"Ngươi đi đi. Bổn tọa không rảnh gặp ngươi." Thanh âm Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng rõ ràng có chút lạnh như băng.
Đường Tam cười nhạt một tiếng, nói: "Nếu ta nhất định phải nhìn thấy ngươi thì sao?"
"Ngươi muốn chết?" Trong thanh âm của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng rõ ràng đã mang theo lửa giận.
Đường Tam lắc đầu, nói: "Chính vì không muốn chết nên ta mới muốn gặp ngươi. Bởi vì chuyện này không chỉ liên quan đến an nguy của ta, mà còn liên quan đến an nguy của ngươi. Ta không muốn chết, ta tin tưởng người có tuổi thọ cao như ngươi cũng không muốn chết."
Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng đã trầm mặc một hồi, sau đó mới lạnh lùng nói: "Ta không biết ngươi đang nói cái gì. Nếu như cố ý muốn lên thì phải chuẩn bị tốt để trả một cái giá lớn không thể chịu nổi."
"Được." Đường Tam mỉm cười đáp, sau đó hắn tiếp tục leo lên trên, dường như không nghe được thanh âm của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng trước đó vậy.
Cuối cùng cũng gần đến đỉnh núi, sương mù vốn dày dần tiêu tán, trước mắt trở nên sáng tỏ thông suốt, Thuỷ Tinh Cung lộng lẫy và đầy màu sắc lần nữa hiện ra trong tầm mắt của Đường Tam.
Dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy Thuỷ Tinh Cung, nhưng Đường Tam vẫn có cảm giác mê say. Cung điện này thật là đẹp, kiếp trước dù ở Thần giới, hắn cũng không nhìn thấy một kiến trúc nào lộng lẫy như vậy. Tuy rằng hắn thưởng thức, nhưng không thích kiểu lộng lẫy này. Hắn càng thích hái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2146278/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.