Khoé miệng Mỹ công tử giật giật, "Bên ngoài cũng không nói như vậy. Bây giờ người ta truyền rằng Lam Kim Thụ tộc mới là thổ hào lớn nhất."
Đường Tam nói: "Không dám nhận là thổ hào. Chỉ là chủng tộc chúng ta có lịch sử lâu dài và sản xuất ra tài nguyên các tộc đều cần. Nhưng chuyện này cũng mang đến tai hoạ lớn cho tộc nhân. Khi ta kinh lịch ở bên ngoài cũng không dám để lộ thân phận của mình, sợ rằng..."
Khổng Tước Vương Phi thở dài một tiếng, nói: "Năng lượng sinh mệnh của Lam Kim Thụ tộc có trợ giúp rất lớn cho tất cả các chủng tộc, vì vậy mới dẫn tới tai hoạ. Nhưng ta có thể cam đoan với Cận tộc trưởng, ít nhất thành Gia Lý chúng ta chưa từng làm chuyện này. Ngoại trừ giao dịch công bằng mua sắm tài nguyên Lam Kim Thụ tộc."
"Ta tất nhiên ta tin Mỹ thành chủ." Đường Tam gật đầu.
Khổng Tước Vương Phi lại nói bóng nói gió hỏi thăm một ít tình huống liên quan tới Lam Kim Thụ tộc, đặc biệt là về Thụ Tổ. Đường Tam tự nhiên không giấu giếm, nói với Tổ đình thế nào thì nói với các nàng như thế.
Bữa tối xem như khá tốt. Ít nhất từ bề ngoài, thái độ của Mỹ công tử đối với Đường Tam tốt hơn không ít, không còn trừng mắt lạnh lùng nữa.
Kết thúc bữa tối, ba mẹ con Mỹ công tử tạm biệt Đường Tam, trở về tầng cao nhất. Nhìn các nàng rời đi, khoé miệng Đường Tam hơi nhếch lên. Khi tin tức Lam Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2145647/chuong-1040.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.