Chương trước
Chương sau
Hào quang màu trắng này xuất hiện từ trong ngực Đường Tam, mơ hồ có thể thấy trước ngực hắn hiện lên một tầng sương trắng mờ ảo. Tầng sương này hoá thành bạch quang, bao trùm lên đoá Thiên Dương Hoa.

Thiên Dương Hoa nở rộ Thần Thức mạnh mẽ của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng. Nhưng ngay sau đó Đường Tam vung Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong tay, một tia chớp màu vàng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh lên Thiên Dương Hoa.

Thần phạt! Đây là hình phạt được ngưng tụ từ tín ngưỡng lực, là sức mạnh chỉ có Thần Cách chân chính mới sở hữu. Hiện tại Đường Tam đương nhiên kém xa cấp độ Thần Vương hắn từng có, nhưng trên Vô Tận Lam Hải, với tín ngưỡng lực ngưng tụ nhiều ngày qua, phát động thần phạt cũng không có vấn đề.

Luận cấp độ năng lượng, hiện tại hắn còn kém xa Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, nhưng thần phạt thì khác, nó xuất phát từ ý chí cao cấp hơn vị diện này, nó đến từ tín ngưỡng lực do Thần Vị chuyển hoá. Cường độ năng lượng không cần quá cao, nhưng cấp độ thì áp đảo bất kỳ lực lượng nào trên vị diện này.


Thiên Dương Hoa vốn rực rỡ và loại bỏ tất cả Thuỷ nguyên tố, cùng với ý chí vô cùng cường đại đến từ Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng trong chớp mắt này dường như đã bị dập tắt, khí tức thu liễm.

Trong tình huống như vậy, một đạo bạch quang đã rơi xuống bề mặt Thiên Dương Hoa. Thiên Dương Hoa hơi giãy giụa nhưng sau đó khí tức thu liễm, khép lại thành một nụ hoa, bị bạch quang hút đi.

Liệt Dương Vương ngẩn người nhìn một màn này, trong lòng không khỏi khẩn trương. Quan trọng hơn là, hắn hoàn toàn không rõ đối phương đã làm như thế nào.

Vào đúng lúc này, quang ảnh màu vàng cực lớn huy động Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong tay, từng vòng sáng màu vàng nở rộ, hướng về phía đối phương bao phủ bên trái và bên phải hắn.

Liệt Dương Vương vội vàng công kích, nhưng Thuỷ nguyên tố nồng đậm xung quanh đã làm suy yếu huyết mạch chi lực của hắn trên phạm vi lớn. Mà sau khi vòng sáng màu vàng phủ xuống, tất cả công kích đều lần lượt mất đi. Hắn cũng bị vòng sáng trái phải giữ chặt, không thể động đậy.


Đúng là thần kỹ, Vô Định Phong Ba!

Kim sắc xán lạn phóng lên cao, chợt mở rộng về phía xa của Vô Tận Lam Hải. Một màn chấn động xuất hiện, trong tầm mắt, mọi thứ dường như đều biến thành màu vàng kim, vô số điểm lam quang từ trong Vô Tận Lam Hải bay ra, được kim quang chiếu rọi nên biến thành màu vàng, sau đó ngưng tụ về phía Đường Tam.

Thần kỳ và chấn động. Trong chấn động, mọi thứ không ngừng tăng lên và ngưng tụ. Quang ảnh màu vàng càng trở nên ngưng thực hơn. Thanh âm Đường Tam mang theo vẻ uy nghiêm và rộng lớn, "Ngươi thua."

Đúng vậy, Liệt Dương Vương thua rồi. Hơn nữa thua mà không có bất kỳ phản kháng nào. Cho dù có sử dụng một Thần Khí như Thiên Dương Hoa cũng không thể trở mình, hoàn toàn bị áp chế từ đầu đến cuối.

Mà trong cảm giác của Liệt Dương Vương, một trận chiến vừa rồi, đối thủ của hắn dường như không phải là một người, mà là toàn bộ Vô Tận Lam Hải.


Hắn chưa từng đối mặt với một đối thủ như vậy, thậm chí còn chưa từng nghe nói qua. Đó là lực lượng như thế nào? Không phải Hoàng Giả nhưng hơn hẳn Hoàng Giả. Nhưng, điều này làm sao có thể xảy ra? Tại sao lại xuất hiện một đối thủ như thế?

Trong nhất thời, Liệt Dương Vương hoàn toàn sững sờ.

Mà với tộc trưởng Hỏa Lê tộc, hắn không phải cực kỳ chấn động. Thần tính, trên người Đường Tam, hắn cảm thụ được thần tính mãnh liệt. Hắn hoàn toàn có thể khẳng định, phán đoán của mình không sai, đó chính là quang huy thần tính.

Nhân loại lại có được thần tính sao? Hơn nữa còn có quan hệ với Vô Tận Lam Hải. Khó trách hoả diễm hắn phóng ra có lợi cho quyền trượng Hỏa Thần hấp thu. Cảm nhận được thần quang cường đại trên người Đường Tam, lòng hắn đã hoàn toàn nghiêng về một phía.
Nhật Thần Đế Quốc đúng là hùng mạnh, cũng có nhiều Hoàng Giả, nhưng thực sự bao quanh Nham Tương Xích Hải chính là Vô Tận Lam Hải. Một nhân vật mạnh mẽ có thể dẫn động Vô Tận Lam Hải, còn có thần tính khổng lồ, một người hợp tác như vậy hiếm tới cỡ nào?

Thân hình Đường Tam nhỏ lại, trở về hình dạng ban đầu, kim quang khắp trời cũng theo đó thu liễm. Nhưng qua quyền trượng Hỏa Thần, tộc trưởng Hỏa Lê tộc vẫn cảm nhận được có một luồng tín ngưỡng lực cuồn cuộn đang tràn vào cơ thể Đường Tam từ trong Vô Tận Lam Hải.

Liệt Dương Vương không cảm thụ được tín ngưỡng lực, nhưng là người chấp chưởng quyền trượng Hỏa Thần, đồng thời ngưng tụ tín ngưỡng lực cho quyền trượng, tộc trưởng Hỏa Lê tộc là người biết rõ nhất.

Hỏa Lê tộc có bao nhiêu tộc nhân, mà Hải tộc trong Vô Tận Lam Hải khổng lồ như thế nào, điều này quả thực không cách nào đo được. Mà Đường Tam hấp thu tín ngưỡng lực từ Vô Tận Lam Hải, điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là, vị này rất có thể trở thành Thần Cách chân chính! Đây cũng là chuyện Hỏa Lê tộc luôn truy cầu.
Vì vậy, vào lúc này, ánh mắt hắn nhìn Đường Tam đã vô cùng nóng rực.

Tộc trưởng Hỏa Lê tộc không còn nhìn Liệt Dương Vương, hắn mang theo Hỏa Linh Nhi đi tới trước mặt Đường Tam, cung kính nói: "Hỏa Lê tộc Hỏa Quyền bái kiến miện hạ."

Đường Tam cũng không sửa lại xưng hô của hắn, tuy rằng hắn không phải Hoàng Giả, nhưng bản thân là Hải Thần, một tiếng "miện hạ" này rất xứng.

"Tộc trưởng không cần khách khí, thoạt nhìn trận này hẳn là ta thắng rồi."

Xa xa, Vô Định Phong Ba trên người Liệt Dương Vương đã tự động giải trừ, sắc mặt hắn vô cùng xấu xí, nhưng khi ánh mắt hắn rơi vào người Đường Tam thì không tự chủ được mà cảm thấy sợ hãi.

Đối mặt với Đường Tam ở trạng thái Hải Thần, hắn có cảm giác vô lực. Mặc dù thực lực bản thân mạnh mẽ như vậy, nhưng lại giống như đang chiến đấu với Vô Tận Lam Hải. Nhìn sự nhiệt tình mà tộc trưởng Hỏa Lê tộc dành cho Đường Tam, hắn biết rõ mình ở lại đây không còn ý nghĩa gì nữa.
"Chúng ta đi!" Liệt Dương Vương trầm giọng quát, mang theo hai thuộc hạ Vương giả của hắn bay thẳng về phía Nhật Thần Đế Quốc.

Tộc trưởng Hỏa Lê tộc liếc nhìn hướng bọn họ rời đi, cũng không đi tiễn. Những gì vừa rồi Đường Tam thể hiện thật sự quá rung động, mà hắn cũng rõ ràng, đây mới là lực lượng mà Hỏa Lê tộc cần.

"Miện hạ, lúc trước có nhiều mạo phạm, chiêu đãi không chu toàn, mời miện hạ đến thành Hoả Thần của chúng ta, cùng tộc ta vui mừng đại lễ long trọng." Hỏa Quyền cung kính nói.

Đường Tam mìm cười, nói: "Ta cũng có ý này."

Hỏa Linh Nhi vẫn luôn nhìn Đường Tam chăm chú bằng đôi mắt to, lúc này cũng tự nhiên cười nói, chủ động tiến tới, một tay khoác lấy cánh tay Đường Tam, thân thể mềm mại dán lên thân thể hắn, "Huynh thật là lợi hại, ta biết huynh có thể thắng, huynh cũng thật đẹp trai."
Đường Tam bất ngờ không đề phòng nên không khỏi sửng sốt, ngay sau đó ngân quang lóe lên, hắn đã thuấn di, kéo giãn khoảng cách với Hỏa Linh Nhi.

"Linh Nhi!" Hỏa Quyền thấp giọng quát.

Hỏa Linh Nhi có chút ủy khuất nói: "Làm sao vậy, không phải huynh ấy đã thắng rồi sao?"

Hỏa Quyền nhìn nàng một cái, lại nhìn Đường Tam, đột nhiên ý thức được điều gì đó, vừa phi hành vừa hỏi Đường Tam: "Miện hạ có biết tộc ta ước định với Liệt Dương Vương cái gì không? Hiện tại ngài đã thắng, tự nhiên sẽ phải tiếp nhận ước định này."

Đường Tam nói: "Hẳn là mượn dùng quyền trượng Hỏa Thần, đúng không?"

Hỏa Quyền gật đầu, nói: "Từ ý nào đó mà nói thì đúng là vậy, nhưng cũng không đơn giản như thế."

"Quyền trượng Hỏa Thần của tộc ta là đời đời tương truyền, do nhiều thế hệ tộc trưởng chấp chưởng. Mỗi vị tộc trưởng là do quyền trượng tự mình lựa chọn và được xác định từ khi sinh ra. Người chấp chưởng được quyền trượng tán thành sẽ được quang huy thần tính của quyền trượng bao phủ, khiến cho người đó có thể chất tu luyện tốt nhất và có thể phát triển nhanh chóng, đến khi có đủ thực lực chấp chưởng quyền trượng. Ta là người chấp chưởng thệ hệ này, mà người chấp chưởng đời sau chính là Linh Nhi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.