Chương trước
Chương sau
Nàng quả thực khó có thể tượng tưởng tất cả những gì mình cảm thấy, ngay cả phụ thân của nàng dường như cũng không mang lại cảm thụ không gian tuyệt vời như thế.

Vào giờ khắc này, dường như có vô số không gian kỳ quái ở trong vòng tròn đó, để cho nàng nhìn thấy được thế giới xa xăm.

Cảm giác kỳ diệu làm cho nàng không khỏi nhớ đến ba đạo Thiên Cơ nàng từng cảm nhận được. Thiên Cơ chấn động lại mang đến cho nàng cảm giác kỳ diệu, dường như ba đạo Thiên Cơ lúc này đã trở nên rõ ràng hơn.

Nàng thấy được trong đạo Thiên Cơ thứ nhất, nàng đứng trên cao, bên người có một thân ảnh quen thuộc, một thân ảnh đeo mặt nạ. Hắn ở bên cạnh nàng, nhìn nàng bằng ánh mắt ôn hoà và ấm áp.

Cảm giác này chỉ xuất hiện trong nháy mắt, rồi lặng yên biến mất. Tất cả đều trở lại trong phòng khách sạn.

Mỹ công tử dường như đã trải qua một không gian luân hồi tuyệt vời, đồng thời nàng cảm ngộ không gian đã tăng lên một cấp độ mới. Đúng vậy, chính khoảng thời gian ngắn ngủi này đã khiến nàng hiểu rõ hơn về không gian chi lực. Nhưng nàng không nhìn thấy là, Đường Tam ở sau lưng nàng lúc này trên trán đã lấm tấm mồ hôi.

Đường Tam thi triển Thiên Chi Huyền Viên đã tiêu hao không nhỏ, bây giờ còn mang theo một người thi triển, tất nhiên tiêu hao càng lớn hơn.

Đường Tam lặng lẽ đứng sau lưng nàng, không quấy rầy nàng đang trong trạng thái minh ngộ. Lúc này khoảng cách giữa hai người rất gần, hắn thậm chí có thể nhìn thấy lông tơ nhẹ nhàng đung đưa trên làn da trắng nõn sau cổ nàng.

Hắn thậm chí có xúc động muốn tết lại mái tóc dài của nàng, như hành động quen thuộc ở kiếp trước. Cách đây chưa lâu, Tiểu Vũ còn ngồi trước người hắn, để hắn tuỳ ý chải tóc cho nàng.

Trong đôi mắt mơ hồ ngấn lệ, thân ái, kiếp này ta nhất định sẽ bảo hộ nàng thật tốt. Cái gì Thần Vương, cái gì Thần giới, tất cả đều không quan trọng. Kiếp này, ta chỉ thuộc về nàng, sẽ từng giây từng phút thủ hộ bên người nàng. Ta sẽ cố gắng trở nên cường đại để nàng không phải chịu một chút tổn thương nào. Ta sẽ vì nàng che gió che mưa, ta nguyện vì thủ hộ nàng mà bỏ đi tất cả.

"Hừ ----" Mỹ công tử thở dài một hơi, đôi mắt đẹp trong trẻo trở lại, nàng nhanh chóng xoay người, vui mừng nói: "Ta dường như đã hiểu ..."

Khoảng cách giữa hai người vốn là rất gần, khi nàng quay người lại thì lập tức đối mặt với nhau.

Đối mặt ở khoảng cách có thể nghe thấy hô hấp của nhau, Mỹ công tử sửng sốt một lát. Sau đó nàng thấy nước mắt trên đôi mắt hắn, nước mắt kia chiếu rõ con ngươi hắn, trong đó chính là hình bóng của nàng.

Mỹ công tử theo bản năng lùi lại một bước, "Ngươi ..."

"Thật có lỗi." Đường Tam vội vàng quay đầu đi chỗ khác, "Ta nhớ lại một số ký ức trước kia."

Trong phòng thoáng im lặng, nhưng ngay lúc này, Mỹ công tử đột nhiên cảm thấy, nam nhân luôn mang mặt nạ này đáng để mình tín nhiệm. Có lẽ bởi vì nàng vừa nhìn trộm được một chút thiên cơ, cũng có lẽ bởi vì hắn rơi nước mắt. Giờ khắc này, nơi mềm mại nhất trong lòng nàng dường như rung động rồi.

"Ngươi cảm nhận được sao?" Khi Đường Tam quay đầu lại thì đã khôi phục như bình thường.

"Ân. Ta cảm thấy cảm giác ổn định mà ngươi nói, tuy rằng chưa hoàn toàn bắt lấy nhưng hình như ta đã hiểu hơn một chút. Thiên Chi Huyền Viên không chỉ là kỹ năng, cũng là một phương thức tu bổ không gian. Qua quá trình tu bổ dẫn đến không gian biến hoá. Đây là điều các nguyên tố không gian yêu thích, nên bọn chúng sẽ phát ra nhiều năng lượng để hỗ trợ duy trì."

Đường Tam khẽ gật đầu, nói: "Ngươi lý giải như vậy cũng được rồi, có muốn thử lại lần nữa không?"

Mỹ công tử lập tức gật đầu, "Được." Nàng vừa mới bắt được cảm giác kỳ diệu kia nên đương nhiên hy vọng có thể thử nghiệm lần nữa.

Tay phải Đường Tam làm ra một cái xoay tròn động, ý bảo nàng đưa lưng lại phía mình.

Mỹ công tử theo lời quay người, đưa lưng hướng về phía Đường Tam.

Đường Tam thở sâu, cố nén mỏi mệt, lần nữa đưa tay dẫn dắt đến nàng thi triển Thiên Chi Huyền Viên.

Động tác của hai người giống nhau, hai thân ảnh lúc này dường như đã trùng khớp, dù Tinh Thần Lực đã kiệt quệ nhưng bây giờ trong lòng hắn tràn đầy thoả mãn và xúc động.

Dạy nàng khoanh tròn và ở ngay bên cạnh nàng. Có lẽ, Mỹ công tử chưa hoàn toàn nắm giữ ảo diệu của Thiên Chi Huyền Viên trong chốc lát, nhưng nó sẽ trợ giúp rất lớn cho nàng khi cảm ngộ không gian, là cơ sở vững chắc để nàng đột phá Thần cấp trong tương lai.

Một vòng, rồi lại một vòng. Lần này Đường Tam không có dừng lại, để Mỹ công tử không ngừng cảm ngộ, hắn cũng không ngừng thi triển Thiên Chi Huyền Viên, đem ảo diệu bên trong toả ra, để nàng đắm chìm trong ảo diệu đó.

Không biết đã qua bao lâu, tay phải Mỹ công tử tự nhiên vẽ ra một vòng tròn, cảm giác hoà hợp tuyệt đối khiến tất cả nguyên tố không gian xung quanh tán thưởng mà reo hò. Nhưng cũng ngay lúc này, nàng đột nhiên cảm thấy tay mình nhẹ bẫng, lực lượng dẫn dắt nàng đã lặng yên biến mất.

Sau đó nàng nghe thấy âm thanh lạ phía sau, nhìn lại thì chứng kiến Đường Tam lảo đảo dưới chân, dường như sắp té ngã trên mặt đất.

Ngân quang lóe lên, nàng lập tức đến bên cạnh hắn, đỡ lấy thân thể sắp ngã xuống kia.

Tuy rằng mang theo mặt nạ nhưng nửa dưới gương mặt lộ ra ngoài này lại trắng như tờ giấy, mồ hồ đã làm ướt vạt áo, khí tức cũng không ổn định.

"Ngươi làm sao vậy?" Mỹ công tử nghẹn ngào hỏi.

Hai mắt Đường Tam nhắm chặt, không có trả lời. Lúc này trước mắt hắn là một vùng tăm tối, cảm giác suy yếu mãnh liệt xâm nhập cơ thể. Hắn nghe được thanh âm rõ ràng nhưng không sao đáp lại được.

Tinh Thần Lực tiêu hao nghiêm trọng khiến cho hắn lúc này có chút không khống chế được thân thể của mình.

Mỹ công tử vội vàng đỡ hắn ngồi xuống, đem huyết mạch chi lực của mình truyền vào cơ thể hắn. Bây giờ nàng đã hiểu, trước đó hắn dẫn dắt nàng thi triển Thiên Chi Huyền Viên đã tiêu hao cực lớn, nhưng hắn vẫn không ngừng lại cho đến khi suy kiệt.

Lúc này Tu La đã suy yếu đến nỗi mất đi cảm giác, dưới mặt nạ còn có mồ hôi trượt xuống.

Từ lúc nàng quen biết Tu La đến nay, đây là lần đầu tiên nhìn thấy hắn yếu ớt như vậy. Trong lúc nhất thời, Mỹ công tử có chút không biết phải làm sao.

Cũng là vì dạy mình, hắn mới trở thành như vậy!

Sau khi đỡ hắn ngồi xuống, nàng nhanh chóng đi lấy khăn mặt tới, thấm sạch mồ hôi trên mặt và cổ, sau đó tiếp tục truyền huyết mạch chi lực, giúp hắn khôi phục.

Lúc này hắn rất bình tĩnh nhưng nàng có thể cảm nhận được thống khổ mà hắn đang phải chịu từ đôi mắt đang đóng chặt kia.

Bây giờ, chỉ cần nàng giơ tay lên là có thể tháo mặt nạ của hắn xuống. Thậm chí còn có thể nói là vì lau mồ hôi cho hắn. Nhưng nàng lại không hề có suy nghĩ đó. Đây là người mình có thể hoàn toàn tin tưởng được, nàng tự nhủ trong lòng. Ánh mắt nàng nhìn Tu La cũng theo đó mà nhu hoà hơn vài phần.

Không lâu sau, Đường Tam đã dần dần tỉnh lại. Thực tế thì, mặc dù tiêu hao Tinh Thần Lực rất lớn, nhưng đó là tình huống hắn không nguyện ý tiêu hao Thần Thức nên mới như vậy. Đối với Mỹ công tử, hắn đương nhiên sẽ không phòng bị. Hắn lúc này, cả người đều ở trong trạng thái phi thường kỳ lạ. Tinh Thần Lực đã tiêu hao hết, nhưng Thần Thức sẽ giúp hắn nhanh chóng khôi phục. Mặc dù toàn thân suy yếu, nhưng Thần Thức lại cảm thụ được rõ ràng tất cả xung quanh.

Hắn thậm chí thông qua Thần Thức nhìn thấy Mỹ công tử đang nhìn mình, trong mắt rõ ràng đã có biến hoá.

Chỉ riêng sự biến hóa này, hết thảy đều đáng giá.

Thở dài một hơi, Đường Tam một lần nữa mở mắt ra, hắn không muốn làm cho nàng lo lắng quá mức, mặc dù hắn rất hy vọng có thể ở cùng nàng lâu hơn một chút.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.