Chương trước
Chương sau
Không giới thiệu nhiều, chỉ cần "cánh hoa Thiên Dương Hoa" đã đủ rồi. Rất ít người chân chính biết được huyền bí Thiên Dương Hoa. Đã không biết thì không có tư cách được biết, cũng không có tư cách cạnh tranh món đồ này. Bảo bối này cũng không dành cho người đấu giá phổ thông.

"Giá khởi đầu 10 000 nguyên tố tệ, mỗi lần tăng giá không thấp hơn 1000 nguyên tố tệ. Cạnh tranh bắt đầu!!"

Toàn trường yên tĩnh, không có người ra giá ngay. Đúng là không có mấy người có thể chịu được con số 10 000 nguyên tố tệ. Hơn nữa muốn cạnh tranh Thiên Dương Hoa, ngươi phải xem bản thân có thể chịu được món chí bảo này không. Một khi không chịu được thì không đơn giản là phản phệ, rất có thể sẽ gặp phải tai nạn thực sự, chủng quần bình thường không có khả năng tiếp nhận món chí bảo này.

"10 000!" Rút cuộc cũng có người lên tiếng, lại là người đầu tiên cạnh tranh Tí Hộ Chi Thạch. Hắn cũng không vì Tí Hộ Chi Thạch bị Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng lấy mất mà rời đi, một lần nữa tham dự cạnh tranh.

Khi Hoàng Giả tham dự cạnh tranh thì cạnh tranh cùng họ cũng chỉ có Hoàng Giả. Đường Tam rất muốn nói với lão sư "Ta muốn cái này" nhưng hắn biết chẳng có ý nghĩa nào. "15 000!" Thanh âm băng lãnh lại vang lên.

"Hôm nay ngươi muốn làm khó dễ ta?" Thanh âm trầm thấp mang theo tức giận nói. Lúc trước bị Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng áp bách hắn đã rất không dễ chịu.

"Đồ vật của Thiên Dương miện hạ, có ai không muốn? Cái này không liên quan đến quan hệ giữa chúng ta." Thanh âm băng lãnh cũng không có ý muốn nhường.

"Náo nhiệt như vậy, ta cũng tới. 20 000!" Đúng lúc này, thanh âm thứ ba vang lên, lại có một Hoàng Giả tham dự cạnh tranh.

Loạn, loạn rồi. Ngày thứ nhất đã đưa tới nhiều Hoàng Giả như vậy?

Người sáng suốt có thể đoán được, vị Hoàng Giả sau này hẳn là vì Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng xuất hiện, hoặc Tí Hộ Chi Thạch xuất hiện mà bị hấp dẫn tới. Nhìn cánh hoa Thiên Dương được đấu giá, không nhịn được nên mới xuất thủ.

"Thiên Dương có phải nghèo đến điên rồi không, thứ gì cũng đem đi bán. Không được bán cánh hoa!" Đúng lúc này, một giọng nói vang lên, trong thanh âm mang theo kinh ngạc cùng tức giận. Một khắc sau, toàn bộ sân đấu giá đều trở nên lạnh lẽo. Một quang ảnh màu xanh mờ từ trên trời giáng xuống, bao phủ xe đẩy chứa vật đấu giá. Lập tức, ngọn lửa sinh mệnh muốn đốt hết tất cả sát khí bị dập tắt.

"Địa Âm miện hạ, ngài không được làm như vậy. Đây là quyết định của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, ngài không thể cứ như thế đem đồ vật đi." Một Hoàng Giả cạnh tranh trước đó không nhịn được lên tiếng.

Địa Âm Thiên Tinh Hoàng! Xuất thủ chính là cường giả đỉnh cấp bài danh thứ hai. Thiên Dương Địa Âm, cũng không biết là trời sinh tương khắc hay hỗ trợ lẫn nhau.

Địa Âm Thiên Tinh Hoàng thản nhiên nói: "Ta ra giá 100 000. Nếu ngươi có nhiều tiền hơn liền qua lấy .." thanh âm Hoàng Giả sắc bén hơn vài phần, nhưng cuối cùng cũng không ai nói thêm gì nữa. Quanh ảnh màu xanh xám vụt qua, khí tức của Địa Âm Thiên Tinh Hoàng cũng biến mất.

"Chư vị, chẳng lẽ mọi người muốn biến hội đấu giá lớn thành trò cười sao? Đều rời khỏi đây đi." Đúng lúc này, một giọng nói ôn hoà vang lên. Khi thanh âm xuất hiện, bầu không khí trong Đấu Thú Tràng cũng thay đổi.

Đường Tam trong nháy mắt tim đập nhanh hơn, hắn cảm thấy dường như mình trở nên trong suốt, tựa hồ không thể che giấu bản thân được nữa. Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt xông lên, cho dù khi Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng xuất hiện hắn cũng không có cảm giác như vậy.

Nhưng cũng lúc này, lạc ấn Thuỷ Tinh trong cơ thể khẽ động một chút, Đường Tam cảm giác được, ngoài da của mình xuất hiện một quang mang trong suốt, cảm giác bị nhìn thấu kia lập tức biến mất.

Đường Tam nín thở, không dám để tâm tình dao động. Hắn biết người tới là ai, cũng chỉ có vị này mới có thể áp chế sát khí cùng vận rủi trong Đấu Thú Tràng chỉ bằng vào huyết mạch chi lực của bản thân. Mấy vị Hoàng Giả đều trầm mặc, sau một khắc, từng đạo hàn quang bay vụt lên trời, biến mất ở những phương hướng khác nhau.

Mà giọng nói ôn hoà kia cũng vang lên lần nữa: "Tiếp tục đấu giá đi. Trước ngày cuối cùng sẽ không có Hoàng Giả tham dự. Với tất cả sự tình đã phát sinh, ta đại biểu Tổ đình tạ lỗi với các vị ở đây."

Mọi người nghe vậy đều đứng lên, hướng lên không trung thi lễ thật sâu. Bởi vì bọn họ đều đoán được vị đột nhiên xuất hiện giải quyết vấn đề này là ai.

Chúa Tể Vận Mệnh Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng! Chỉ có vị chủ trì chân chính này mới có năng lực áp chế các Hoàng Giả khác.

Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng trong tất cả Hoàng Giả xếp thứ ba, nhưng hắn mới chính thức là người quản lý Tổ đình. Luận tu vi, hắn có lẽ kém Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng cùng Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, nhưng hai người kia cũng không quản sự a!

Sự vụ trong Tổ đình cho tới nay vẫn do Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng quản lý, để hai tộc Yêu Tinh phát triển không ngừng. Luận quyền thế, hắn kỳ thực mới là người đứng thứ nhất.

Tất cả mọi người thà đắc tội với Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, cũng không dám đắc tội với Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng.

Giọng nói đầy quyền thế biến mất, tất cả tựa hồ đều trở lại quỹ đạo. Tới lúc này Đường Tam vẫn còn chấn kinh. Với kinh nghiệm liên quan đến Thần cấp, hắn biết rõ cảm giác bị nhìn thấu trước đó hẳn là do Thần Thức cường đại của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng quét qua. Một khi Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng cảm nhận được hắn không giống bình thường, chỉ sợ sẽ đem hắn ra ngoài, đến lúc đó sẽ gặp phiền phức lớn.

Trước đó khi leo lên núi Thiên Hồ hắn không trực tiếp đối mặt với Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, mà gặp các cường giả khác trong Thiên Hồ tộc. Các tộc nhân kia hiển nhiên không thể so sánh với Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, nếu hắn phát hiện ra bí mật của mình chỉ sợ sẽ xong đời.

Nghĩ tới đây, Đường Tam không khỏi túa mồ hôi lạnh. Nhưng ngạc nhiên là lạc ấn Thuỷ Tinh lại tự động hộ thể, hơn nữa còn ngăn cách Thần Thức của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng. Đây là bản năng hay huyết mạch chi lực của Tinh Tinh? Chẳng lẽ nàng là truyền thừa của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng?

Dù có kinh nghiệm làm người ba kiếp, Đường Tam cũng không nghĩ ra Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng cho mình quả trứng thuỷ tinh này có mục đích gì, cũng không rõ Tinh Tinh là một sinh mệnh như thế nào.

Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng đến làm tất cả người tham dự định thần lại, không hề nghi ngờ đây là một chuyện tốt, như vậy bọn họ mới có thể tiếp tục cạnh tranh "công bằng". Đấu giá sư Lam Hồ tộc hít sâu một hơi, bình phục tâm tình rồi nói: "Món đồ tiếp theo, người bán cố ý để chúng ta công bố tên tổ chức của bọn họ, đó chính là Linh Tê thương hội trứ danh đến từ Thiên Vũ Đế Quốc chúng ta. Món đồ đấu giá này có thể ra sân cuối cùng, tất nhiên là có điểm đặc thù."

Một cỗ xe đẩy được đưa lên, từ hình dáng của xe đẩy có thể thấy, vật đấu giá này không lớn.

So với Tí Hộ Chi Thạch cùng Thiên Dương Hoa lúc trước, nó không có khí tức mãnh liệt toát ra, cảm giác rất bình thường. Nhưng nó lại là kiện vật đấu giá cuối cùng ngày hôm nay.

Tí Hộ Chi Thạch cùng Thiên Dương Hoa lần lượt xuất hiện, hiện tại các Hoàng Giả không thể tham dự đấu giá, món đồ cuối cùng này xuất hiện làm sao không để cho mọi người ở đây chờ mong?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.