Khi nói ra những lời này, trong ánh mắt hắn lộ ra vẻ mờ mịt, nghi hoặc và khó hiểu.
Nữ tử sững sờ, "Ca, ngươi không nhận ra ta? Ta là Miểu Sâm a! Ngươi là ca của ta Cận Miểu Lâm."
Nghe nàng nói vậy, Đường Tam trong lòng thầm khen cô nương này thật tốt. Việc tiết lộ nhiều thông tin cho mình cùng một lúc sẽ khiến mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều.
"Miểu Sâm? Miểu Sâm?" Trên mặt hắn vẫn là vẻ mờ mịt như cũ.
Cận Miểu Sâm lập tức gấp gáp, nàng đột nhiên bước về phía trước, hai tay nắm lấy tay áo Đường Tam, "Ca, ngươi nhìn kỹ ta một chút. Ngươi bị sao vậy? Sao ngươi không nhận ra ta? Những năm này rốt cuộc ngươi đã đi chỗ nào? Chúng ta sao đều không tìm được ngươi?"
Đường Tam ngơ ngác nhìn nàng, "Ta, ta đi Thiên Vũ Đế Quốc, đến thế giới Yêu Quái Tộc. Ta đã quên, ta không nhớ được, cái gì cũng không nhớ rõ. Chỉ là có một lần ta bị vây công, hình như ta đã rơi xuống vách đá. Sau đó, ta ăn được thứ gì đó rồi không nhớ gì nữa. Nhưng ta luôn cảm thấy có gì đó đang đợi mình, vì vậy ta liền đi, đi cho tới hôm nay. Ngươi, ngươi biết ta sao? Cận Miểu Lâm? Đó là tên của ta sao?"
Đường Tam có nhanh trí cỡ nào, đối phương có thể đi ra từ nội thành thành Kiến Mộc, liên tưởng tới vẻ cung kính của binh sĩ ngoài cửa thành với mình, có thể đoán được chủng tộc của nữ tử tóc lam này nhất định có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2146018/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.