Chương trước
Chương sau
Đoàn xe của Linh Tê thương hội không biết đã đến Tổ đình bao nhiêu lần, sau khi kiểm tra và thẩm chiếu xong, rất nhanh đã được thả đi.

Đường Tam và những người khác cũng không bị chú ý.

Trước khi xuất phát, Đường Tam đã đi tìm Linh Tê Lộc Yêu Vương nói chuyện. Linh Tê Lộc Yêu Vương biểu thị sẽ dẫn bọn họ tới phủ Thành chủ sau khi bọn họ trở về, Đường Tam cũng biểu đạt thành ý của mình cho vị Yêu Vương giàu có này, cho hắn biết mình nhất định sẽ tranh thủ tìm được Pháp Trận đại sư, và ít nhất sẽ mang về sự hợp tác với vị đại sư này.

Sau khi song phương thăm dò lẫn nhau, Linh Tê Lộc Yêu Vương mới nói với Đường Tam, sau khi bọn họ thắng lợi mà khiêm tốn như vậy là cách xử lý rất thoả đáng, không có gây nên nhiều rối loạn trong nhân loại. Mặc dù có ảnh hưởng không nhỏ trong thành Gia Lý, nhưng cũng không mở rộng. Sứ giả Tổ đình dù rất bất mãn nhưng ngoài việc nhắc nhở hắn phải để chiến đội Sử Lai Khắc đến Tổ đình tham gia đoàn chiến thì cũng không có biểu hiện gì nhiều. Cuối cùng thì Yêu Quái Tộc vẫn không để nhân loại ở trong mắt.

Đây chắc chắn là một tin vui đối với Đường Tam và các người khác, càng ít bị chú ý thì khả năng qua ải càng lớn. Linh Tê Lộc Yêu Vương nói rằng đã an bài cho bọn họ, cụ thể như thế nào thì khi đến Tổ đình sẽ có người nói cho bọn họ biết. Còn có thể vượt qua được khó khăn hay không thì phải dựa vào chính bọn họ.

Xử lý như vậy là tốt nhất. Thua tranh tài, hoá giải hết tất cả uy danh trước đó thì không nhất định phải tử vong. Ở phương diện này có thể dùng tiền giải quyết được. Nhưng Linh Tê Lộc Yêu Vương cũng nhắc nhở Đường Tam, hy vọng bọn họ có thể tìm được vị Pháp Trận đại sư kia. Không nói rõ ràng, nhưng ý tứ lại sáng tỏ, hắn có khả năng giúp đỡ bọn họ thì cũng có khả năng tuỳ thời huỷ diệt bọn họ.

Đối với chuyện này, Đường Tam tất nhiên là đồng ý. Ít nhất trong thời gian ngắn, hắn vẫn cần vị Linh Tê Lộc Yêu Vương này trợ giúp.

Qua trạm kiểm soát, hai bên đều là vách núi và mỏm đá dựng đứng. Mà con đường trung tâm rất rộng, đủ để hai mươi chiếc xe chạy song song.

Nếu như cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện, vách đá hai bên tựa hồ là bị vũ khí sắc bén bổ ra, chứ không phải là được hình thành từ tự nhiên. Núi cao như vậy mà khoét ra được thông đạo, đây là lực lượng lớn như thế nào?

Sau khi tiến vào khu vực này, Đường Tam mơ hồ cảm giác được có Thần Thức cường đại quanh quẩn trong Tổ đình, thậm chí hắn có vài phần cảm giác mình đã trở về Thần giới.

Bên trong Tổ đình tản ra thiên địa linh khí vô cùng nồng đậm, những linh khí này có thuộc tính phong phú, mặc dù không phải là sinh mệnh năng lượng thuần tuý, nhưng lại nồng đậm đến cực điểm.

Đây cũng là lý do vì sao chỉ có quý tộc mới được vào Tổ đình. Không phải là quý tộc thì không có tư cách hấp thu những thiên địa linh khí nồng đậm ở nơi này.

Ngâm mình trong linh khí nồng đậm như vậy, dù không vận chuyển Huyền Thiên Công, Đường Tam cũng có thể cảm giác được huyết mạch chi lực của mình tự động hấp thu thiên địa linh khí.

Bất quá, những thiên địa linh khí này có chút hỗn tạp, muốn thu hoạch được chỗ tốt thực sự thì cần được chiết xuất. Nhưng so với thành Gia Lý thì nơi này đã tốt hơn rất nhiều.

Đường Tam có thể cảm nhận được những thiên địa linh khí này phần lớn là từ các Thánh Sơn kia phát tán xuống. Các Thánh Sơn khác nhau thì linh khí phát ra có thuộc tính khác nhau, cho nên mới tạo ra tình huống linh khí hỗn tạp.

Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tia cường quang. Đúng là có một bóng người từ trên Thánh Sơn lướt qua trên bầu trời, bay vào trung tâm Tổ đình.

Đường Tam phải rất tập trung mới có thể nhìn thấy thân ảnh kia qua cửa sổ xe ngựa.

Vì quá nhanh nên hắn chỉ phân biệt được thân ảnh kia màu trắng, có đôi cánh cũng màu trắng đập phía sau, toàn thân nở rộ quang mang thánh khiết. Khí tức cường đại dường như muốn rạch phá bầu trời, trong nháy mắt đã biến mất.

Thật mạnh! Đại Yêu Hoàng? Đường Tam trong lòng âm thầm chấn kinh.

Thân hình trắng noãn, hắn mơ hồ phân biệt được giống như là Hạc Yêu. Dù không có cấp độ Đại Yêu Hoàng thì chỉ sợ cũng không kém bao nhiêu. Dám bay lượn trên bầu trời Tổ đình thì có thể tưởng tượng được thân phận của đối phương.

Lúc này, đoàn xe của bọn họ đã xuyên qua con đường núi thật dài, rốt cuộc đã đi vào trong Tổ đình.

Nhìn qua, Tổ đình nằm trong một bồn địa (*) khổng lồ có núi bao quanh. Nhìn ra xa có thể thấy các kiến trúc cao lớn, từng toà cung điện nguy nga đứng ngạo nghễ ở khu vực trung tâm. Hầu hết cung điện đều được xây dựa vào sườn núi, rất có cảm giác cao cao tại thượng.

(*) Bồn địa: danh từ vùng đất trũng thấp, rộng lớn, thường có núi bao quanh.

Có khoảng mười sáu cung điện tất cả, có lớn có nhỏ, hình dáng cũng khác biệt, nhưng đều vô cùng tráng lệ và rộng rãi.

Không hề nghi ngờ, những cung điện này là nơi ở của các vị đại năng nắm trong tay quyền lực của toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục.

Chỉ cần nhìn bằng mắt thường cũng mơ hồ cảm nhận được áp lực vô hình tỏa ra từ những cung điện này.

Cung điện gần nhóm Đường Tam nhất lúc này là một cung điện màu trắng, do đá tạo thành, nằm trên một ngọn núi cao khoảng 500 mét. Từ cung điện bắn ra một cỗ bá khí đáng kinh ngạc. Trước cung điện có một pho tượng to lớn, mặc dù không lớn như Thánh Sơn Hoàng Toạ nhưng cũng rất kinh người. Pho tượng này khắc hoạ một con Bạch Hổ to lớn, sau lưng mọc lên hai cánh, thân thể dài chừng mấy chục mét bắn ra khí tức hung hãn.

Không hề nghi ngờ, đây là cung điện của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, là người mạnh nhất trong Hổ tộc, thành tựu Đại Yêu Hoàng đã lâu.

Ở gần cung điện của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng là một cung điện mỹ lệ thay đổi dần màu sắc. Phía dưới cung điện có màu xanh lá, hoà thành một thể với thực vật trên núi. Mà phía trên lại có màu đỏ rực. Màu xanh lá chuyển dần thành màu đỏ rực, nhìn qua tựa như một ngọn hoả diễm phóng tận trên trời.

Nhìn tổng thế, cung điện có điểm giống một cây nấm lớn, Đường Tam đoán rằng cung điện này thuộc về Thiên Tinh Hoàng.

Từ góc của hắn chỉ có thể nhìn thấy hai cung điện. Dùng Tinh Thần Lực cảm ứng, Đường Tam có thể cảm nhận được những cung điện này đều đang hấp thu thiên địa linh khí trong không khí, giống như một vòng xoáy, thôn phệ hấp thu. Nhưng đồng thời nó cũng phóng xuất linh khí ra bên ngoài, tựa như phóng ra những thứ mình không cần.

Linh khí trong Tổ đình nồng đậm mà hỗn tạp tựa hồ có quan hệ trực tiếp đến quá trình này.

"Thật là, thật là ..." Độc Bạch đã sớm chấn kinh rồi. Không chỉ có hắn, các đồng bạn khác lúc này cũng nín thở, nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài.

Bọn họ đều là lần đầu tiên đến Tổ đình, trước khi tới đây, bọn họ có rất nhiều tưởng tượng về hạch tâm vô cùng nổi danh ở đại lục này. Tuy nhiên, dù có tưởng tượng như thế nào thì khi thực sự nhìn thấy mọi thứ, bọn họ vẫn cảm thấy vô cùng rung động.

Chiến thắng mười trận đoàn chiến ở Đấu Thú Tràng thành Gia Lý làm bọn họ có lòng tin, đồng thời trong lòng có thêm vài phần kiêu ngạo.

Nhưng khi tới nơi này, cảm thụ được khí tức ở Tổ đình, trong lòng bọn họ lại cảm thấy tự ti. Bọn họ rốt cuộc cũng đã hiểu vì sao dù có thành tích như vậy nhưng Yêu Quái Tộc cũng không xem bọn họ vào mắt.

Ở chỗ này, bọn họ chỉ là một giọt nước trong đại dương thôi, thậm chí còn không nghĩ đến sự phản kháng. Đừng nói đến những người khác, ngay cả Đường Tam lúc này trong lòng cũng nặng nề.

Hắn sở dĩ kiên trì muốn đến Tổ đình là vì một nguyên nhân quan trọng, đó là muốn hiểu rõ hơn thế giới này, hiểu rõ rốt cuộc Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc có thể cường đại đến trình độ nào. Thành Gia Lý dù sao cũng chỉ an phận nằm ở một góc, nghe nói trong các chủ thành cũng là nơi yếu nhược nhất, như vậy, Tổ đình là nơi cường đại nhất sẽ có hình dạng như thế nào?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.