"Vợ ơi, vợ thực sự không muốn ư?"
Nàng vẫn đang quấn lấy chiếc chăn như tấm lá chắn cho bản thân khỏi kẻ đang có suy nghĩ đen tối với thân thể nàng.
"Tha em đi mà, hôm nay chị đã hành em cả buổi trưa rồi đấy."
"Có sao đâu. Dù gì thì cơ thể em vẫn thành thật hơn cái miệng đó cục cưng."
Thẩm Vân Hi chẳng màng tới lời nài nỉ của nàng mà trực tiếp giật lấy chiếc chăn rồi vứt ra sau lưng, để lộ cơ thể trần truồng không chút phòng bị của nàng.
"Trả chăn cho em đi."
"Tôi không muốn đấy, thì sao nào? Định làm gì tôi hả bé con."
Á Hiên thừa biết bản thân có nói lý thế nào cũng vô ích, trước con người này cho dù có van xin cũng chẳng được. Trừ khi thoả mãn chị ta, nhưng một lần làm cũng ít nhiều bốn tiếng, nàng thật sự không chịu nổi nhu cầu ham muốn cao như vậy.
"Vợ không cần động, cứ nằm yên mọi thứ để tôi lo cho."
"Có trời mới biết lần này chị hành em bao lâu."
Có vẻ như Thẩm Vân Hi đang mất dần kiên nhẫn, khi ham muốn bên trong đang dần trỗi dậy. Điều đó khiến cô muốn ăn sạch nàng đến từng tế bào.
"Này này, sao chị không nói gì thế."
Nàng chợt nhận ra điều không ổn, liền muốn quay đầu sang hướng khác. Cơ mà, Thẩm đã túm lấy nàng mà hôn lên một cách thô bạo.
"Ah!"
"Bé mèo nay giỏi nhỉ, cắn tôi cơ đấy. Sao nào, máu tôi ngon không?"
"Em đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-cong-ly-that-su/3733394/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.