Chương trước
Chương sau
Khoảng cách 200 mét, người bình thường thậm chí không thể nhìn rõ đối phương, nhưng Đường Tam lại có thể thấy rõ tên Mãnh Mã Yêu tộc với nụ cười ngốc nghếch trên mặt. Dường như cảm nhận được Đường Tam đang nhìn mình, tên Mãnh Mã Yêu tộc còn tỏ ra nịnh nọt, gật nhẹ đầu với Đường Tam. Sau đó, Đường Tam liền nhìn thấy vũ khí của tên Mãnh Mã Yêu tộc này.

Trên cổ tay của tên Mãnh Mã Yêu tộc kia có hai chiếc vòng rất lớn, nhìn qua rất giống vòng tay. Quang mang loé lên cùng lúc, trên hai tay hắn xuất hiện hai thanh trọng chuỳ.

Trọng chuỳ là gì? Đầu chuỳ đường kính một mét, chuôi dài đến bốn mét, dày như đùi người. Tổng chiều dài là năm mét, hơn nữa còn là hai thanh. Đây tuyệt đối là trọng chuỳ.

Dù với kinh nghiệm của Đường Tam, khi hắn nhìn thấy đôi trọng chuỳ này trên mặt cũng không tự giác được mà co giật một chút. Gia hoả này có chút bạo lực a!

"Bắt đầu!" Trọng tài trực tiếp tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Đôi mắt tên Mãnh Mã Yêu tộc sáng lên, vẻ nịnh nọt trên mặt trong nháy mắt biến mất không còn dấu vết. Hắn bước nhanh chân, lao đến chỗ Đường Tam.

"Oanh, oanh, ..."

Mỗi một bước tên Mãnh Mã Yêu tộc bước xuống, toàn bộ đài thi đấu dường như run lên, kinh khủng hơn là, khí thế lừng lẫy đang điên cuồng tăng lên, làn da của hắn trong nháy mắt biến thành màu ám kim, quang mang từ trong mắt bắn ra. Trọng chuỳ vốn có màu đen giờ khắc này đã chuyển sang màu vàng, giống như là khoác lên mình một lớp vỏ màu vàng kim.

Đường Tam cũng động, nhưng thay vì đối mặt với đối thủ, hắn lại quay người chạy sang bên. Thân hình nhẹ nhàng nên tốc độ cực nhanh, thử kéo dài khoảng cách với đối thủ.

Tuy nhiên, tên Mãnh Mã Yêu tộc có thân hình khổng lồ nhưng tốc độ không chậm chút nào. Khi chạy, hắn giống như một mũi tên, hắn chỉ hơi lệch thân hình một chút, vẫn như cũ chạy băng băng về phía Đường Tam.

Khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng rút ngắn.

"Nhân loại, lại là nhân loại sao?" Trên đài khách quý, một tên đại quý tộc hỏi tên quý tộc bên cạnh.

"Đúng vậy! Nhìn qua thực sự là nhân loại, bất quá còn không nhìn ra là phụ thuộc chủng tộc nào. Nhân loại có thể dự thi, có nhầm lẫn gì không? Đi kiểm tra xem hắn báo danh như thế nào?"

"Cái gì? Tín vật của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng? Thật thú vị. Có thể thu được công nhận của Kiếm Thánh miện hạ, xem ra nhân loại này không bình thường. Hẳn là một người am hiểu dùng kiếm, nhưng cũng không thấy vũ khí của hắn a!

Tốc độ của tên Mãnh Mã Yêu tộc rất nhanh, nhưng Đường Tam cũng không chậm. Hắn chạy dọc theo quanh đài thi đấu. Khi tên Mãnh Mã Yêu tộc muốn đến gần, hắn lập tức quay đầu chạy ngược lại khiến tên Mãnh Mã Yêu tộc phải đổi hướng đuổi theo hắn.

Khi Đường Tam bắt đầu đối hướng chạy thì trên khán đài đã vang lên hư thanh.

Tên Mãnh Mã Yêu tộc cũng rất bất đắc dĩ, Đường Tam tốc độ rất nhanh, mà đài thi đấu có chút lớn, muốn đuổi kịp một đối thủ có tốc độ như vậy thật không dễ dàng.

"A!"

Một tiếng gào âm trầm từ trong miệng Mãnh Mã Yêu tộc phát ra, ngay sau đó trọng chuỳ trong tay hắn vung mạnh lên.

Khi tất cả mọi người đều cho rằng trọng chuỳ sẽ rời khỏi tay hắn và đánh tới Đường Tam thì hai thanh chuỳ đó lại va vào nhau.

Âm thanh đinh tai nhức óc lập tức lan ra khắp quảng trường. Những người có tầng thứ tu luyện kém thì cảm thấy choáng váng và chóng mặt, có thể thấy được uy lực khủng bố của âm thanh này như thế nào. Đường Tam đang đứng ở trong sân thi đấu còn cảm thụ rõ ràng hơn.

Tiếng gầm lớn sinh ra sóng xung kích cường liệt cơ hồ ngay lập tức đã đến chỗ Đường Tam, hắn muốn tránh cũng không thể. Đại não trong chốc lát đã trở nên trống rỗng, trong tai vang lên tiếng ù ù, chân không khỏi loạng choạng, người đang chạy đột nhiên có chút khó giữ thăng bằng.

Hắn hiện tại không phải là Thần, dù có khôi phục Thần cấp hắn cũng không có khả năng biết đối thủ sẽ thi triển năng lực nào a! Sóng âm công kích này thật sự đã làm cơ thể hắn có chút đau đớn, Huyền Thiên Công trong cơ thể phi tốc vận chuyển, Thần Thức thậm chí cũng bị chấn động.

Nhưng dù vậy, hắn cũng chỉ dùng một giây để khôi phục lại. Mà tên Mãnh Mã Yêu tộc nhân lúc thời gian ngắn ngủi này, chạy tới nơi cách hắn chưa đầy 20 mét.

Tên Mãnh Mã Yêu tộc cường tránh bỗng nhảy lên thật cao, khi lên đến chỗ cao nhất, cái bóng của hắn thậm chí bao phủ cả người Đường Tam.

Một đôi cự chuỳ giống như mây đen ngập đầu đánh thẳng tới Đường Tam.

Sức công phá của đôi trọng chuỳ này không hề thua kém ngày đó Đường Tam dẫn động Thần Thức bộc phát Đại Tu Di Chuy. Lực bộc phát kinh khủng này, không hổ là cường giả huyết mạch cấp một đỉnh cấp.

Đường Tam lúc này đã hiểu, gia hoả này nói lời nhẹ nhàng nhất, nhưng lại làm sự tình tàn bạo nhất.

Khí tức đối phương đã khoá chặt trên người hắn, lúc này muốn chạy trốn cũng không được.

Đúng lúc này, từ trong mắt Đường Tam bắn ta hai đạo tử kim, chính là Tử Cực Ma Đồng! Tinh thần trùng kích!

Tên Mãnh Mã Yêu tộc bị tinh thần trùng kích, chỉ cảm thấy Tinh Thần Chi Hải của mình dường như bị va chạm mạnh, đại não nhất thời trống rỗng. Nhưng Mãnh Mã Yêu tộc được xưng là phòng ngự mạnh nhất, không chỉ là phương diện thân thể, ở phương diện tinh thần, bọn họ cũng có lực phòng ngự phi thường cường đại.

Trong chớp mắt, tên Mãnh Mã Yêu tộc liền khôi phục lại, trọng chuỳ vẫn như cũ đánh tới Đường Tam. Biến hoá duy nhất là, Tinh Thần Lực vốn khoá chặt Đường Tam đã bị Tử Cực Ma Đồng phá vỡ. Đường Tam cũng không kinh hoàng, mũi chân điểm trên mặt đất, nhẹ nhàng bay lên, hào quang bạch kim từ trên người hắn bắn ra, chính là Sư Hổ Kim Cương.

Hắn không lùi mà tiến tới, trước khi hai thanh trọng chuỳ rơi xuống, thân thể đã vọt lên, chui qua khe hở giữa hai thanh chuỳ.

Sư Hổ Kim Cương cưỡng ép từ trong khe hở tạo cho hắn một thông lộ, để hắn tránh đi trọng chuỳ phía chính diện và trực tiếp đến gần tên Mãnh Mã Yêu tộc.

Giống như tên Mãnh Mã Yêu tộc một mực diễn kịch trước trận đấu, Đường Tam sao lại không bày ra vẻ yếu thế hơn đối thủ của mình. Hắn thực sự không có khả năng đối kháng chính diện sao?

Khi đối thủ phát động công kích mạnh nhất thường cũng là lúc lộ ra sơ hở.

Xuyên qua đôi trọng chuỳ, Đường Tam đã đến trước mặt Mãnh Mã Yêu tộc. Mục tiêu chính là cổ họng yếu ớt nhất trên người đối phương.

Nhưng đúng lúc này, tên Mãnh Mã Yêu tộc ưỡn người một cái, cơ ngực cường tráng nhô ra phía trước, ngăn cản thế tiến công của Đường Tam. Nói cách khác, công kích của Đường Tam chỉ có thể rơi vào bộ ngực hắn, không thể vượt qua để tấn công cổ hay mặt hắn.

Phương thức chiến đấu như vậy Đường Tam thật sự rất ít thấy. Trong thời khắc không thể buông tha này, tay phải Đường Tam đánh ra, vỗ một chưởng trên lồng ngực của tên Mãnh Mã Yêu tộc.

"Phốc" một tiếng vang nhỏ, Đường Tam mượn lực nhảy ngược lại, thừa dịp thanh chuỳ rơi xuống đất chưa bắn lên, trong nháy mắt trở về phòng ngự. Hắn nhảy lên cao theo hướng nghiêng, tránh được công kích ngược của đôi trọng chuỳ.

Người xem chỉ thấy, Đường Tam linh xảo tránh đi được đôi chuỳ, sau khi va chạm với tên Mãnh Mã Yêu tộc thì bắn ngược ra xa, thân hình khổng lồ của Mãnh Mã Yêu tộc cũng theo đó rơi xuống đất, song phương tách ra.

"Đây là đang gãi ngứa sao? Ha ha ha!"

"Nhân loại yếu đuối này ngay cả vũ khí cũng không có, công kích trúng mục tiêu thì có lợi ích gì?" Các loại âm thanh huyên náo vang lên liên tục trên khán đài, nhưng hai người đang thi đấu lại không thấy như vậy. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.