ngăn cản được.
Nàng biết Trình Tử Chanh đã thăng lên Thất giai, nhưng nàng không ngờ rằng Kim Bằng Biến vốn am hiểu phi hành lại có lực công kích mạnh như vậy.
Tiếng chim hót du dương lại phát ra, một vòng gợn sóng màu xanh cũng theo đó tản ra từ trên đầu nàng, sau lưng nàng từng chiếc lông đuôi mọc ra. Thanh Loan chi minh lần nữa được phát động, nhưng lần này nàng đã toàn lực ứng phó. Nàng không chỉ muốn khống chế đối thủ, mà muốn khống chế toàn trường.
Nhưng là, tiếng hót cơ hồ ngay lập tức dừng lại. Trong tầm mắt Mộc Vân Vũ xuất hiện hai đạo tử quang.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]