Đóng cửa phòng, Đường Tam đột nhiên thấy tim mình đập có chút nhanh.
Mỹ công tử dường như cũng cảm giác được gì đó, quay đầu lại nhìn hắn, nói: "Học ở đây sao? Có đủ không gian để thi triển sao?"'
Đường Tam hít sâu một hơi, bình phục lại tâm tình, nhẹ gật đầu, nói: "Yên tâm đi, không cần không gian quá lớn, thế này là đủ rồi."
Mỹ công tử nói: "Vậy chúng ta liền bắt đầu đi, ta cần phải về sớm, tránh để phụ thân hỏi thăm."
"Được." Đường Tam gật gật đầu.
Hắn hơi suy nghĩ, sau đó nói với Mỹ công tử: "Ngươi tạo một đạo vết nứt không gian đi, để nó duy trì trên không trung."
Mỹ công tử gật đầu, tay huy động, lập tức, một đạo vết nứt không gian lặng yên xuất hiện trên không trung.
Đường Tam nói: "Ngươi nhìn kỹ."
Nói rồi, hắn nâng tay phải lên, trong không trung vẽ ra một hình tròn tuyệt đẹp.
Mỹ công tử am hiểu nhất chính là khống chế không gian, khi Đường Tam bắt đầu vẽ hình tròn, nàng lập tức có cảm giác kỳ dị, dường như không gian xung quanh đều cộng hưởng với nó, hơn nữa không chỉ có không gian, hình như còn các năng lượng khác.
Hình tròn này vừa vặn bao lấy vết nứt không gian mà nàng tạo ra, sau đó vết nứt không gian kia tựa như dòng kẻ trên bảng đen bị xoá đi, không gian chia cắt trong nháy mắt cũng khép lại.
Khi mới bước vào phòng, trong lòng nàng vẫn mang theo vài phần cảnh giác. Dù nàng luôn cảm giác được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2146766/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.