Độc Bạch cũng rất bất đắc dĩ, chỉ có thể đuổi theo. May mắn có Vũ Băng Kỷ mang theo hắn nên mới không bị tụt lại phía sau.
Lần này là đi hơn một giờ. Độc Bạch đã mệt mỏi sắp không chịu được, mà phía trước chỉ là một màn sương trắng mịt mờ.
Đường Tam nói: "Các ngươi theo sát ta, không nên cách ta quá năm mét." Nói xong, trong tay hắn đã cầm một trận bàn nho nhỏ.
Hắn dùng Huyền Thiên Công khởi động trận bàn, tản ra một vầng sáng. Một màn kỳ dị xuất hiện, sương mù phía trước vậy mà tách ra tạo thành một con đường.
"Đây là ..." Bốn người hai mặt nhìn nhau, ngay cả Độc Bạch đang mệt mỏi cũng mở ta mắt nhìn.
Đường Tam mỉm cười nói: "Đây là trụ sở bí mật lão sư thành lập cho chúng ta. Đi thôi."
Đúng vậy, hắn mang mọi người tới, không phải nơi nào khác, chính là Hoàng Kim sơn cốc.
Đồng đội cùng sinh cùng tử nên đáng giá để tín nhiệm, ở chỗ này, bọn họ tu luyện càng có hiệu quả.
Đường Tam dẫn đầu, bốn người đi theo sau hắn, nối đuôi nhau tiến lên, chui vào trong sương mù dày đặc.
Xung quanh tràn đầy sương mù, Tinh Thần Lực cũng không thể dò xét ngoài phạm vi mười mét, kỳ dị giống như lạc vào một thế giới khác. Nhưng vì tín nhiệm Đường Tam, bọn họ cũng không hỏi nhiều, chỉ đi sau hắn cùng tiến lên.
Khi mây mù rốt cuộc tản đi, tất cả trước mắt đều trở nên sáng tỏ, bốn người Vũ Băng Kỷ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2147124/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.