Chương trước
Chương sau
Quang ảnh Hải Thần phía sau chậm rãi giơ Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong tay lên.

Lập tức, toàn bộ bầu trời trong nháy mắt tối sầm lại, từng đạo lôi đình màu vàng giăng khắp nơi, lực áp kinh khủng dường như muốn huỷ diệt toàn bộ thế giới. Khí tức ngập trời kia trong nháy mắt đã khiến thiên địa run rẩy, biển cả cũng vì nó mà run rẩy.

Ánh mắt bất định của Hải Sinh trong chớp mắt đã biến thành rung động, dưới uy áp Hải Thần ngập trời, nó thân là cường giả Thần cấp chỉ cảm thấy có vô số tín ngưỡng lực trong biển rộng đang nhanh chóng hội tụ lại về phía quang ảnh ở sau Đường Tam. Uy áp ngập trời kia dường như làm cả Vô Tận Lam Hải trở thành nền cho hắn.

Bản thân Đường Tam cũng yên lặng cảm thụ được, bên trong Vô Tận Lam Hải dẫn động Thần Vị Hải Thần dễ dàng hơn ở trên lục địa không biết bao nhiêu lần. Thần Thức tiêu hao cực ít, dùng tín ngưỡng lực từ trong Vô Tận Lam Hải đã đủ để chống đỡ hư ảnh Hải Thần.


Bất quá, sau đó hắn đã thu hồi tay phải của mình, quang ảnh phía sau cũng hoá thành từng vòng sáng dung nhập vào trong thân thể hắn, yên lặng biến mất.

Mây đen và lôi đình ngưng trệ giữa không trung, sau đó chậm rãi tiêu tán.

Đường Tam đương nhiên không dám thật sự dẫn động lực lượng Hải Thần chiến đấu ở chỗ này. Biển cả là lĩnh vực của hắn, ở chỗ này không hề nghi ngờ hắn có thể phát huy lực lượng Hải Thần mạnh hơn rất nhiều so với trên lục địa, nhưng vấn đề là, một khi hắn dẫn động thì thiên kiếp sẽ tới ngay sau đó. Vừa rồi hắn dẫn động một chút chính là mượn uy áp của vị Hải tộc Thần cấp trước mặt này, nhưng cũng chỉ giả bộ một chút rồi nhanh chóng thu lại, nếu không thiên kiếp thật sự sẽ đến.

Trong nháy mắt mới thoáng dẫn động đó, Đường Tam đã có cảm giác run rẩy từ sâu trong linh hồn. Khí tức thiên kiếp vừa rồi đâu chỉ gấp đôi Lục Hợp Bát Hoang Kim Sát Kiếp của Mỹ công tử, hắn mơ hồ cảm giác được, tình huống xấu nhất mình suy đoán chỉ sợ thực sự sẽ xuất hiện.


Thở sâu, áp chế sợ hãi trong lòng, nhìn trưởng lão Hải Tượng tộc Hải Sinh đang quỳ phục trước mặt, Đường Tam thản nhiên nói: "Hiện tại còn muốn chất vấn?"

"Không có, không có ..." Thanh âm của Hải Sinh rõ ràng có chút run rẩy, trong lòng cũng không khỏi run rẩy. Khí tức vừa xuất hiện trên bầu trời giống như là Thần phạt, ngay cả một đời Thần Vương Đường Tam còn cảm thấy sợ hãi trong lòng, huống chi nó chỉ là một cường giả cấp bậc Yêu Vương. Nó chưa từng có cảm thụ như vậy, đó là năng lượng khủng bố chỉ sợ có thể huỷ diệt tất cả.

Có thể điều khiển năng lượng như vậy, hơn nữa lại được Vô Tận Lam Hải chiếu cố, vị này nói mình là chưởng khống giả biển cả cũng không sai.

Đường Tam nói: "Đứng lên nói chuyện đi."

"Vâng, vâng ..." Hải Sinh vội vàng rút chiếc răng nanh vừa cắm vào trong cát, cung kính bò đến trước mặt Đường Tam.


Đường Tam nghiêm nghị nói: "Lần này ta trở về là vì xem xét lãnh địa của chúng ta. Ở gần vùng biển này có lãnh tụ Hải Long tộc và Hải Cự Nhân tộc không? Các cường tộc khác cũng có thể. Ta cho ngươi ba ngày thời gian, triệu tập bọn chúng đến hòn đảo này gặp ta. Ta có lời muốn nói. Nếu Vương của các ngươi có thể đến thì càng tốt."

Hải Sinh ngẩng đầu nhìn thoáng qua Đường Tam, không nói thêm gì, chỉ liên tục gật đầu, "Ta đi ngay lập tức."

Nói xong, nó vặn vẹo thân thể to lớn, vội vàng đi vào trong Vô Tận Lam Hải.

Nhìn thân hình hắn dần ngập trong nước biển, lúc này Đường Tam mới chuyển hướng sang đảo lớn trước mặt. Một hòn đảo lớn như vậy, diện tích chừng mấy trăm ki-lô-mét vuông, mấy triệu người sinh hoạt hẳn là không có vấn đề gì.

Lần này hắn tới không chỉ là muốn tìm một nơi thích hợp để nhân loại sinh tồn, đồng thời cũng muốn giải quyết quan hệ giữa nhân loại và Hải tộc. Chỉ khi được Hải tộc ủng hộ, nhân loại mới thật sự có thể an cư lạc nghiệp ở hải ngoại.
Tinh Thần Lực phóng thích ra phía ngoài, quét vào bên trong hòn đảo. Trên hòn đảo này sinh cơ bừng bừng, nhất là Thủy nguyên tố đặc biệt nồng đậm. Nguồn gốc của sinh mệnh là từ nước và ánh mặt trời, nơi này không hề nghi ngờ là rất dồi dào. Ở trên đảo có một ít Hải Tượng tộc tồn tại, nhưng phần lớn đều tụ tập ở bãi cát, trong đảo cũng có một ít sinh vật, nhưng không có khí tức đặc biệt cường đại.

Từ khí tức năng lượng và khí tức sinh mệnh ở nơi này có thể thấy nơi này phù hợp để nhân loại sinh hoạt. Về khoảng cách, nơi này cách bờ biển phía đông thành Gia Lý hơn năm trăm hải lý, khoảng cách này không quá gần, coi như đã xâm nhập biển cả rồi. Cho nên, nếu nhân loại thực sự di chuyển đến nơi này thì có thể đảm bảo tính an toàn, với điều kiện tiên quyết là không bị Hải tộc công kích.
Kỳ thật Đường Tam đã từng cẩn thận suy nghĩ qua làm sao để giải quyết khốn cảnh của nhân loại trên Yêu Tinh Đại Lục. Nhưng về sau hắn liền hiểu, đây là một việc quá mức gian nan.

Hai tộc Yêu Tinh đã thống trị Yêu Tinh Đại Lục nhiều năm, cường giả như mây, nhân loại ngay cả thiên phú tu luyện cũng không có, còn cần dựa vào truyền thừa nhất định từ Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc mới có năng lực tu luyện, hơn nữa còn bị nồng độ huyết mạch ảnh hưởng nên rất khó có được thành tựu.

Tương lai, nếu như Đường Tam có thể trở lại cấp độ Thần Vương thì hắn không thể tiếp tục lưu lại vị diện này nữa. Đã từng là Thần, Thần Giới chi chủ, hắn biết rõ, một vị diện không thể bị ngoại lực cưỡng ép quấy nhiễu và thay đổi, như vậy sẽ huỷ diệt vị diện đó.
Cho nên, nhân loại thật sự muốn có quyền sinh tồn thì đầu tiên phải mở ra con đường tu luyện thích hợp với bản thân, không thể dựa vào thông hôn với Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc để thu được huyết mạch chi lực. Thứ hai, nhân loại phải có không gian sinh tồn của chính mình, như vậy mới có thời gian để phát triển.

Quá trình này khẳng định cần một thời gian rất dài, nhưng hiện tại Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc quá mức cường đại, đối với nhân loại luôn áp dụng chính sách áp bách kinh khủng. Từ lời nói của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng ngày đó, Đường Tam đã hiểu nhân loại muốn có một không gian sinh tồn để từ từ phát triển là không thể nào, Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc căn bản không cho phép nhân loại có cơ hội phát triển.

Vậy phải làm sao mới tốt đây? Làm sao để thật sự thay đổi những vấn đề căn bản này? Đường Tam đã suy nghĩ rất lâu đều không có đáp án. Huyền Thiên Công có thể truyền thụ cho người bình thường, nhưng số lượng người bình thường tu luyện Huyền Thiên Công sẽ rất nhiều, một khi tu luyện thành công thì không thể không bại lộ năng lực thôn phệ huyết mạch. Như vậy, đó không phải là cơ hội cho nhân loại, mà là thảm hoạ.
Về sau Đường Tam liền nghĩ, đầu tiên vẫn phải vì nhân loại mở ra một không gian có thể bình an sinh tồn. Yêu Tinh Đại Lục không được, vậy cũng chỉ có thể hướng ra biển rộng. Bởi vậy, lần này hắn ra biển cũng có nguyên nhân này. Đồng thời, hắn cũng mượn cơ hội này hiểu rõ hơn tình huống Hải tộc trước mắt.

Vô Tận Lam Hải mênh mông bao la, cực kỳ rộng lớn, lúc trước mới chỉ ở ven biển hắn đã cảm nhận được trong biển rộng mênh mông có tài nguyên khổng lồ cỡ nào.

Vừa rồi trao đổi với Hải Sa tộc, hắn hiểu người mạnh nhất trong Hải tộc chỉ sợ cũng bị hạn chế ở cấp độ Đại Yêu Vương, chính là vì vận may của toàn bộ tinh cầu đều bị Thiên Hồ tộc hội tụ trên Yêu Tinh Đại Lục, hoặc là nói hội tụ ở Tổ đình rồi. Dưới tình huống này, Hải tộc căn bản không thể sinh ra Hoàng Giả.
Vị diện dù có mạnh đến đâu cũng có giới hạn. 16 Hoàng Giả tựa hồ chính là giới hạn cao nhất, mà phán đoán này hẳn đến từ Thiên Hồ tộc, đây hẳn là một trạng thái an toàn.

Như vậy, muốn để nhân loại phát triển, không còn do Yêu Quái và Tinh Quái thống trị thì tình huống lý tưởng nhất là đánh gϊếŧ số lượng lớn Hoàng Giả, hơn nữa phá huỷ vận may ngưng tự, để vận may lần nữa bao trùm toàn bộ tinh cầu. Đây mới là phương thức giải quyết cơ bản. Nhưng chuyện đó dễ làm vậy sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.