Độc Bạch kích động nói: "Tiểu Đường, chúng ta khi nào lại tới Đấu Thú Tràng? Ta có chút không kịp chờ muốn gieo vận rủi cho đối thủ của chúng ta. Vận rủi cho hết bọn hắn, may mắn giữ lại bên chúng ta là chuyện tốt đẹp thế nào chứ. Để bọn hắn biết sự lợi hại của ta."
Đường Tam nói: "Ngươi nghĩ nhiều rồi. Trên chiến trường ngươi khống chế khí vận, không sợ bị phát hiện sao? Trong khán giả chẳng lẽ không có cường giả Thần cấp? Ngươi có thể che giấu lúc ngươi khống chế vận rủi sao?"
"Cái này ..."
Đường Tam trầm giọng nói: "Thì Quang Biến của Cố Lý sư huynh, Kim Bằng Biến của Chanh tử sư tỷ đã làm người khác rất chú ý rồi. Chúng ta càng chiến thắng nhiều đối thủ thì càng nhận được nhiều chú ý. Nhưng Thiên Hồ Biến của ngươi thì khác. Trong các huyết mạch cấp một, nếu là huyết mạch khác có lẽ cũng chỉ bị chú ý thôi, nhưng nếu Thiên Hồ Biến bị phát hiện, sợ rằng ngươi sẽ trực tiếp bị bắt đến Tổ đình đi. Cho nên, dù như thế nào ở Đấu Thú Tràng cũng không được sử dụng Thiên Hồ Biến, hiểu chưa?"
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đường Tam, Độc Bạch lập tức như quả cầu xì hơi, cảm giác hưng phấn đại giảm, cười khổ nói: "Nhưng mà, ta muốn trợ giúp mọi người a! Ngươi không biết, khi nhìn thấy các ngươi gặp nguy hiểm, ta khó chịu như thế nào đâu. Ta thật hận chính mình không thể giúp các ngươi."
Đường Tam lắc đầu, nói: "Không, ngươi vẫn luôn trợ giúp chúng ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2147087/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.