Chương trước
Chương sau
Thiên phú, thực lực, năng lực của nàng, tố chất toàn diện về mọi mặt cơ hồ đều không thể bắt bẻ. Điều này hiển nhiên không chỉ là năng lực của nàng, phía sau còn có cao nhân chỉ điểm.

Tuy rằng hiện tại đã cơ bản sắp xếp ổn thoả, không có vấn đề gì lớn, nhưng khi Đường Tam thật sự rời đi bế quan, trong lòng Mỹ công tử vẫn khó chịu không nói nên lời. Chỉ khi hắn ở bên cạnh nàng mới ở trạng thái tốt nhất, trong lòng mới nắm chắc, dưới chân mới vững vàng.

Cho nên sau một đêm suy nghĩ, nàng quyết định đi tìm hắn. Một thời gian không gặp được hắn, chính nàng thật sự không chịu được. Hoá ra trong lòng, nàng đã sớm nhận định hắn.

Cảm giác này thật là tốt đẹp, có người để nhớ là chuyện rất hạnh phúc. Túc thế nhân duyên sao? Đó chính là trốn không thoát, nếu đã trốn không thoát thì cần gì phải trốn tránh đây? Không bằng hưởng thụ thật tốt, đi tìm hiểu hắn nhiều hơn.


Thế là, Mỹ công tử chủ động đi tìm Vương Phi, hy vọng Vương Phi xuất quan giúp mình quản lý thành Gia Lý. Còn nàng thì bế quan tu luyện, nhằm đối phó với báo cáo công tác ở Tổ đình trong tương lai.

Đối với thành Gia Lý, Mỹ công tử báo cáo công tác là một chuyện phi thường trọng yếu. Nàng báo cáo công tác thành công, mới có thể đảm bảo Khổng Tước Yêu tộc tiếp tục khống chế thành Gia Lý, nếu không, một khi Tổ đình thu hồi chức Thành chủ thì thành Gia Lý sẽ gặp phiền phức lớn. Hiện tại Khổng Tước Yêu tộc còn có thể chọn ra một vị Thành chủ khác thay thế Mỹ công tử sao? Dưới tình huống không có Hoàng Giả, thành Gia Lý căn bản đứng không vững gót chân ở Tổ đình. Cho nên Vương Phi đã đáp ứng, đồng thời tương đối hài lòng với cô 'con gái' có huyết mạch của mình này. Mỹ công tử dùng hơn một tháng ổn định lại cục diện thành Gia Lý, cũng không vì quyền lực đến tay mà mù quáng, xác định rõ cái gì mới là căn bản và trọng yếu nhất, đây mới là cơ sở để trở thành Thành chủ.


Vì vậy các nàng thảo luận, mỗi tuần Mỹ công tử sẽ trở về xử lý sự vụ thành Gia Lý bốn ngày, bế quan tu luyện ba ngày. Nếu sự vụ trong thành không nhiều, nàng có thể bế quan dài hơn, cố gắng tăng cao tu vi, chuẩn bị báo cáo công tác.

Sau khi sắp xếp xong xuôi, Mỹ công tử lập tức phát thông tin với Đường Tam.

'Một ngày không thấy như cách ba thu' dùng để hình dung trạng thái bọn họ lúc này rất thích hợp. Ngắn ngủi tách ra cũng khiến bọn họ giải trừ khúc mắc trong lòng, đặc biệt là Mỹ công tử.

Ôm lấy Mỹ công tử, giờ khắc này trong mắt Đường Tam tràn đầy hạnh phúc, lòng tự tin đang nhanh chóng dâng cao.

Có nàng ở bên người, dù phải đối mặt với khó khăn hiểm trở như thế nào, hắn đều có lòng tin mình sẽ đột phá. Tiến về Tổ đình báo cáo còn gần một năm nữa, trong khoảng thời gian này có thể thường xuyên ở cùng nàng, còn có chuyện gì tuyệt vời hơn đây?


"Đi thôi, ta dẫn nàng đi xem chỗ của ta." Đường Tam nhẹ nói bên tai nàng, sau đó ngân quang loé lên, vầng sáng truyền tống sáng lên, Đường Tam mang theo Mỹ công tử truyền tống rời đi.

Sau hai lần truyền tống, bọn họ đã vào trong phạm vi Hoàng Kim sơn cốc. Trong Hoàng Kim sơn cốc có pháp trận định vị truyền tống, không cần xuyên qua huyễn trận cũng có thể trực tiếp đi vào.

Sinh mệnh khí tức nồng đậm trong nháy mắt bao quanh Mỹ công tử, nàng chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp, một cảm giác thư thái không nói nên lời truyền khắp toàn thân. Hai mắt không khỏi mở lớn, lộ ra vẻ kinh ngạc.

Có liên quan đến Hoàng Kim sơn cốc, nàng đúng là không biết điều gì, chỉ từng nghe Đường Tam nhắc tới mà thôi. Khi thực sự đặt chân đến nơi này, nàng mới hiểu được thế nào là thế ngoại đào nguyên.
Ánh mặt trời hóa thành cột sáng màu vàng, xuyên thấu qua tầng tầng mây mù chiếu rọi cây đại thụ đang loé lên vầng sáng màu vàng nhạt. Khí tức sinh mệnh nồng đậm cũng từ nơi này mà đến, truyền khắp từng ngóc ngách trong sơn cốc. Thực vật nơi này rõ ràng sinh trưởng tốt hơn rất nhiều so với bên ngoài, khí tức sinh mệnh nồng đậm làm say lòng người.

Hương hoa, mùi trái cây, thảo mộc tươi mát tạo thành hương vị hỗn hợp sinh cơ bừng bừng đọng lại trong mũi.

"Nơi này đẹp quá!" Mỹ công tử cảm thán tự đáy lòng.

Đường Tam chỉ chỉ Hoàng Kim Thụ, nói: "Đây là chỗ ta tu luyện. Gốc Hoàng Kim Thụ này là do ta bồi dưỡng, ta từ hội đấu giá mua được tinh phách dung hợp với nó, để nó nhanh chóng phát triển. Hiện tại nó đã tương đương với Yêu Thú cấp độ Cửu giai. Chờ tương lai khi ta đột phá thành Thần thì sẽ nghĩ biện pháp giúp nó đột phá, đến lúc đó, nó có thể sinh ra khí tức sinh mệnh khổng lồ, ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ Gia Lý Sơn Mạch. Gia Lý Sơn Mạch là sân sau của thành Gia Lý, sau khi Hoàng Kim Thụ đủ cường đại, ta dự định từ thành Gia Lý mở một con đường kéo dài đến bên này, lấy sơn cốc này làm trung tâm, thành lập một thành phố lớn cho nhân loại chúng ta. Đến lúc đó ta hẳn đã có năng lực truyền thụ lại một ít phương pháp tu luyện năng lực cho nhân loại, nhân loại cũng không cần tiếp tục phụ thuộc vào Yêu Quái Tộc, cũng có được năng lực tự bảo vệ mình. Mặc dù một chủng quần thuế biến là một quá trình dài, nhưng bằng vào trí tuệ của nhân loại, ta tin tưởng một ngày nào đó, nhân loại chúng ta nhất định có thể trở thành chúa tể của thế giới này."
Nghe hắn giảng thuật, nhìn vào khuôn mặt hắn, không biết vì sao Mỹ công tử cảm thấy trên mặt hắn tựa hồ có quang huy sáng lấp lánh.

"Có lẽ ngươi chính là cứu tinh mà ông trời ban cho nhân loại ở Pháp Lam tinh đi." Mỹ công tử nói khẽ.

Mặc dù nàng là Thánh Nữ Cứu Thục, càng là Tử cấp Cứu Thục, nhưng nàng biết rất rõ, dù nàng hay các cao tầng khác trong tổ chức đối với tương lai đều không có kế hoạch gì. Tất cả kế hoạch đều căn cứ vào tình huống trước mắt, phụ thuộc vào nhân loại thông hôn với Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc mang đến năng lực Yêu Thần biến và Thiên Tinh biến.

Nhưng không hề nghi ngờ chuyện này vẫn phải phụ thuộc vào Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc, trừ một số rất ít trường hợp đặc biệt. Bởi vì nhân loại truyền thừa huyết mạch không đủ mạnh, cho nên năng lực không thể so sánh với Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc chân chính.
Nhưng Đường Tam lại nói một chuyện khác, hắn đã có kế hoạch cho nhân loại. Nhìn qua có vẻ không đơn giản, nhưng Mỹ công tử biết và tin tưởng hắn thân là Thần, nên nàng có chắc chắn chuyện hắn nói thật sự có thể thành hiện thực. Nếu quả thật như vậy, nhân loại mới chân chính có cơ hội vùng lên.

"Không, không phải ta. Cứu tinh thực sự của thế giới này là nàng mới đúng. Không có nàng, ta căn bản sẽ không tới nơi này. Là nàng dẫn ta tới, cho nên nàng mới là người cứu vớt thế giới này." Đường Tam khẽ cười nói.

Mỹ công tử lườm hắn một cái, tức giận nói: "Ngươi lúc nào lại biết nói lời ngon ngọt rồi?"

"Ta vẫn luôn như vậy, hơn nữa là chỉ với mình nàng. Chỉ là trước đây không dám mà thôi, sợ bị nàng đánh."

Mỹ công tử tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, cau mày lại nói: "Thật sự kiến tạo một thành phố lớn thuộc về chúng ta sao? Tổ đình có đồng ý không? Tổ đình luôn có suy nghĩ áp chế nhân loại chúng ta rất mạnh."
Đường Tam nói: "Bọn họ đương nhiên sẽ không đồng ý, nhưng khi ta bắt đầu kiến tạo toà thành này thì không quan trọng bọn họ có đồng ý hay không. Đến lúc đó ta nhất định đã có thực lực bảo vệ toà thành này. Chỉ cần ta có thể đột phá thành Thần, như vậy, tất cả đều không có vấn đề."

Mỹ công tử ngẩng đầu nhìn hắn, nhìn ánh mắt kiên định của hắn, có chút lo lắng nói: "Ngươi nói ngươi độ kiếp còn khó hơn ta, khi đó phải làm sao bây giờ? Ngươi thật sự có thể an toàn độ kiếp sao?"

Đường Tam nói: "Ta sẽ chuẩn bị đầy đủ. Đến lúc đó ta không chỉ độ kiếp đơn giản như vậy, còn muốn lợi dụng thiên kiếp lúc ấy làm một chút chuyện khác. Muốn giúp nhân loại chúng ta quật khởi cũng không đơn giản, cho nên thời gian tiếp theo sẽ rất quan trọng, ta phải tích luỹ và chuẩn bị mọi thứ thật tốt."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.