Chương trước
Chương sau
Nếu tiếp tục chống đỡ, tuy rằng sẽ luyện hoá thân thể hắn, nhưng phần huỷ diệt này sẽ không ngừng tích lũy, đến mức có thể bạo phát và lấy mạng nhỏ của hắn bất cứ lúc nào.

Không sai biệt lắm, không thể đợi được nữa.

Đường Tam đột nhiên quay đầu, đây cũng là lần đầu tiên hắn quay đầu. Mà ánh mắt hắn rơi vào Tinh Tinh ở bên cạnh mình.

Nhếch miệng cười một tiếng, bờ môi Đường Tam khẽ động. Tuy rằng không nghe được thanh âm, nhưng trong Thần Thức của Tinh Tinh xuất hiện ý niệm của hắn, "Tiếp theo, phải dựa vào ngươi rồi."

"Ta?" Tinh Tinh lập tức mở to hai mắt nhìn, cơ hồ là bật thốt lên: "Không, ba ba, ta không được."

Khoé miệng Đường Tam giật giật một cái, "Không, ngươi có thể."

Tinh Tinh còn chưa kịp nói gì, trong mắt Đường Tam đã bắn ra kim quang, cùng lúc đó, Tinh Tinh cảm giác được mình đã hoá thành một đạo tinh mang, rơi vào bàn tay Đường Tam. Mặt ngoài áo giáp của hắn có thêm một tầng hào quang thuỷ tinh, khí tức thuộc về Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng lập tức phát ra.


Tinh Tinh xem như là một trong chín đại lạc ấn của Đường Tam. Khi Đường Tam độ kiếp, nàng tự nhiên cũng theo hắn độ kiếp, hoàn thành lột xác, lần nữa trở lại Thần cấp.

Dựa theo tính toán ban đầu của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, sau khi hoàn thành độ kiếp, nàng dựa vào nội tình thâm hậu của mình mà hồi phục rất nhanh, hơn nữa thử thôn phệ thân thể và thiên phú của Đường Tam để mình trở nên càng cường đại hơn, và có được sinh mệnh lâu dài.

Nhưng hiện tại nàng hiểu được, mình khẳng định không thể thôn phệ Đường Tam a! Nếu hắn thật sự độ kiếp thành công, không bị hắn thôn phệ, hắn có thể giữ lời hứa đã là kết cục tốt nhất cho nàng rồi. Bây giờ bị Âm Dương nhị khí trong cơ thể hắn bao trùm và ảnh hưởng, dù chỉ đơn giản là thoát ly khỏi người hắn, nàng tựa hồ cũng không thể làm được.


Giờ đây chính Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng cũng không nói được mình là trộm gà không thành còn mất nắm gạo hay là may mắn nữa.

Thế mà lúc này Đường Tam lại nói để nàng chống cự lôi kiếp, nàng làm sao có thể không kinh ngạc. Đúng là các lạc ấn huyết mạch khác đều đã phát huy tác dụng, hiện tại cũng nên đến lượt nàng, nhưng mà, lôi kiếp bây giờ giống lúc trước sao?

Khoé miệng Đường Tam vểnh lên, Hải Thần Tam Xoa Kích lần nữa trở nên ngưng thực, vết nứt phía trên biến mất.

Hắn quay đầu nhìn thoáng qua bên ngoài Thiên Đường Hoa, nhìn về phía Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng. Trong Thần Thức phòng ngự mà Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng bố trí, Mỹ công tử đang ở đó.

"Tinh Tinh! Ngươi xem, lôi kiếp không tới. Vậy, chúng ta tới thì sao? Không thể luôn bị đánh a! Chúng ta có nên chủ động tấn công không?"


"Cái gì?"

Không chờ Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng kịp phản ứng, trong nháy mắt tiếp theo, Đường Tam đã bay lên trời, sau lưng giãn ra một đôi cánh màu vàng cực lớn, Bằng Long Biến phát động. Quanh người là kim quang vây quanh, còn có điện mang huỷ diệt còn sót lại ở bên trong, hắn phóng lên trời, hoá thành một đạo quang mang màu vàng, thẳng đến không trung.

Khổng Tước Biến phát động, cơ hồ ngay lập tức, hắn đã ra khỏi phạm vi Địa Ngục Hoa Viên, chạy ra khỏi Thiên Hồ Thánh Sơn, đi ra thế giới bên ngoài.

Mọi chuyện phát sinh thật sự quá đột nhiên, hơn nữa tốc độ của Đường Tam vô cùng nhanh.

Ngay cả các Hoàng Giả cũng ngưng trọng nhìn chăm chú vân kiếp trên bầu trời mãi không đi, không biết nên làm thế nào cho phải. Ai có thể nghĩ tới, từ trong Thiên Hồ Thánh Sơn, người khởi xướng lại chủ động đi ra.
Chờ đến khi bọn họ phát hiện, Đường Tam đã hoá thành một đạo kim quang xông vào giữa không trung, lao vào trong vân kiếp.

Bên trong Địa Ngục Hoa Viên, Mỹ công tử thấy một màn như vậy không khỏi kinh hô, mà Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng cũng trợn mắt há mồm.

Hắn vốn có chút tuyệt vọng, cảm thụ được từng khoả hạt sen tan vỡ, tâm của hắn đang rỉ máu a! Khi tất cả hạt sen may mắn bị phá vỡ hết, số mệnh Thiên Hồ tộc bọn họ sẽ hạ xuống thấp nhất, tu vi của hắn thậm chí sẽ rơi xuống cấp độ Đại Yêu Vương.

Nhưng đối phương vậy mà đi rồi. Tuy rằng hạt sen may mắn bị mất một nửa, nhưng cuối cùng vẫn còn một nửa. Phần số mệnh này ít nhất vẫn giữ được Thiên Hồ tộc, giữ được số mệnh Tổ đình không đến mức tán loạn.

Hắn cứ như vậy rời đi? Độ kiếp chẳng lẽ thành công? Nhưng mà, áp bách khủng bố từ vân kiếp bên ngoài vẫn đang gia tăng a!
"Phốc!" Thân hình Đường Tam cơ hồ ngay lập tức nhảy vào trong vân kiếp, được thần kỹ mạnh mẽ thúc đẩy, hắn cứng rắn xuyên qua khỏi vân kiếp.

Cho dù là thiên kiếp cũng không dự đoán được sẽ xảy ra tình huống như vậy.

Trong nháy mắt thoát ra khỏi vân kiếp, thân thể Đường Tam giống như một lỗ đen, điên cuồng hấp thu tất cả thuộc tính nguyên tố bị lôi kiếp xua tán trong không khí. Trong giây lát, thân thể màu vàng được bao quanh bởi nhiều màu rực rỡ.

Mà vân kiếp cũng nhanh chóng vọt lên, cuốn tới thân thể hắn.

Đường Tam không có dừng lại, hai cánh Bằng Long Biến sau lưng toàn lực đập rung, hoàn toàn phát huy sức mạnh 'lên như diều gặp gió chín vạn dặm' của Kim Bằng Biến, hắn giống như một đạo lưu quang màu vàng bay thẳng lên cao.

Vân kiếp phía sau cũng nhanh chóng quét lên, mang theo ngàn vạn lôi đình, cuốn tới thân thể hắn. Nhưng tốc độ của Đường Tam thật sự quá nhanh, hắn đã sử dụng tất cả các năng lực có thể để tăng tốc độ cho bản thân, dựa vào thân thể Vô Lậu Kim Thân cường đại, hắn cơ bản không bị trùng kích do tốc độ mang đến.
Gần như trong nháy mắt, hắn đã lao lên cao mấy nghìn mét. Vân kiếp sau lưng vẫn đang đuổi theo, nhưng nụ cười nơi khoé miệng Đường Tam dần mở rộng ra. Trong đó còn có một tiếng thét dài vui tai như trút bỏ tất cả phiền muộn sau khi đến vị diện này.

Tinh Tinh trợn mắt há mồm cảm thụ biến hoá lúc này của Đường Tam, hắn vậy mà lao ra khỏi rồi hả? Tốc độ thật sự quá là nhanh. Giờ đây, được chín đại lạc ấn huyết mạch duy trì, tốc độ của hắn có thể so sánh với Hoàng Giả.

Lúc này Tinh Tinh đột nhiên nhận ra một vấn đề, Đường Tam khác với các Hoàng Giả kia.

Vì thủ hộ Tổ đình, các Hoàng Giả không thể rời đi, chỉ có thể nghĩ biện pháp đi hoá giải lôi kiếp. Nhưng Đường Tam thì khác, mặc dù là hắn độ kiếp, nhưng hắn không liên quan đến Tổ đình tồn vong. Hắn có thể chạy a!
Chỉ là, trong tình huống bình thường, ai có thể lao ra khỏi vân kiếp mà chạy như thế? Mà Đường Tam trải qua 17 đạo lôi đình tẩy lễ, theo lý luận thì đã sớm độ kiếp thành công không biết bao nhiêu lần. Mà bây giờ hắn chạy, lôi kiếp đuổi theo phía sau, cảnh tượng kỳ dị này quả thực vượt ngoài tưởng tượng, nhưng tựa hồ lại rất hợp lý.

Mà trên thực tế, Đường Tam cho tới bây giờ chưa từng nghĩ mình có thể vượt qua Cửu Thiên Thập Địa Đại Phá Diệt Yên Thần Kiếp, cũng không có ai có thể vượt qua loại thiên kiếp không chết không thôi này.

Nhưng đánh không được thì không thể chạy sao? Hiện tại mục đích độ kiếp của hắn đã thành công. Không sai, Cửu Thiên Thập Địa Đại Phá Diệt Yên Thần Kiếp đúng là vô cùng vô tận. Nhưng vô cùng vô tận chỉ là trên vị diện thôi. Nói cách khác, nó chỉ vô cùng vô tận trên Pháp Lam tinh. Vậy nếu ra khỏi phạm vi Pháp Lam tinh thì sao?
Lực lượng lôi kiếp từ đâu mà đến? Có một phần là pháp tắc vũ trụ, nhưng lực lượng cơ bản vẫn bắt nguồn từ vị diện. Một khi lôi kiếp thoát khỏi vị diện, không còn năng lượng vị diện duy trì, lôi kiếp có thể tồn tại sao?

Cho nên, từ lúc mới bắt đầu, Đường Tam đã có tính toán. Cứng rắn đối đầu không được, mình còn không chạy được sao?

Khi độ cao phi hành vượt qua 5000 mét, nhiệt độ trong không khí nhanh chóng hạ thấp. Nhưng những thứ này đều không ảnh hưởng đến Đường Tam. Thần Thức khống chế chín đại lạc ấn không ngừng hấp thu các nguyên tố trong không khí bổ sung tự thân, lúc này tình trạng của hắn không quá tốt.

Bởi vì cái gọi là biển rộng mặc cá lội, trời cao mặc chim bay, trong chớp mắt khi lao ra vân kiếp, hắn biết mình đã thành công.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.