Điều Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng muốn là để cho nhân loại nhân tâm tan rã, nhưng nhân tâm thật sự tan rã sao? Có lẽ một bộ phận đã tản đi. Nhưng phàm là người lưu lại, trong lòng họ đều gieo xuống một hạt giống ngoan cường.
"Nhiều năm rồi, nhân loại chúng ta vẫn luôn giãy giụa mà sống. Làm nô làm bộc, không gian sinh tồn của chúng ta vô cùng chật hẹp. Mặc dù ta gia nhập tổ chức Cứu Thục rất sớm, bản thân cũng có Yêu Thần biến, nhưng ở trong lòng, ta chưa bao giờ lạc quan về nhân loại và nghĩ rằng nhân loại rất khó được giải thoát. So với Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc, chúng ta thật sự quá nhỏ bé."
Trương Hạo Hiên chậm rãi nói: "Cho đến khi gặp ngươi, cho đến khi cảm thụ biến hoá trên người ngươi, nhìn ngươi dẫn theo đồng bạn không ngừng lớn mạnh và tiến về phía trước, ta mới thật sự thấy được hy vọng."
"Ngươi biết không, hơn 4000 người lựa chọn hy sinh, lòng ta cũng không dao động, nhưng khi ta nghe được ngươi vì giúp đỡ Mỹ công tử mà có lẽ đã chết, lòng ta thật sự tan nát. Những ngày này, ta cắn răng kiên trì không để mình ngã xuống. Bởi vì nếu ta ngã xuống thì mọi thứ chúng ta đã làm đều uổng phí."
"Đường Tam, không phải tự trách, tự trách không có bất kỳ tác dụng gì. Ngươi cũng không làm sai chuyện gì, ngươi đã cống hiến rất lớn cho nhân loại rồi. Tương lai, nhân loại cần không phải là ngươi tự trách, mà là ngươi làm ra càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2146191/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.