Chương trước
Chương sau
Theo Đường Tam, vị Thụ Tổ này thuộc về tình huống sau. Tu vi của hắn rất có thể đã đạt tới cực hạn ở vị diện này, tuy nhiên khi Thần Thức trùng kích cấp độ cao hơn thì không thể nói là thất bại, nhưng cũng không thành công. Cuối cùng, hắn đồng hoá với thiên địa, lưu lại bản thể, Thần Thức trở thành một bộ phận của Pháp Lam tinh. Hoặc là nói, trở thành một bộ phận của Vị Diện Chi Chủ. Chỉ bằng cách này, hắn mới có thể lưu lại bản nguyên sinh mệnh tầng thứ cao như vậy.

Thật đáng tiếc! Nhưng khả năng vị này tiến hoá là rất thấp. Vị diện Pháp Lam tinh quá mạnh mẽ, một vị diện cường đại như vậy lại không cách nào ra đời Thần Cách, để cuối cùng, tồn tại mạnh đến cực hạn chỉ có thể đồng hoá với thiên địa. Đây chắc chắn là bi ai với một cường giả như Thụ Tổ.


Đúng lúc này, từng thân ảnh bay nhanh từ đằng xa tới, đến gần gốc Lam Kim Thụ.

Khi bọn họ đến dưới Lam Kim Thụ, nhìn thấy sắc mặt âm trầm của Đại trưởng lão và 8 gai nhọn sau lưng Đường Tam thì sắc mặt không khỏi thay đổi.

Đó là ai? 8 gai nhọn có nghĩa là cảnh giới Đại Tinh Vương. Mà trong toàn bộ Lam Kim Thụ tộc, trước mắt chỉ có 3 vị ở cấp độ này, cũng chính là ba vị trưởng lão đứng đầu.

Đường Tam thu lại Thần Thức, lẳng lặng nhìn các vị trưởng lão Lam Kim tộc.

Số lượng trưởng lão trong tộc nhiều hơn tưởng tượng của hắn, nhìn xung quanh có hơn 40 vị, trong đó, trừ Đại trưởng lão thì có 2 vị sau lưng có 8 gai nhọn. Khí tức trầm ngưng, chỉ hơi kém hơn Đại trưởng lão một chút, hiển nhiên là trưởng lão bài danh phía trên.

40 vị trưởng lão có nghĩa là gì? Nghĩa là Lam Kim Thụ tộc có hơn 40 vị cường giả tu vi Thập giai trở lên, con số này nhiều hơn Khổng Tước Yêu tộc không chỉ gấp đôi. Khó trách trong tình huống không có Hoàng Giả toạ trấn, bọn họ có thể giữ vững chủ thành mà không bị thu hồi. Chuyện này có liên quan mật thiết đến sức mạnh của bản tộc.


Khi nhiều cường giả Lam Kim Thụ tộc Thập giai trở lên tụ tập dưới gốc Lam Kim Thụ như thế, sinh mệnh lực tinh khiết trong không khí đặc dính như thực thể. Ở trong khí tức sinh mệnh đậm đặc như vậy, nếu ở chỗ này là chủng tộc khác thì không thể sống sót, bởi vì năng lượng sinh mệnh quá mạnh mẽ sẽ khiến họ nổ tung.

Đắm mình trong năng lượng sinh mệnh nồng đậm này, Đường Tam có thể cảm nhận được dấu hiệu sinh mệnh của mình đang thăng hoa. Hắn rất muốn duy trì như thế này, cảm giác thật sự rất tuyệt vời.

Đừng nhìn hiện tại hắn có tu vi Thập Nhất giai, sức chiến đấu trong đồng cấp là tồn tại đỉnh cao, còn có nhiều loại huyết mạch gia trì. Nhưng muốn khôi phục cảnh giới Thần Vương thì đường cần đi còn rất dài. Bởi vì ở trên vị diện này hắn không thể trở lại cảnh giới trước kia. Muốn trở về thì hắn phải siêu thoát khỏi vị diện, vào lúc đó hắn sẽ nghênh đón khảo nghiệm gian nan nhất, trở lại cấp độ Thần Vương trong vũ trụ. Đó không phải là chuyện đơn giản, cần vô số tích luỹ mới có thể thành công.


Mà bây giờ, năng lượng sinh mệnh cực kỳ tinh khiết này chính là ôn dưỡng tốt nhất đối với Đường Tam. Ở phương diện tăng lên Thần Thức, hắn có tín ngưỡng lực, nhưng ở cấp độ sinh mệnh, tuy rằng Lam Kim Thụ tộc không thể so sánh với Vô Tận Lam Hải, nhưng điểm thần kỳ của bọn họ là ở chỗ, cấp độ năng lượng sinh mệnh rất cao.

"Đại trưởng lão, đã xảy ra chuyện gì vậy? Vị này là ai?" Một vị trưởng lão cấp bậc Đại Tinh Vương có 8 gai nhọn đi đến bên cạnh Đại trưởng lão, nghi ngờ hỏi.

Đại trưởng lão trầm giọng nói: "Hắn tự xưng là Cận Miểu Lâm."

"Cận Miểu Lâm?" Nghe được cái tên này, các trưởng lão đột nhiên có chút náo loạn. Bọn họ đương nhiên biết Cận Miểu Lâm là ai, nhất là ở bên cạnh Đường Tam còn có Cận Miểu Sâm. Nhưng trong thời gian ngắn, ánh mắt của các trưởng lão đều có chút kháng cự, bởi vì lợi ích động đến nhân tâm. Mặc dù các trưởng lão biết rõ huyết mạch trực hệ có ý nghĩa gì, nhưng quang huy Thụ Tổ chiếu rọi, trong tình huống không có truyền thừa sẽ phúc trạch toàn tộc. Dù không có Hoàng Giả nhưng mang đến cho bọn họ lợi ích to lớn, để bọn họ tăng lên tốt hơn, tu vi càng cao thì sinh mệnh càng dài. Lam Kim Thụ tộc vốn nổi danh là trường thọ, nhưng càng như vậy, bọn họ càng quý trọng sinh mệnh hơn. Đây cũng là lý do Lam Kim Thụ tộc rất hiếm khi rời khỏi nội thành thành Kiến Mộc.
Đại trưởng lão ho khan một tiếng, thu hút ánh mắt của tất cả các tộc nhân có mặt ở đây, sắc mặt trầm ngưng nói: "Hôm nay triệu tập tất cả mọi người đến đây là có việc cực kỳ quan trọng. Vị tộc nhân này tự xưng là Cận Miểu Lâm, chính là huyết mạch trực hệ của Thụ Tổ. Nhiều năm trước hắn rời đi, đi tìm tương lai của tộc ta. Nhưng bởi vì hắn rời đi quá lâu nên thân phận của hắn không thể hoàn toàn xác nhận. Đồng thời, hắn tỏ vẻ muốn kế thừa truyền thừa Thụ Tổ, độc hưởng quang huy Thụ Tổ. Vì vậy ta mời chư vị đến bỏ phiếu quyết định có cho phép hắn làm như vậy hay không."

Nghe hắn nói, Cận Miểu Sâm lập tức giận dữ, "Ngươi đang nói dối các vị trưởng lão. Đầu tiên, không thể nghi ngờ thân phận của ca ta, vừa rồi Thụ Tổ đã nhận ra huyết mạch của hắn nên tuyệt đối không thể là giả. Thụ Tổ truyền thừa chỉ có thể thực hiện trên người có huyết mạch trực hệ như chúng ta, như vậy chúng ta mới chính thức kế thừa quang huy Thụ Tổ. Trước khi ca ta trở lại, các ngươi nói ta là nữ tử nên không có tư cách kế thừa truyền thừa Thụ Tổ, hiện tại ca ta đã trở về, ngươi lại muốn lừa dối mọi người."
Lúc này, Đại trưởng lão lại rất bình tĩnh. Hắn nhìn Cận Miểu Sâm tức giận, lại thở dài nói: "Miểu Sâm, ngươi hiểu lầm rồi. Được, chúng ta tạm thời công nhận hắn là Cận Miểu Lâm. Hội đồng trưởng lão bỏ phiếu quyết định cũng là hắn đồng ý, đúng không? Đối với Lam Kim Thụ tộc chúng ta, Thụ Tổ truyền thừa là đại sự liên quan đến sinh tử tồn vong, tất nhiên không thể vội vàng. Nếu đã quyết định bỏ phiếu, vậy chúng ta liền bắt đầu, để ý kiến của mọi người quyết định."

Nhìn bộ dạng giả tạo của hắn, Cận Miểu Sâm thực muốn lao lên đập vào khuôn mặt đó. Đại trưởng lão bình tĩnh như vậy hiển nhiên là vì các trưởng lão bỏ phiếu căn bản không thể thông qua. Tất cả các trưởng lão đều được hưởng lợi từ quang huy Thụ Tổ, như vậy, có ai bằng lòng buông tha lợi ích của mình? Vì vậy Cận Miểu Sâm rất sốt ruột a.
Nàng cũng không hiểu vì sao ca ca lại đồng ý bỏ phiếu. Hắn rời đi quá lâu nên không rõ tình hình hiện tại của Lam Kim Thụ tộc. Hội đồng trưởng lão từ lâu đã bị ràng buộc bởi lợi ích.

Đúng lúc này, Đường Tam đi lên trước hai bước, đến trước mặt Đại trưởng lão, bình tĩnh nhìn hắn, mỉm cười nói: "Cảm ơn các vị trưởng lão đã tới đây tham dự hội nghị trưởng lão tạm thời này. Ta rời đi nhiều năm nên không quen thuộc với nhiều tình huống trong tộc. Vô cùng cảm tạ chư vị trưởng lão đã cống hiến cho tộc ta trong những năm qua. Như Đại trưởng lão đã nói, Thụ Tổ truyền thừa là chuyện trọng đại, hiển nhiên là cần tất cả các trưởng lão bỏ phiếu, số phiếu cuối cùng sẽ quyết định. Nhưng trước đó, ta có vài lời muốn nói, Đại trưởng lão xem có được không?"
Nhìn bộ dạng tươi cười ôn hoà của hắn, Đại trưởng lão trong lòng có chút xiết chặt. Tuy rằng rất chắc chắn Cận Miểu Lâm nói gì cũng không có tác dụng, nhưng không biết vì sao, lúc này hắn lại có chút lo lắng.

Nhưng dù nói thế nào, huynh muội Cận Miểu Lâm và Cận Miểu Sâm là huyết mạch trực hệ của Thụ Tổ, ngay cả các trưởng lão ở đây dù đã bị ràng buộc bởi lợi ích nhưng cũng không dám ép buộc bọn họ quá mức. Nếu không, Cận Miểu Sâm sao có thể dùng thái độ như vậy đối với Đại trưởng lão? Ở dưới quang huy Thụ Tổ chiếu rọi, ai cũng không dám gây bất lợi cho huyết mạch trực hệ của nó.

"Mời nói." Đại trưởng lão nói với vẻ rất rộng lượng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.