Chương trước
Chương sau
Thời gian dần trôi qua, hai bên vẫn duy trì trạng thái như vậy. Và dần dần, công kích của Vinh Dương bắt đầu yếu đi.

Từ ban đầu thăm dò đến phía sau toàn lực công kích, hắn vẫn luôn duy trì lĩnh vực, mà tiêu hao lĩnh vực là rất lớn. Nếu công kích trong thời gian dài, dù có là cường giả Đại Tinh Vương thì cũng không thể tiếp tục được nữa.

Mà Đường Tam giống như là một cái động không đáy, công kích của đối phương càng mạnh, hắn sẽ đồng hoá càng nhiều, công kích của đối phương yếu hơn, hắn sẽ đồng hoá ít hơn. Hắn giống như một quả bóng, dù nào nhặn như thế nào cũng không thể công phá sinh mệnh đồng hoá của đối phương.

"Cận tộc trưởng, cẩn thận." Tiếng Vinh Dương vang lên bên tai Đường Tam. Từ trong thanh âm của hắn, ít nhất Đường Tam không nghe thấy bất kỳ địch ý nào.


Không phải sao, hoả diễm sau khi được sinh mệnh đồng hoá nuôi dưỡng sẽ có trợ giúp không nhỏ đối với hắn trong tương lai, điều này làm Vinh Dương tự nhiên không thể sinh ra địch ý với hắn.

Công kích của Vinh Dương đã đến ngay sau đó, quang ảnh lập loè, một thân ảnh rắn chắc đột nhiên xuất hiện ở bên người Đường Tam, hơn nữa đi thẳng vào phạm vi năng lượng đồng hoá hoả diễm của hắn.

Sinh mệnh đồng hoá chính là đồng hoá năng lượng, như vậy, công kích cận thân thì sao?

Vinh Dương loé người lên, thân thể được bao trùm bởi màu đỏ vàng lao đến bên người Đường Tam, đồng thời vỗ một chưởng lên bả vai Đường Tam.

Công kích của hắn đã thủ hạ lưu tình, cũng không toàn lực ứng phó vì không muốn làm tổn thương Đường Tam. Nếu như không phải được Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng phân phó, hắn cũng không muốn tấn công thế này. Cảm giác được Đường Tam nuôi dưỡng rất tuyệt vời. Chỉ qua trận chiến này, hắn cảm thấy sinh mệnh lực của mình đã kéo dài thêm một năm. Lợi ích này chỉ có thể cầu không thể tìm, ngay cả cấp độ hoả diễm dường như cũng có thay đổi.


Đường Tam tự nhiên cũng cảm ứng được hắn đến, đặc biệt là Vinh Dương còn cố ý nhắc nhở.

Quay đầu lại, Đường Tam mỉm cười với Vinh Dương, tám gai nhọn sau lưng đột nhiên trở nên trong suốt như pha lê. Trong nháy mắt tiếp theo, lấy thân thể Đường Tam làm trung tâm, tất cả màu vàng đột nhiên biến mất, màu lam vốn sáng ngời trong phút chốc chuyển sang màu lam đậm. Trong phạm vi đường kính 10 mét đã hoàn toàn biến thành thế giới màu lam đậm.

Lúc này Vinh Dương đã đến gần người hắn, cũng vừa vặn ở trong thế giới màu lam đậm có phạm vi đường kính 10 mét.

Lĩnh vực, đây là phản ứng đầu tiên của Vinh Dương.

Thân là Đại Tinh Vương, Thần Thức của hắn cũng tương đối mạnh nên trước tiên đã cảm thấy không ổn. Theo bản năng hắn muốn rút lui, nhưng đã muộn rồi.

Một lực hút dinh dính xuất hiện trong vầng sáng màu lam đậm, với thực lực của hắn cũng không thể thoát khỏi trong lần đầu tiên. Mà màu lam đậm dường như có ma lực vô tận, lực hút mạnh mẽ ập đến ngay lập tức.


Nó không phải hút lấy thân thể hắn, mà là hút đi sinh mệnh lực trên người hắn. Tất cả sinh mệnh lực tuôn ra như giếng phun. Lúc trước Vinh Dương tiêu hao tương đối không nhỏ, mà lúc này lại bị vầng sáng màu lam đậm hút đi, toàn thân hắn tức thì có cảm giác trống rỗng.

Thần Thức truyền đến cho hắn cảm giác nguy cơ mãnh liệt, hắn không muốn tiếp tục tấn công Đường Tam, lòng bàn tay vỗ ra không dám chạm vào người đối phương, lập tức nhảy lùi về phía sau.

Nhưng đúng lúc này, tám gai nhọn sau lưng Đường Tam chuyển động. Gai nhọn vốn thẳng tắp và cứng cỏi bỗng bắn ra, hoá thành từng cành cây quấn lấy thân thể Vinh Dương. Tốc độ của nó vô cùng nhanh. Dưới lực hút của vầng sáng màu lam đậm, tốc độ của Vinh Dương chậm lại.

Trên người hắn bắn ra ánh sáng màu đỏ vàng, cố gắng mở những cành cây ra, nhưng ngay sau đó, màu đỏ vàng tỏa ra từ người hắn đã lặng yên bị đồng hoá thành hoả diễm màu lam, rồi dung nhập vào trong màu lam đậm.
Cành cây quấn lấy hắn ngay lập tức, chặn mọi đường né tránh, thực sự quấn chặt lấy người hắn.

Sau đó vầng sáng màu lam đậm lập tức tràn vào cơ thể Vinh Dương, khiến cho làn da của hắn bị bao phủ bởi một màu lam đậm.

Vinh Dương cảm thấy năng lượng sinh mệnh của mình bị hút đi, dù hắn dùng Thần Thức như thế nào cũng không thể khống chế năng lượng sinh mệnh tràn ra ngoài. Toàn thân trong chốc lát đã có cảm giác suy yếu mãnh liệt.

"Cận tộc trưởng, thủ hạ lưu tình." Vinh Dương vội vàng nói.

Thanh âm của Đường Tam cũng vang lên sau đó, "Về sau không nên đến quá gần ta. Lam Kim Thụ tộc chúng ta đều có lá gan nhỏ." Vừa mỉm cười, vầng sáng màu lam đậm đã được giải trừ. Trong khi giải trừ, vầng sáng màu vàng lam nhu hoà bao phủ lấy Vinh Dương, năng lượng sinh mệnh bị rút đi được trả lại, để thân thể hắn nhanh chóng khôi phục.
Vinh Dương thở phào nhẹ nhõm, lập tức lui lại về phía sau, cách xa người Đường Tam.

Sau đó hắn nhìn thấy Đường Tam tươi cười gật đầu với hắn, "Đa tạ!"

Thắng!

Cận Miểu Lâm vậy mà thắng Vinh Dương?

Các Thiên Tinh Hoàng ở đây, kể cả Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng đều có cảm giác khó tin.

Đây là Lam Kim Thụ tộc sao? Mọi người đều biết Lam Kim Thụ tộc không giỏi chiến đấu, nhưng khi Đường Tam đối mặt với Vinh Dương lại không hề rơi xuống thế hạ phong. Với Liệt Dương lĩnh vực cường đại lại không thể phá vỡ phòng thủ của đối phương, cuối cùng còn thua.

Kỳ thật trong lòng các vị Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng đều hiểu rõ, Đường Tam chắc chắn sẽ báo cáo công tác thành công, điểm này Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng đã sớm thông tri với bọn họ. Trận đấu này mang tính chất thăm dò Đường Tam nhiều hơn. Nhưng bọn họ không ai ngờ tới, trong tình huống không được nhường, Đường Tam lại có thể chiến thắng Liệt Dương Đại Tinh Vương. Trong Liệt Dương Hoa Tinh tộc, tuy rằng Vinh Dương không có thực lực mạnh nhất, nhưng hắn cũng là Đại Tinh Vương thuộc đệ nhất cường tộc.
Trong nhất thời, các Thiên Tinh Hoàng không khỏi lau mắt mà nhìn Đường Tam.

"Nói nghe một chút, ngươi đã làm như thế nào? Lĩnh vực của ngươi là gì?" Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng tán thưởng nhìn Đường Tam.

Đối với việc Đường Tam có thể thắng, mặc dù hắn không đoán trước được, nhưng không biết vì sao lại có chút tin tưởng. Mà Đường Tam cũng cho hắn một phản hồi kỳ diệu.

Đường Tam khom người thi lễ, sau đó nói: "Chư vị miện hạ, Lam Kim Thụ tộc chúng ta không giỏi chiến đấu, đây là chuyện mọi người đều biết. Chúng ta cũng không có nhiều thủ đoạn chiến đấu, chỉ am hiểu khống chế năng lượng sinh mệnh. Có lẽ bởi vì chúng ta quá mức nhỏ yếu, điểm yếu của chúng ta về mặt này đã dẫn đến việc bị người có dã tâm ngấp nghé. Vì vậy trước đây không lâu khi Thụ Tổ sống lại đã giao cho tộc ta một năng lực mới, gọi là tước đoạt sinh mệnh. Ta được Thụ Tổ ban cho năng lực mạnh nhất nên đã hình thành lĩnh vực, chính là vầng sáng màu lam đậm vừa rồi. Nhưng phạm vi lĩnh vực rất nhỏ, chỉ có đường kính 10 mét. Nếu vừa rồi Vinh Dương huynh không đến gần ta thì tuy rằng ta chưa chắc đã thua, nhưng khẳng định cũng không thể thắng được. Bởi vì ta không có thủ đoạn tấn công."
"Tước đoạt sinh mệnh" Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng có chút kinh ngạc nhìn Đường Tam, sau đó vẫy vẫy tay với hắn, nói: "Ngươi tới đây, thử lĩnh vực của ngươi trên người ta, để ta cảm thụ một lát."

"Vâng." Đường Tam bước nhanh về phía trước, tới trước mặt Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, vầng sáng màu lam đậm lần nữa nở rộ, bao phủ Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng ở bên trong.

Lập tức, Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng cảm giác được từ người Đường Tam truyền đến một lực hút kỳ lạ. Lực hút này không hút lấy thân thể hay Thần Thức của hắn, mà với tu vi hiện tại, năng lượng sinh mệnh của bản thân hắn vậy mà tràn ra và bị Đường Tam hút đi. Vầng sáng màu lam trên người Đường Tam ngày càng trở nên sáng ngời khi hấp thu năng lượng sinh mệnh của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.