Chương trước
Chương sau
Trong nháy mắt, Đại Miêu đột nhiên mở mắt ra, lúc này trong mắt hắn đã tràn ngập điên cuồng cùng hận ý.

Huyết Nguyệt Quân Chủ đang chuẩn bị tấn công lại thì vui mừng khôn xiết, hắn cho rằng đối phương đã bị lĩnh vực xâm nhập, tinh thần đã triệt để lâm vào hỗn loạn. Hắn thậm chí cũng không tiếp tục nóng lòng công kích, một khi đối thủ đã rối loạn thì hắn không cần làm gì, đối phương sẽ điên cuồng phóng thích huyết mạch chi lực đến khô kiệt, bị Huyết Tinh lĩnh vực thôn phệ mà chết.

Trong lòng hắn thậm chí có chút tiếc nuối, vì Đại Miêu không kiên trì thêm mà tiếc nuối. Đại Miêu càng kiên trì lâu thì càng có tư cách làm chủ hồn lĩnh vực a!

"Gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ!" Tiếng Đại Miêu gầm gừ vang lên, từ tiếng thứ nhất đến tiếng thứ ba, thanh âm dần trở nên cao vút.

Vì Đại Miêu không ngừng tiếp nhận công kích nên Sư Hổ Kim Cương đã bắt đầu suy yếu, nhưng bây giờ bỗng bắn ra bạch quang chói mắt. Bên trong màu bạch kim nguyên bản có một tầng hào quang huyết sắc dung hợp, hai màu trắng đỏ đan vào nhau, biến thành một màu hồng nhạt quỷ dị. Khi quang mang màu hồng nhạt bắn ra thì một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện.

Huyết Tinh lĩnh vực xung quanh bắt đầu điên cuồng ngưng tụ về phía Đại Miêu, để cho khí tức trên người hắn bạo phát.

"Đây là cái gì?" Huyết Nguyệt Quân Chủ trợn mắt há mồm mà nhìn một màn này. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, lực lượng lĩnh vực của mình đang bị đối phương điên cuồng thôn phệ hấp thu, do đó sức mạnh của hắn ngày càng suy yếu.

Điều kỳ lạ là trong quá trình thôn phệ, khí tức huyết sắc dung nhập vào trong thân thể Đại Miêu, nhưng từng tầng hắc khí lại không ngừng khuếch tán, bài xuất ra bên ngoài. Những hắc khí kia không ngừng phun trào, hoá thành từng hư ảnh quỷ dị, giống như mặt người đang lắc lư. Dưới đài, nhìn thấy cảnh này ánh mắt Đường Tam bỗng sáng lên, dường như đã hiểu ra điều gì: "Đây là... Đại Miêu, làm đẹp lắm!"

"Gràoooo....."

Trên đài, Huyết Nguyệt Quân Chủ có chút gấp gáp, bởi vì chỉ hắn mới biết mình đang nhanh chóng suy yếu đến mức nào. Hắn đột nhiên đánh về phía trước, lợi trảo bắn ra, toàn lực phát động công kích về phía Đại Miêu.

"Oanh" Cương khí màu hồng nhạt bùng nổ, sóng xung kích cường đại trực tiếp đánh bay Huyết Nguyệt Quân Chủ ra ngoài.

Sợ hãi, Huyết Nguyệt Quân Chủ lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi. Trong khoảnh khắc va chạm, hắn rõ ràng cảm giác được lực lượng của mình đang suy yếu kịch liệt. Nhất là Huyết Tinh lĩnh vực, toàn bộ khí tức huyết sắc trên đài thi đấu đã nhạt dần, chỉ còn lại khí lưu màu đen càng phát ra nồng đậm, tập trung xung quanh Đại Miêu.

Một cảm giác sợ hãi khó tả tràn ngập trong lòng Huyết Nguyệt Quân Chủ, hắn bỗng nhiên há mồm muốn hô lên "Ta nhận thua". Tình trạng này đã thoát khỏi sự khống chế của hắn, Huyết Tinh lĩnh vực hắn không ngừng gϊếŧ chóc mới có được đã bị đối phương luyện hoá.

"Gràoooo....." Dường như cảm nhận được Huyết Nguyệt Quân Chủ muốn làm gì, một tiếng gầm trầm thấp vang lên, che giấu tiếng Huyết Nguyệt Quân Chủ nhận thua.

Mà bên ngoài, trọng tài mặc dù xem hiểu khẩu âm của hắn nhưng vẫn bất động.

Đường Tam có thể nhìn ra được lai lịch lĩnh vực của Huyết Nguyệt Quân Chủ, vậy các trọng tài cấp độ Thần cấp này sao lại không nhìn ra chứ? Với Ám Ma Quân Chủ tộc, cơ hồ tất cả Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc đều thấy ghê tởm. Mắt thấy Đại Miêu phản công thành công, trọng tài sao có thể cho dừng trận đấu vào thời điểm này. Chết trong trận đấu, cũng không vi phạm hứa hẹn của Tổ đình.

"Ta sẽ thay các ngươi báo thù. Oan có đầu nợ có chủ, đi thôi!" Thanh âm băng lãnh của Đại Miêu vang lên. Khi hai mắt hắn mở to thì đã tràn đầy sát khí cuồng bạo.

Đại Miêu rốt cuộc cũng chậm rãi rút ra trọng kiếm cắm vào mặt đất, khi hắn chĩa mũi kiếm về phía Huyết Nguyệt Quân Chủ, luồng hắc khí xung quanh hắn phát ra tiếng rít chói tai, hoá thành từng khuôn mặt màu đen điên cuồng phóng tới đối phương.

"Không ---" Huyết Nguyệt Quân Chủ gầm lên, nhưng không có ai ngăn lại một màn này.

Vô số hắc khí xông vào trong cơ thể Huyết Nguyệt Quân Chủ, toàn thân hắn lập tức bắt đầu xuất hiện từng nốt sần, tựa như có rất nhiều sinh vật muốn lao ra khỏi cơ thể hắn.

Tất cả khí tức huyết sắc đều tràn vào trong cơ thể Đại Miêu và biến thành một bộ phận của Sư Hổ Kim Cương, nhưng tất cả hắc khí đều dung nhập vào trong thân thể của Huyết Nguyệt Quân Chủ. Hắc khí không ngừng xâm nhập cơ thể hắn, không ngừng tiêu hao sinh mệnh lực của hắn.

Hào quang hồng nhạt trên người Đại Miêu càng lúc càng trở nên diễm lệ, khí tức bản thân cũng không ngừng tăng lên. Trong chớp mắt này, dù là tu vi hay Tinh Thần Lực của Đại Miêu đều lần lượt tăng lên trình độ Cửu giai đỉnh phong, cơ hồ còn có chút áp chế không nổi.

Thậm chí ngay cả Đại Miêu cũng không hoàn toàn biết được chuyện gì đang xảy ra với mình, lúc này trong lòng hắn tràn đầy sát khí mãnh liệt, thậm chí còn có một cảm giác muốn gϊếŧ chóc.

Nhưng trong lòng hắn lại vang lên một thanh âm khác: "Vì sao phải gϊếŧ chóc? Vì thủ hộ chủng quần, vì thủ hộ tộc nhân mình muốn bảo vệ."

Đây là mục đích hắn gϊếŧ chóc, không phải vì mục đích này, hắn tuyệt sẽ không tuỳ tiện gϊếŧ người.

"Phốc phốc phốc phốc ..." Huyết sắc trên người Huyết Nguyệt Quân Chủ đã biến mất, một lần nữa trở về bộ dáng Ám Ma Quân Chủ ban đầu. Thân thể hắn dần phá toái, tựa hồ đang bị vô số hắc khí ăn mòn, thân hình giống như băng tan, bắt đầu biến thành một chất lỏng màu đen tràn đầy tính ăn mòn.

Đúng lúc này, Đại Miêu lại động, cương khí màu hồng nhạt từ thanh trọng kiếm bắn ra. Cương khí mang theo sát khí mãnh liệt quét tới, bao phủ đống chất lỏng kia. Cương khí hoá thành hoả diễm, đốt cháy chất lỏng đen như mực.

"Bụi về với bụi, đất về với đất. Các ngươi đã báo được thù, nên đi thôi."

Tất cả hung ác cùng Hắc Ám dần biến mất, chỉ còn lại sát khí ngập trời quanh quẩn xung quanh thân thể Đại Miêu. Cỗ sát ý này dần thu lại vào trong cơ thể Đại Miêu, mà trọng tài đang lên đài tranh tài khi nhìn thấy hắn lại có cảm giác kinh ngạc.

Đại Miêu khiến trọng tài có cảm giác giống như một ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào. Sát ý mãnh liệt thu liễm vào trong cơ thể, nếu bạo phát ra thì sẽ có cảnh tượng như thế nào a!

Khi tất cả cương khí màu hồng nhạt dung nhập vào trong cơ thể, tình trạng của Đại Miêu đã dần ổn định lại, trừ đáy mắt vẫn còn màu hồng thì sát khí quanh cơ thể đã biến mất.

Trọng tài bây giờ mới nhớ tới chuyện tuyên bố Đại Miêu thu được thắng lợi, đồng thời tiến vào vòng chung kết.

Mà lúc này, Đại Miêu chắc chắn là đối tượng bị mọi người chú ý.

Hắn đã làm như thế nào? Sao hắn có thể thôn phệ được năng lượng lĩnh vực của Huyết Nguyệt Quân Chủ? Sau khi thôn phệ sẽ có chuyện gì xảy ra?

Chuyện này không có đáp án, dù những cường giả cấp độ Đại Yêu Vương cũng không rõ hiện tại Đại Miêu đang ở trong trạng thái như thế nào. Nhưng hắn đã thắng, trở thành một trong 16 tuyển thủ đứng đầu.

Mà những tuyển thủ lọt vào top 16 đều có sắc mặt nghiêm túc. Rõ ràng đây là một đối thủ rất khó đối phó, ngay cả Huyết Tinh lĩnh vực của Huyết Nguyệt Quân Chủ cũng đánh bại. Hơn nữa nhìn qua hắn tựa hồ còn thu được cái gì đó từ trên người Huyết Nguyệt Quân Chủ.

Vậy, ở vòng chung kết tiếp theo, hắn sẽ có thực lực như thế nào?

Đại Miêu chậm rãi đi xuống đài thi đấu, mỗi một bước đều rất chậm, tựa như sợ giẫm phải kiến.

Đường Tam đã đợi hắn ở dưới. Khi đi xuống bậc thang cuối cùng, nhìn thấy Đường Tam trước mặt, thần sắc Đại Miêu mới buông lỏng. Đúng lúc này, Đường Tam đưa tay phải lên, ấn vào mi tâm của Đại Miêu: "Cẩn thủ bản tâm!" (Cẩn trọng giữ vững tâm tính bản thân).

Một cỗ khí lạnh trong nháy mắt chui vào trong mi tâm Đại Miêu, sau đó tiến vào Tinh Thần Chi Hải. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.