Chương trước
Chương sau
Đúng lúc này, một màn quỷ dị xuất hiện, những bông hoa đang chuyển sắc kia đột nhiên khôi phục lại hình dáng ban đầu, nhiệt hoa một lần nữa nở rộ, phát tán ra vầng sáng màu đỏ càng đậm hơn so với lúc trước.

Thân thể thoái mái dễ chịu làm cho bốn người vô ý dừng lại, ngay sau đó, một thanh âm quen thuộc vang lên: "Ta đã trở về."

Một thân ảnh phiêu diêu rơi xuống bên cạnh bốn người, không phải là Đường Tam hay sao?

Bốn người Vũ Băng Kỷ vui mừng quá đỗi, Độc Bạch vọt một cái đã đến bên người Đường Tam: "Ngươi cuối cùng cũng về rồi, thật sự làm chúng ta lo chết mất. Ngươi không sao chứ?" Hắn vừa nói vừa nhìn Đường Tam từ trên xuống dưới.

Nhìn qua Đường Tam tựa hồ không có thay đổi gì, nhưng Độc Bạch có Thiên Hồ Chi Nhãn, hắn mơ hồ cảm thấy trên người Đường Tam có thêm thứ gì đó. Trong mắt Độc Bạch, Đường Tam dường như có chút hư ảo, khí chất đã siêu việt hơn mấy phần.

Đường Tam nhìn thấy cột sáng lối ra đã nhỏ tới mức khó có thể nhìn thấy, nói: "Chúng ta vừa đi vừa nói, thời gian không còn nhiều lắm."

Vũ Băng Kỷ gật đầu, "Vậy ta vẫn dùng ..."

Đường Tam ngắt lời anh nói: "Không cần, Đại sư huynh, các ngươi đi bên cạnh ta là được."

Đường Tam vừa nói vừa dùng tay phải nắm bả vai Độc Bạch. Độc Bạch muốn nói gì đó nhưng lại cảm thấy một dòng năng lượng kỳ lạ mãnh liệt tràn vào cơ thể mình, khiến cho bản thân thoải mái không nói nên lời. Khí huyết dường như đang sôi trào, cảm giác ấm áp lan toả đến từng tế bào khiến cho hắn không khỏi "Ừm" một tiếng.

Hư ảnh Tam vĩ Thiên Hồ màu trắng nổi lên đỉnh đầu, ba đuôi dài đung đưa nhẹ nhàng giữa không trung. Toàn thân hư ảnh toả ra ánh sáng dìu dịu và nó đang dần mạnh lên. Linh Tê Thiên Nhãn của Đường Tam tăng lên tới cấp độ Thất giai đỉnh phong, mặc dù không thể lên được Bát giai, nhưng khí vận chi lực hắn hấp thu trong Thiên Đường Hoa Viên có thể giúp hắn tăng lên, tất nhiên đối với Thiên Hồ Chi Nhãn của Độc Bạch cũng có chỗ tốt.

Lúc này, Đường Tam đem khí vận chi lực chứa trong đan điền của mình truyền sang cho Độc Bạch, mặc dù năng lực Linh Tê Thiên Nhãn của hắn sẽ giảm xuống, nhưng nhất định là có trợ giúp rất lớn cho Độc Bạch.

Có câu uống nước không thể quên người đào giếng, nếu không có Độc Bạch, Đường Tam cũng không thể có được Thiên Hồ Biến cường đại như vậy. Hơn nữa, dù hắn không truyền cho Độc Bạch, những khí vận chi lực này sẽ tiêu tán một phần khi rời khỏi Thiên Đường Hoa Viên.

Khí vận chi lực trào lên, lạc ấn Linh Tê Thiên Nhãn hắc bạch song sắc kịch liệt xoay tròn trong đan điền, các bông hoa xung quanh lập tức xuất hiện biến hoá, từ màu lam chuyển sang màu đỏ, nhưng dù biến thành hàn hoa thì bọn chúng cũng không công kích bọn họ.

Hào quang màu trắng dần trở nên sáng hơn, cái đuôi thứ tư cũng bắt đầu chui ra, đung đưa trên không trung.

Sau khi được Đường Tam truyền khí vận chi lực vào người, Thiên Hồ Biến của Độc Bạch đã tiến lên cấp độ Thất giai Tứ vĩ Thiên Hồ.

Thân hình Độc Bạch càng thêm thon dài, đôi mắt càng thêm sáng ngời, trong con ngươi lần lượt loé ra quang mang màu trắng và màu đen.

Nếu như nói Lục giai Thiên Hồ Biến có thể cảm nhận được vận rủi tồn tại, vận rủi cùng vận khí tương sinh thì Thất giai Thiên Hồ Biến đã chân chính bắt đầu khống chế hai lực lượng này, cũng như dung hoà hai loại năng lượng tưởng chừng mơ hồ nhưng có mặt ở khắp mọi nơi.

Sau khi có bốn đuôi, Thiên Hồ tộc cơ bản đã có được năng lực tự bảo vệ bản thân, mà không chỉ thuần tuý là khống chế vận khí.

"Tiểu Đường, đây là cái gì?"

Đường Tam chỉ lối ra ở hướng xa xa, cùng đồng bạn xuất phát. Bọn họ nhanh chóng đi về phía trước, Đường Tam mới nói: "Ở sâu trong Địa Ngục Hoa Viên này có một nơi gọi là Thiên Đường Hoa Viên. Thủ hộ nơi đó là các bông hoa cấp độ Cửu giai, ta rất may mắn nên bước vào trong Thiên Đường Hoa Viên. Trong đó có được khí vận chi lực vô cùng khổng lồ, ta mang ra một chút, đã truyền hết cho ngươi rồi. Hơn nữa ở đó ta thu được một chút cơ duyên, dường như ta có thể vận dụng một cỗ lực lượng đặc biệt ảnh hưởng đến các bông hoa trong Địa Ngục Hoa Viên, để bọn chúng không công kích ta. Tình huống đại khái là như vậy."

Hắn thuật lại đơn giản chuyện mình gặp phải, không nói chi tiết vì có nhiều thứ hắn không thể giải thích rõ ràng. May mắn Tinh Tinh đã hoá thành lạc ấn ngủ say trong cơ thể hắn, nếu không, riêng chuyện của Tinh Tinh đã rất phiền toái. Làm sao có thể giải thích vừa đi một chuyến đã có con gái đây?

Dựa theo kế hoạch với Linh Tê thương hội, nhóm Đường Tam phải chờ ở cửa ra. Trong các đội ngũ tham gia đoàn chiến lần này có một đội đạt được lợi ích với thương hội, bọn họ sẽ dọn dẹp các chướng ngại trước, sau đó đổi thẻ số của nhóm Đường Tam với một tổ khác.

Bởi vậy, sau khi rời đi, thân phận của nhóm Đường Tam đã được thay đổi. Tổ đội thay thế này có lai lịch đơn giản, không có bối cảnh đằng sau.

Hành động có vẻ đơn giản, nhưng nếu Linh Tê thương hội không có tài lực hùng hậu thì không có khả năng làm được. Bởi vì quan hệ giữa Đường Tam và Trận Pháp đại sư, xác thực hắn có đủ giá trị lợi dụng nên mới đáng giá để Linh Tê thương hội làm như vậy.

Chỉ là hiện tại bọn họ đã chậm trễ rất nhiều thời gian, cũng không biết tình huống bên lối ra thế nào.

Kế hoạch ban đầu của Đường Tam là nhân cơ hội này săn gϊếŧ cường giả Yêu Quái Tộc nhiều một chút, từ đó xem có huyết mạch thích hợp với bản thân hay không. Nhưng không nghĩ tới bởi vì phát hiện Thiên Đường Hoa Viên đã làm mất nhiều thời gian. Hơn nữa, lúc đầu hắn chỉ dự định tăng thêm một lạc ấn, để thừa một chỗ trống, nhưng một vị trí bây giờ đã bị Tinh Tinh chiếm giữ. Hắn đã thử dẫn động lạc ấn của Tinh Tinh, xem một chút tiểu cô nương này có thể cung cấp cho hắn năng lực nào giống như các lạc ấn khác không, nhưng không có hiệu quả. Tinh Tinh ngủ say ở nơi đó, không có bất kỳ động tĩnh nào, nhưng hoàn toàn khác biệt với các lạc ấn khác.

Đường Tam cũng không dám cưỡng ép dẫn động, chỉ có thể để như vậy.

Đường Tam không nói cho các đồng bạn biết, hắn đã mơ hồ tìm được cơ mật hạch tâm của Địa Ngục Hoa Viên, mà nó có liên quan đến toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục. Với thực lực hiện tại của hắn, nếu bị Yêu Quái Tộc, Tinh Quái Tộc biết hắn đã phát hiện ra bí mật, dù hắn có mười mạng cũng không đủ. Cho nên, khi rời nơi này bọn họ phải thật khiêm tốn mới là lựa chọn tốt nhất. Hơn nữa "Địa Ngục Thiên Đường đều ở nhân gian" đã gợi ý cho Đường Tam vô số khả năng.

Nhìn hàn hoa xung quanh đều tự nhiên chuyển thành nhiệt hoa khi bọn họ đi qua, chỉ có ấm áp cùng sức mạnh truyền đến, trên mặt mọi người không khỏi chấn động. Thế giới tràn đầy nguy hiểm này, dường như đã biến thành vườn hoa của Đường Tam.

"Ngươi không phải chủ nhân của nơi này đi?" Độc Bạch không nhịn được hỏi.

Đường Tam làm một thủ thế im lặng, nói: "Nhớ kỹ, sau khi ra ngoài, không được nói chuyện có liên quan đến ta, chỉ có mấy người chúng ta biết. Địa Ngục Hoa Viên này rất có thể có liên quan đến bí mật của Tổ đình, ta hiện tại mới chỉ suy đoán. Tuyệt không được để người khác biết được chúng ta đã đi sâu vào bên trong vị trí kia."

Vũ Băng Kỷ gật gật đầu, nói: "Đường Tam, ngươi cũng đừng nói cho chúng ta biết ngươi đã gặp chuyện gì, chúng ta không biết tất nhiên sẽ không tiết lộ ra ngoài. Chờ đến khi ngươi cảm thấy chúng ta có thể biết thì nói cũng không muộn."

Đường Tam nhìn về phía Đại sư huynh, trong đôi mắt hắn, Đường Tam nhìn thấy chính là tín nhiệm, tuyệt đối tín nhiệm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.