Chương trước
Chương sau
Lúc này trong người hắn vẫn còn cảm giác nóng ran, đó là ảnh hưởng do chí dương chi khí từ Liệt Dương Hoa mang tới. Nếu là người khác ở trạng thái này đi tới Địa Âm Thánh Sơn thì phải chịu Âm Dương xung đột, như vậy thì không khác gì đi tìm đường chết. Nhưng Đường Tam thì khác. Hắn có vòng xoáy Âm Dương tồn tại, có thể thông qua vòng xoáy đó điều hoà Âm Dương trong cơ thể. Hấp thu chí âm chi khí vừa vặn có thể điều hoà dương hoả còn dư ở trong cơ thể, từ đó để hai khí cân bằng, vừa giải quyết vấn đề vừa tăng lên Âm Dương nhị khí.

Mặc dù Đường Tam không biết sẽ tu luyện Âm Dương nhị khí đến trình độ nào, nhưng chí dương chí âm chính là năng lượng nguyên sơ nhất giữa thiên địa, dù là thời điểm nào hay tầng cấp nào đều rất hữu dụng.

Làm Đường Tam tương đối kinh ngạc là, Tinh Tinh sau khi giúp hắn thì lại ngủ say, cũng không phải là chân chính tỉnh lại. Cũng không biết nha đầu này sẽ ngủ bao lâu. Điểm này có chút giống tiểu hài tử cần ngủ nhiều để phát triển, mà năng lượng nàng hấp thu đều là lấy từ chỗ Đường Tam.

Quả nhiên như Đường Tam dự đoán, khi hắn đến Địa Âm Thánh Sơn tu luyện thì chí dương chi hoả trong cơ thể lập tức được trung hoà, hoá thành Âm Dương nhị khí bị hút vào lạc ấn Lam Ngân Hoàng. Nương theo Âm Dương nhị khí tăng lên, Tri Chu Thụ Tinh thôn phệ trước đó cũng được tiêu hoá nhanh chóng. Sau tu luyện hôm nay, phần huyết mạch cấp hai này cơ bản đã tiêu hoá hết, cần lấy thêm năng lượng từ lạc ấn Nuốt Thi Tinh mới có thể duy trì cân bằng Âm Dương nhị khí.

Về chuyện này Đường Tam rất vui mừng. Lam Ngân Hoàng tiêu hoá càng nhanh thì chứng minh tốc độ tu luyện Âm Dương nhị khí cũng đủ nhanh. Tranh tài phía sau rất có thể sẽ còn gặp các Tinh Quái Tộc cường đại khác nên có cơ hội thu hoạch được lạc ấn mới.

Đáng tiếc là hôm nay không thu hoạch được lạc ấn Liệt Dương Hoa Tinh tộc, thật sự là không có cơ hội cận thân, hơn nữa đối phương tấn công quá mãnh liệt. Cuối cùng hai bên có nói chuyện với nhau, nhưng lúc đó nếu Đường Tam đi đến tiếp xúc với đối phương, còn muốn thôn phệ huyết mạch chi lực của hắn thì rất dễ gây hoài nghi, đây vốn không phải là trong chiến đấu.

Nhưng Đường Tam cũng đã nghĩ kỹ, Liệt Dương Hoa Tinh tộc là Tinh Quái Tộc thuộc tính chí dương, lạc ấn đó chưa chắc đã phù hợp với Lam Ngân Hoàng. Với trạng thái hiện tại, Lam Ngân Hoàng có thể thôn phệ hay không cũng chưa chắc chắn, vạn nhất thôn phệ không thành thì ngược lại sẽ phản tác dụng, phá vỡ cân bằng Âm Dương nhị khí, vậy chính là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

Dù sao hiện tại cũng đủ để tu luyện rồi, vậy thì cứ tập trung tu luyện trước đã. Thăng cấp huyết mạch không phải một sớm một chiều là thành, nhất là có Âm Dương nhị khí tồn tại, Đường Tam nhất định phải đặc biệt cẩn thận mới được. Loại huyết mạch biến dị này là do hắn hoàn toàn tạo ra, muốn tất cả tăng lên cần đi một bước nhìn một bước, cẩn thận tăng cường một chút một.

Một đêm này, hắn phân biệt ở Địa Âm Thánh Sơn cùng Thiên Dương Thánh Sơn tu luyện, đồng thời thôn phệ lạc ấn Nuốt Thi Tinh. Khi Đường Tam trở về chỗ ở đã là nửa đêm. Nhưng hoả độc đã hoàn toàn được hoá giải, Âm Dương nhị khí đã tiến thêm một bước.

Đường Tam còn phát hiện, Âm Dương nhị khí có trợ giúp nhất định làm tăng lên cường độ thân thể hắn, đồng thời Âm Dương nhị khí còn có thể sử dụng kèm với các năng lực khác. Phương thức sử dụng cũng tương đối đơn giản, chỉ cần có cơ hội cận thân là có thể truyền tống nó vào cơ thể đối phương.

Trận chiến của Đại Miêu hôm nay kỳ thật làm hắn rất xúc động. Chiến đấu giữa Đại Miêu và tên Hoàng Kim Mãnh Mã kia hoàn toàn là cứng đối cứng, nhìn qua đơn giản nhưng thực tế, mỗi kiếm Đại Miêu chém ra đều là tinh thần khí hoàn toàn hội tụ. Hơn nữa trong quá trình này, hắn còn phải điều chỉnh Sư Hổ Kim Cương vừa thôn phệ, lại chuyển sang bài xích, quả thực là không dễ dàng. Luận tu vi, vì mới dung hợp huyết mạch nên hắn mới trở lại Cửu giai không lâu, hẳn là chưa tới trình độ Cửu giai đỉnh phong, mà đối thủ của hắn tuyệt đối là cường giả Cửu giai đỉnh phong, hơn nữa còn là huyết mạch đỉnh cấp. Với lợi thế như vậy mà cũng không thể chịu nổi công kích của Đại Miêu, có thể thấy Đại Miêu cuồng mãnh cỡ nào. Hơn nữa, phần lớn biểu cảm trọng thương đều là giả vờ.

Kinh nghiệm chiến đấu cùng khả năng khống chế năng lực, trong các cường giả đồng cấp mà Đường Tam nhìn thấy, Đại Miêu đúng là người mạnh nhất. Gia hoả này trời sinh là chiến sĩ, hữu dũng hữu mưu.

Phương thức chiến đấu của Đường Tam hiện tại là sử dụng Phá Thiên Chuỳ, nhưng khi đối thủ mạnh lên thì hắn lại phát hiện Phá Thiên Chuỳ không đủ dùng nữa. Bởi vì thanh chuỳ làm từ Thiên Hoả Tinh Thiết này chưa trải qua tinh luyện, vì Đường Tam không có đủ tu vi. Hôm nay mặc dù khắc chế Liệt Dương Hoa Tinh tộc ở một trình độ nhất định, nhưng nếu phát huy được năng lực thực sự của nó, luyện chế đến cấp độ Thần Khí thì chiến đấu sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Xem ra, sau khi trở về thì phải chế tạo một số vũ khí cho mình mới được.

Chuyện này làm Đường Tam không khỏi nhớ tới hai Siêu Thần Khí của mình kiếp trước. Đáng tiếc hiện tại hắn không thể sử dụng hai Siêu Thần Khí này, trừ phi là tình huống không tiếc bất kỳ giá nào. Nhưng nếu như vậy, hắn rất có thể bị các cường giả Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc tấn công. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối không sử dụng.

Minh tưởng hai canh giờ, Đường Tam tỉnh lại theo ánh mặt trời bên ngoài. Mặc dù tinh thần có chút mỏi mệt, nhưng trạng thái thân thể đã khôi phục đến trình độ lớn nhất. Hôm nay hắn còn phải tham gia thi đấu hai người, không có khả năng nằm nghỉ giống Đại Miêu.

Trước đi tu luyện Tử Cực Ma Đồng, sau đó đi tới phòng ăn ăn điểm tâm.

Khi hắn tới phòng ăn thì vừa vặn gặp được đồng bạn của mình.

Gần đây tu luyện ở Tổ đình, các đồng bạn đều có biến hoá không nhỏ.

Tố chất thân thể tăng lên làm đám người đều có thần thái sáng láng. Khí chất của Vũ Băng Kỷ ngày càng thanh lãnh hơn. Hắn vốn có tướng mạo anh tuấn, hiện tại lại càng thêm khí chất bất phàm, đến mức ánh mắt của Trình Tử Chanh cơ hồ rất ít khi rời khỏi người Đại sư huynh.

Ngoại trừ Vũ Băng Kỷ, các đồng bạn khác cũng có biến hoá rất lớn. Trong khoảng thời gian này, Trình Tử Chanh vừa tu luyện cũng phát dục nhanh hơn, ngày càng có bộ dáng nữ nhân. Tóc dài xoã sau lưng, con ngươi sáng ngời có thần, cười nói tự nhiên đều dành cho Đại sư huynh.

Cố Lý ngày càng trầm ổn, cường độ thân thể rõ ràng đã được tăng cường, khí tức nội liễm, ngược lại không còn giống trước kia hơi phô trương, cả người dường như đã trầm tĩnh hơn nhiều. Hắn bây giờ vẫn chăm chỉ leo núi Thuỷ Tinh, không ngừng thử thách giới hạn của bản thân. Thời gian hắn ở trên núi tu luyện là ngắn nhất, sau khi trở về lại khắc khổ tu luyện, tiến bộ có thể nói là cực nhanh.

So với trước đây, Độc Bạch đã có chút hư vô. Rõ ràng là người đứng đó, nhưng lại cho người ta cảm giác rất kỳ lạ. Phảng phất có hắn ở đó thì sẽ cảm thấy rất dễ chịu, mỗi người khi nhìn thấy hắn thì ngay cả những cảm xúc tiêu cực trong lòng cũng sẽ tan biến. Có thể thấy được hắn leo lên núi Thiên Hồ không có uổng phí, ngày càng nắm chắc Thiên Hồ Biến hơn. Hơn nữa, lần trước được Đường Tam trợ giúp tăng lên tu vi, hiện tại Thiên Hồ Biến không thể so sánh với trước kia, chân chính có ảnh hưởng đến cục diện trên chiến trường.

Mọi người đã gặp nhau, tự nhiên là cùng nhau đi ăn điểm tâm.

Độc Bạch ngồi bên người Đường Tam, thấp giọng nói: "Tiểu Đường, ngươi thật sự tham gia cuộc thi đấu kia sao? Gần đây ta thấy có rất ít người đi leo núi, giống như là đều đi xem thi đấu rồi. Đối thủ có lợi hại hay không? So với đối thủ của chúng ta ở Đấu Thú Tràng thì như thế nào?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.