Độc Bạch hai mắt hồng hồng, trận này mặc dù giành được thắng lợi, nhưng là, lúc này trong lòng hắn rất khó chịu. Hắn không bị thương, nhưng trong trận chiến, hắn cảm thấy căn bản mình không làm được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn các đồng bạn chiến đấu, nhìn các đồng bạn tuỳ thời đều có thể vẫn lạc trước cường địch ...
Bọn họ không ở lại lâu trong Đấu Thú Tràng, cũng không kịp lấy tiền thưởng, Đường Tam đã mang các đồng bạn đổi quần áo, cấp tốc rời khỏi nơi đó.
Tình huống của Trình Tử Chanh cùng Cố Lý có thể kéo dài một chút, nhưng Vũ Băng Kỷ thì không kéo dài được, nhất định phải nhanh chóng khôi phục sinh mệnh lực cho hắn, nếu không sẽ để lại di chứng.
Năm người đi ra khỏi Đấu Thú Tràng. Độc Bạch đỡ Vũ Băng Kỷ, Trình Tử Chanh đã nối liền cánh tay, dùng băng vải và ván gỗ cố định lại, tự mình di chuyển không có vấn đề, còn Đường Tam cõng Cố Lý.
Khi bọn họ đi ra khỏi Đấu Thú Tràng thì nghe được tiếng hoan hô rung chuyển đất trời. Xung quanh Đấu Thú Tràng không biết đã tập hợp bao nhiêu phụ thuộc nhân loại, tiếng hoan hô vang lên liên tiếp, hết đợt này đến đợt khác.
"Sử Lai Khắc, Sử Lai Khắc, Sử Lai Khắc!"
Nghe được tiếng hô đó, nhìn từng gương mặt vì hưng phấn mà đỏ lên, khuôn mặt tái nhợt của Vũ Băng Kỷ dần dần đã xuất hiện huyết sắc, thậm chí cảm giác bản nguyên đang suy yếu mãnh liệt dường như cũng tốt vài phần. Khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2147094/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.