Chương trước
Chương sau
Mỹ công tử đột nhiên cảm giác thanh âm của hắn có chút biến đổi, vừa quen thuộc, lại có chút lạ lẫm. Quen thuộc là bởi vì dường như nàng đã nghe qua, còn lạ lẫm là vì thanh âm này giống như không thuộc về Tu La.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, ở phía xa, bóng đêm vô tận lần nữa che khuất ánh sáng trăng sao, chậm rãi đi tới.

Lần này, Ám Ma Đại Yêu Hoàng thậm chí không còn phát ra âm thanh, trong bóng đêm đầy trời kia tràn đầy sát ý với bọn họ.

Đường Tam hướng Khổng Tước Đại Yêu Vương nhẹ gật đầu, sau đó giơ lên khối Kiếm Lệnh thứ năm trong tay.

Kiếm mang sắc bén phóng lên trời, mang theo kiếm ý sáng chói không gì sánh kịp, năng lượng chấn động cực lớn kết hợp với ý niệm của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, lần nữa hoá thành Đan Đỉnh Hạc Yêu, thân kiếm hợp nhất, đi thẳng tới Ám Ma Đại Yêu Hoàng.

Đường Tam khép hờ hai mắt, mặt mỉm cười nói thầm: "Kiếm là hy sinh!"

Ngân quang loé lên quấn lấy Mỹ công tử và Khổng Tước Đại Yêu Vương khiến hai người biến mất không thấy nữa, lần truyền tống này không mang theo Đường Tam. Trong khoảnh khắc đó, Mỹ công tử chỉ thấy thân thể mình đã bị lực lượng của phụ thân giam cầm lại.

Nàng nhìn thấy bóng lưng thon dài và thẳng tắp kia biến mất trước mặt mình.

Trong chớp mắt đó, dường như thời gian trôi chậm lại rất nhiều. Nhưng nàng cảm thấy rõ ràng trong lòng nàng, điều quan trọng nhất đã biến mất.

"Không được ~~"

Nàng muốn hét lên nhưng lại phát hiện trong không gian truyền tống không thể phát ra âm thanh.

Đường Tam một mực không quay đầu lại nhìn nàng, bởi vì hắn sợ nếu mình nhìn thì không nỡ tách ra. Nàng bởi vì lời nói của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng mà lo lắng, mà hắn hiểu rõ hơn lời nói đó có nghĩa là gì. Điều này có nghĩa là Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng đã nhìn ra chỗ không tầm thường trên người hắn, thậm chí ngay cả lần truy sát này cũng có thể do hắn ngầm đồng ý.

Nếu thoát khỏi lần truy sát này thì mình liền có cơ hội, nhưng nếu không thoát được thì chính là diệt vong. Đây tựa hồ là Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng muốn nói cho hắn biết, dù sao hắn chỉ là nhân loại. Hắn khác với Mỹ công tử, nàng có huyết mạch Khổng Tước Yêu tộc, còn huyết mạch trên người hắn, ngay cả Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng cũng không nhìn thấy rõ.

Cho nên, Ám Ma Đại Yêu Hoàng đã đến, nếu không phải truyền tống khoảng cách đủ xa, chỉ sợ Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng cũng đã đến, vây hãm hắn trong tử cục.



Sau khi hiểu được ý của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, hắn liền bắt đầu làm chuẩn bị. Dù là lựa chọn Thần Khí, hay đưa trả lại Đan Đỉnh Thần Kiếm đều là một phần của chuẩn bị.

Đường Tam biết rõ, muốn thoát khỏi kiếp nạn trong lời Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, nếu chỉ bằng những thứ này là không đủ. Những chuẩn bị của hắn đều nằm trong khống chế của vị Chúa Tể Vận Mệnh kia. Muốn thoát hiểm sống sót thì nhất định phải thoát khỏi khống chế của hắn mới có khả năng.

Cho nên, khi dùng hết Kiếm Lệnh, hắn lưu lại. Hắn lựa chọn một mình đối mặt với tất cả, dù là đối diện với từng Hoàng Giả. Một trận chiến này không khác gì là lấy trứng chọi đá, nhưng cũng là mấu chốt xem hắn có thể đứng vững gót chân ở vị diện này hay không.

Giống như lời của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, nếu hắn có thể sống sót khi bị một Hoàng Giả truy sát thì hắn có tư cách tiến hoá theo hướng mạnh nhất ở vị diện này, điều này cũng có nghĩa là hắn có cơ hội tự vệ, cũng có nghĩa là Khổng Tước Yêu tộc có cơ hội quật khởi. Với năng lực của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng thì nhất định nhìn ra huyết khế giữa hắn và Mỹ công tử, cho nên ít nhất đến hiện tại, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng có lẽ vẫn cho rằng hắn là người của Khổng Tước Yêu tộc.

"Oanh ----"

Hắc ám cùng kiếm quang lần nữa va chạm, quang vũ đầy trời mang theo năng lượng kinh khủng ảnh hưởng đến hơn mười dặm xung quanh, khiến cho cả trời đều ba động kịch liệt. Đây là va chạm giữa hai Hoàng Giả, chỉ sợ sinh vật trong phạm vi này đều bị diệt tuyệt.

Hoàng Giả cũng bị hạn chế, là do Tổ đình hạn chế, cho nên bọn họ cũng không dám tuỳ tiện ảnh hưởng đến sinh thái ở Yêu Tinh Đại Lục, va chạm giữa bọn họ chỉ có thể tiến hành trên không trung.

Trong va chạm kịch liệt đó, hai mắt Đường Tam sáng lên. Khi quang mang màu vàng bắn ra khỏi mắt, một cỗ khí tức kỳ dị xuất hiện. Quang mang kim sắc lan tràn, từ hai con ngươi lan đến trán, sau đó lan ra toàn thân, để cả người hắn được bao phủ trong hào quang kim sắc.

Trong quá trình này, cường độ khí tức của hắn bắt đầu tăng cường, điên cuồng tăng lên.

Một quang ảnh màu vàng hiển hiện sau lưng hắn, thân ảnh phù diêu mà lên, từ hai mét đến năm mét, lại đến mười mét, hai mươi mét, một mực tăng trưởng đến một trăm mét mới dừng lại.

Quang ảnh hư ảo, khí tức Thần Thức ba động khiến không gian vừa mới phát sinh va chạm kịch liệt yên tĩnh trở lại.

Hắc ám tịch diệt đầy trời kia chưa kịp lan đến thì đã ngừng lại, một bóng người màu tím từ trong hư không bước ra, trong mắt mang theo tràn đầy khiếp sợ, nhìn thân ảnh màu vàng cực lớn đứng trước người không xa.

Thân ảnh màu vàng cao trăm mét không thấy rõ diện mạo, mơ hồ có thể thấy hắn mặc một thân áo giáp màu vàng kim, dáng người thon dài, tóc dài màu lam tung bay sau ót. Trong tay hắn còn có một thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích loé ra kim quang xán lạn, Ám Ma Đại Yêu Hoàng vì đó mà tim đập nhanh.



Thần Thức ba động kỳ dị xuất hiện, dường như muốn chấn nhiếp toàn bộ không gian, ngay cả Thần Thức của Ám Ma Đại Yêu Hoàng lúc này cũng có cảm giác run sợ.

Hoàng Giả! Không hề nghi ngờ, đây là khí tức Hoàng Giả, hơn nữa còn không phải là Hoàng Giả bình thường. Dù nhìn qua không phải là bản thể, nhưng trong chớp mắt này, Ám Ma Đại Yêu Hoàng đã bị chấn động đến tột đỉnh. Bởi vì hắn hoàn toàn có thể khẳng định, Tổ đình không hề biết đến vị Hoàng Giả này, mà còn là một tồn tại cực kỳ cường đại.

"Ngươi là ai?" Ám Ma Đại Yêu Hoàng trầm giọng hỏi. Cùng lúc đó, bầu trời vốn tăm tối liền biến thành màu tím thâm thuý, sau đó hoá thành vòng xoáy màu tím to lớn xoay tròn sau lưng hắn.

Một thanh âm vang lên từ trong hư vô: "Ta là Hải Thần!"

Nương theo bốn chữ này, thân ảnh màu vàng cực lớn từ từ giơ tay phải lên, chỉ Tam Xoa Kích vào không trung.

Lập tức, một đạo kim quang xán lạn phóng lên tận trời, chiếu sáng đêm tối.

Toàn bộ không gian tựa hồ cũng đang ba động kịch liệt, mặt đất khẽ run lên, Thần Thức kinh khủng truyền ra từ người Hải Thần dường như trấn áp tất cả.

Ám Ma Đại Yêu Hoàng không dám khinh thường, hai tay khép lại trước ngực, một quang cầu màu tím ngưng tụ thành hình, nhìn qua giống như thuỷ tinh cầu, nhưng bên trong dường như có vô số quang ảnh dũng động, lập tức, từng đạo hình rồng đen như mực vờn quanh thân thể hắn, tổng cộng có chín đạo quang ảnh lấp loé.

Đây là Thần Khí cường đại nhất của Ám Ma Đại Yêu Hoàng, Ám Cửu Long!

Danh như ý nghĩa, trong Ám Cửu Long ẩn chứa chín Long hồn Ám Hắc Ma Long, trong đó một số Long hồn là cấp độ Đại Yêu Hoàng, còn lại đều là cấp độ Đại Yêu Vương.

Theo truyền thuyết, nếu trong Ám Cửu Long ngưng tụ được chín Long hồn cấp độ Đại Yêu Hoàng, có thuộc tính hỗ trợ lẫn nhau thì thậm chí có thể siêu thoát vị diện, tự thành lập một thế giới mới.

Đối mặt với một Hoàng Giả không biết rõ, Ám Ma Đại Yêu Hoàng cực kỳ cẩn thận mà lấy ra Thần Khí mạnh nhất của mình, có thể thấy được sự kiêng kỵ trong lòng hắn.

Cũng đúng lúc này, Tam Xoa Kích màu vàng rực rỡ đã đâm ra, nghìn vạn đạo quang mang kim sắc đâm rách hắc ám, thẳng đến Ám Ma Đại Yêu Hoàng mà đi.

Hải Thần thần kỹ, Thiên Phu Sở Chỉ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.