“Đông nhi tỷ, Tiểu Đào tỷ, các ngươi đang ở đâu a?” Một cái 5 tuổi nữ hài đang đi khắp Thánh Nữ Điện tìm kiếm ai đó.
Nàng nhìn bụ bẩm, phấn điêu ngọc trác, mái tóc màu vàng dài xảo vai, ánh mắt màu lam bảo thạch trong trẻo. Cả người nhìn đầy khả ái cùng ngây ngất lòng người.
“Ta thấy Đông nhi tỷ rồi nha!” Thiên Nhận Tuyết thấy một thân hình màu tím đang đứng núp sau rèm cửa, liền chạy tới.
“Ai nha, Tuyết nhi giỏi quá đi, liền ta Thánh Nữ đều trốn không thoát được.” Bỉ Bỉ Đông ẵm Thiên Nhận Tuyết lên, hôn vào bờ má hồng hào kia mấy cái.
“Hì hì, ai bảo Đông nhi tỷ trốn dở quá làm gì?” Nữ hài tử trước mắt đầy ngạo kiều cười nói.
“Tuyết nhi rất giỏi đâu, thế ngươi thấy Đào tỷ ở đâu không?” Bỉ Bỉ Đông híp mắt cười nhìn về Thiên Nhận Tuyết.
“A?” Thiên Nhận Tuyết cũng khó khăn a, từ lúc sinh ra đến giờ, chưa bao giờ nàng thắng trò trốn tìm qua Mã Tiểu Đào.
Cái này cũng trách Mã Tiểu Đào, nàng cũng không có chút nào nhường nhịn Thiên Nhận Tuyết.
“Phốc…Phốc.” Nhìn được ẵm quẫn bách trong vòng tay nữ hài tử, Bỉ Bỉ Đông buồn cười không thôi.
“A. Hay là Đông nhi tỷ giúp ta, được không?” Thiên Nhận Tuyết dùng đôi mắt lam bảo thạch kia nhìn về hướng Bỉ Bỉ Đông, cũng khiến nàng mềm lòng.
Nhưng nàng tại sao lại bán tỷ muội của mình được đâu?
“Không được a Tuyết nhi, ta làm sao phản bội Đào tỷ đâu.”
“Nếu không thì…thì…nếu không thì ta để cho Đông nhi tỷ thức tỉnh Vũ Hồn cho ta, ngươi giúp ta, được chứ?” Cái kia long lanh ánh mắt như cuối cùng quyết định cái gì, nhìn về phía Bỉ Bỉ Đông nũng nịu nói.
“Khụ, khụ…” Bỗng một tiếng ho vang lên.
“Tiểu Đào tỷ, ta tìm được ngươi rồi.” Thiên Nhận Tuyết nhìn lên trần nhà thấy được Mã Tiểu Đào, vui mừng không thôi.
“Ân, tiểu Tuyết giỏi lắm.” Mã Tiểu Đào bay xuống, đem Thiên Nhận Tuyết nhận vào trong ngực.
Nhìn Bỉ Bỉ Đông cái kia nghiến răng nghiến lợi bộ dáng, Mã Tiểu Đào cũng là mặt đen.
Nàng biết vị này Thánh Nữ nghĩa muội động tâm, dù sao đây cũng là thức tỉnh Thần cấp Vũ Hồn, cám dỗ bao nhiêu nàng cũng là biết được.
Tuy không nhất thiết là Lục Dực Thiên Sứ Vũ Hồn chỉ được Lục Dực Thiên Sứ Vũ Hồn Hồn Sư thức tỉnh.
Nhưng thêm cả nàng 96 cấp Phong Hào Đấu La cùng Bỉ Bỉ Đông 80 cấp Hồn Đấu La vẫn là chưa đủ cho tôn nữ cuồng ma Thiên Đạo Lưu đánh đâu.
Thiên Đạo Lưu đã từng khoa trương thiên phú của Thiên Nhận Tuyết kinh khủng cỡ nào, được thần sủng ái ra sao.
Nói tóm lại phải là hắn vị Cực Hạn Đấu La thức tỉnh Vũ Hồn cho Thiên Nhận Tuyết.
“Ngươi a.”
“Hừ!”
Nhìn Bỉ Bỉ Đông tính khí bộ dáng, nàng cũng bất đắc dĩ.
Lúc Bỉ Bỉ Đông đột phá Hồn Thánh, bản thân nàng cùng Bỉ Bỉ Đông theo lời khuyên của Thiên Tầm Tật cùng Thiên Đạo Lưu, cùng nhau đi Tội Ác Nhạc Viên Sát Lục Chi Đô để thu được Sát Thần Lĩnh Vực.
Cả hai nàng đều đi thắng qua một trăm tràng tốn mất 2 năm, có được chi danh: La Sát Chu Hậu cùng Huyết Diễm Phượng Hoàng.
Thế nhưng, Bỉ Bỉ Đông vẫn là cái kia khả ái Bỉ Bỉ Đông,
Chính nàng cũng không biết là tốt là xấu.
“Hiu…hiu…hiu…zzzz” Một tiếng thở nhẹ nhàng đều đặn thu hút ánh mắt của các nàng, nguyên lai Thiên Nhận Tuyết chơi quá mệt mỏi mà ngủ mất.
Nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, Mã Tiểu Đào gỡ hài, đắp chăn, vén tóc cho Thiên Nhận Tuyết. Thông thạo như vậy chứng minh đây không phải lần đầu tiên.
…
Thánh Nữ Điện hoa viên, Bỉ Bỉ Đông cùng Mã Tiểu Đào đang uống trà chiều.
Mã Tiểu Đào bỏ vào trong miệng nhỏ một miếng bánh xốp, nhai nuốt, sau đó làm một ly trà nóng. Nàng mới mở miệng nói:
“Đầu 10 vạn năm Hồn Thú kia có tin tức sao?”
“Vẫn chưa. Cúc trưởng lão cùng Quỷ trưởng lão tuy đã đi được một tháng, nhưng đầu này Huyễn Huyết Dạ Thiền này trong Hồn Thú Giới cũng là khó bắt tồn tại, chứ đừng nói gì đến là tìm kiếm được hành tung của nó. ” Cầm trong tay trái nho Bỉ Bỉ Đông cũng là bất đắc dĩ nói.
“Ngươi nói cũng là. Huyễn Huyết Dạ Thiền, Tinh Thần cùng Hắc Ám song hệ Hồn Thú, trăm năm Huyễn Huyết Dạ Thiền có thể săn giết nghìn năm Hồn Thú cũng như trốn thoát được vạn năm Hồn Thú. Không ngờ có Vũ Hồn Điện người lại thấy 10 vạn năm Huyễn Huyết Dạ Thiền lôi kiếp tại Ám Ma Sâm Lâm, ngươi đúng là hảo vận đâu.” Mã Tiểu Đào cũng rất hâm mộ vận may của Bỉ Bỉ Đông, dù sao đây cũng là cực phẩm 10 vạn năm Hồn Thú, phẩm chất của nó chỉ ngang Thái Thản Cự Viên cùng Thanh Thiên Ngưu Mãng chứ không kém.
Ám Ma Sâm Lâm toạ lạc phía cực tây của Đấu La Đại Lục, là nơi cư trú của rất nhiều tà ác Hồn Thú, cũng có thể coi nó như một Hồn Thú Sát Lục Chi Đô.
Nơi này mức độ nguy hiểm chỉ kém hơn với Cực Bắc Chi Địa, là nơi chôn xác rất nhiều nhỏ yếu Hồn Sư cùng Hồn Thú.
“Nhưng ngươi cũng đừng lo, Cúc Quỷ Đấu La hai người bọn họ đều đã 94 cấp, tuy “Dạ Thiền Thoát Xác” cái kỹ năng thiên phú này rất giảo hoạt, nhưng nếu ngay tung tích của một đầu vừa độ kiếp 10 vạn năm Hồn Thú cũng không thể tìm được, thì đúng là đồ bỏ đi.”
Mã Tiểu Đào bình tĩnh phân tích.
“Ân, hi vọng là vậy.”
…
Giáo Hoàng Điện,
Trên bảo toạ Thiên Tầm Tật hỏi.
“Các ngươi đã kiếm được tung tích của đầu kia 10 vạn năm Hồn Thú.”
“Đúng vậy, thưa Giáo Hoàng bệ hạ”
Mới vừa trở về Cúc Quỷ Đấu La đang ở phía dưới cung kính trả lời.
“Được, thế thì nói thử cho ta nghe xem?”
“Bẩm Giáo Hoàng bệ hạ, đầu kia Huyễn Huyết Dạ Thiền vẫn chưa rời đi Ám Ma Sâm Lâm, mà còn đang ở trong một gốc cây rỗng chữa thương từ lôi kiếp. Theo những gì lão Quỷ thám thính được, cứ cách mỗi hai tuần lúc sáng sớm, nó sẽ kêu gọi tộc đàn của mình đem lượng lớn thức ăn đến cho nó. Lúc đó sẽ có 3 canh giờ (6 tiếng) mà nó sẽ không được bảo vệ, là thời điểm thích hợp để chúng ta tấn công. Hơn nữa theo hai chúng ta quan sát, hiện tại sức chiến đấu của nó sẽ dao động ở 95 cấp siêu cấp Đấu La.” Cúc Đấu La cẩn thận bẩm báo.
“Được, ta đã hiểu. Các ngươi mau chóng quay về hồi phục nghỉ ngơi, 1 tuần sau chúng ta sẽ bắt đầu kế hoạch “Liệp Thiền”. Nếu kế hoạch này thành công, các ngươi cũng sẽ nhận được một khối 2 vạn năm trở lên Hồn Cốt, bản hoàng bảo đảm.” Thiên Tầm Tật cũng rất hài lòng với tình báo này.
“Tuân mệnh, thưa Giáo Hoàng bệ hạ.” Cúc Quỷ Đấu La kinh hỉ nói.
...
Ám Ma Sâm Lâm ngoại vi có một đoàn người sáu người đang phi hành đến Ám Ma Sâm Lâm trung tâm.
“Đông nhi, ngươi nghe ta nói, khu rừng rậm này đúng là rất giống Sát Lục Chi Đô đâu, rất nhiều huyết.” Mã Tiểu Đào nhìn trước mặt âm u đen kịt Ám Ma Sâm Lâm nói.
“Ân, Đào tỷ, huyết khí ở đây có rất nhiều, là mùi máu của cả Hồn Sư và Hồn Thú.” Bỉ Bỉ Đông cũng gật đầu nói, mùi máu với các nàng không thể nào quen thuộc hơn, dù sao cũng là Sát Thần Lĩnh Vực người sở hữu.
“Thánh Nữ miện hạ, Hoả Phượng Đấu La, các ngươi nên cẩn thận. Các Hồn Thú ở đây rất hay bạo động dẫn phát thú triều.” Cúc Đấu La cẩn thận đối với hai cô nương trước mặt nói.
Mặc dù Ám Ma Sâm Lâm không có như Cực Bắc Chi Địa nguy hiểm, nhưng thú triều lại hay rất xảy ra ở đây.
Đã từng có một vị Phong Hào Đấu La của Hạo Thiên Tông bởi vì bị thú triều bào mòn mà vẫn lạc ở Ám Ma Sâm Lâm, dù sao các Hồn Thú ở đây vẫn rất hiếu chiến.
“Ân, Cúc trưởng lão/Cúc Đấu La.” Bỉ Bỉ Đông cùng Mã Tiểu Đào đồng thanh đối với Cúc Đấu La nói, tuy các nàng cũng biết những điều này, nhưng Nguyệt Quan tấm lòng các nàng vẫn là cảm nhận được.
“Được rồi, đợi ở đây thôi. Nguyệt Quan, Quỷ Mị, hai người các ngươi xem khi nào thì chúng ta mới có thể bắt đầu được.” Thiên Tầm Tật đối với Cúc Quỷ Đấu La nói.
“Tuân mệnh.” Nói xong Cúc Quỷ Đấu La liền bay vào Ám Ma Sâm Lâm.
…
6 ngày sau.
Trung tâm Ám Ma Sâm Lâm.
Nhóm 6 người đang nhìn về phía một gốc cây đại thụ khổng lồ.
“Cúc trưởng lão, đây là loại cây gì vậy a? Nhìn nó rất là khổng lồ đâu, hơn nữa có tí ti Hồn Lực vận chuyển.” Đang núp lùm Bỉ Bỉ Đông hỏi một bên Cúc Đấu La. Dù sao nói về hoa cỏ thực vật những thứ này, Cúc Đấu La kiến thức được xem là đăng phong tạo cực.
Hơn nữa cái cây trước mặt thực sự rất lớn, toàn thân tuy bị ám đen, nhưng có thể thấy được bên trong màu xanh rêu cũ kỹ, hơn nữa nếu nhìn một góc độ khác, cả thân cây như một khuôn mặt quỷ dữ,nhìn rất yêu dị.
“Thánh Nữ nói bây giờ ta mới để ý, xác cây này chắc hẳn là Yêu Nhãn Ma Thụ Hồn Thú, đây là một loại khá lợi hại Hồn Thú, nhưng huyết mạch chi lực của bọn chúng lại không cao, khả năng đột phá 10 vạn năm rất mỏng manh. Hơn nữa lôi kiếp rất khắc chế Mộc thuộc tính Hồn Thú, nên phần lớn Yêu Nhãn Ma Thụ đều chết lúc ngưỡng cửa 5 vạn năm.” Cúc Đấu La cũng không tiềm hị che giấu kiến thức của mình, cũng chỉ là một đầu hơi hiếm hoi Hồn Thú mà thôi.
“Thế Cúc Đấu La, đầu này Ma Thụ là bao nhiêu năm a?” Mã Tiểu Đào mở miệng hỏi.
“Tuy chiều cao thân cây đã gẫy đi rất nhiều, nhưng từ bán kính cây thì theo ta quan sát…Hửm???” Đang nói Cúc Đấu La bỗng nhiên đồng tử co rụt lại.
“Sao vậy hoa cúc già?” Đang nghe say sưa Quỷ Đấu La thấy Cúc Đấu La dừng lại nên hỏi.
“Lộc cộc… Giáo…Giáo…Giáo Hoàng miện hạ…” Cúc Đấu La nuốt nước miếng, có chút kinh hoảng nói.
“Cúc trưởng lão, có chuyện gì?” Thiên Tầm Tật thấy Cúc Đấu La như vậy có chút không rõ.
Cúc Đấu La bình thường cũng là làm việc rất nghiêm túc, ít khi thất thố, nên hắn cùng Quỷ Đấu La mới là hai cánh tay đắc lực của Giáo Hoàng.
“Phù… phù…”
Hít sâu bình tĩnh một hơi, Nguyệt Quan ánh mắt cuồng nhiệt nhìn về phía Bỉ Bỉ Đông, sau đó nghiêm túc với Thiên Tầm Tật nói:
“Bẩm Giáo Hoàng biện hạ, đầu Yêu Nhãn Ma Thụ đã chết trước mặt là đã tiếp cận 10 vạn năm Hồn Thú.”
“10 vạn năm Hồn Thú!” Cúc Đấu La lời nói như một quả bom đánh vào đại não tinh thần của đám người, đây là nửa bước 10 vạn năm Hồn Thú a.
Đang khiếp sợ Thiên Tầm Tật bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, khủng khiếp nhìn Nguyệt Quan.
“Ý của ngươi là…”
“Đúng vậy Giáo Hoàng bệ hạ, tuy đầu Yêu Nhãn Ma Thụ này bị chết trong 10 vạn năm lôi kiếp, nhưng có khả năng rất lớn rằng bên trong gốc cây này có một khối tiềm cận 10 vạn năm Hồn Cốt, hoặc chân chính 10 vạn năm Hồn Cốt.”
“Đó cũng là lý do tại sao xung quanh gốc cây chết vẫn còn Hồn Lực dao động, cũng như vì sao Huyễn Huyết Dạ Thiền đi vào đây để dưỡng thương, bởi Mộc thuộc tính nguyên tố có khả năng tăng tốc độ chữa thương của nó.”
Cúc Đấu La như hoá thành thám tử lừng danh, nói ra chân tướng sự việc.
“Hơn nữa, khối này Hồn Cốt thuộc tính rất phù hợp với Thánh Nữ miện hạ.” Hắn lại bồi thêm một câu.
Cái này Bỉ Bỉ Đông cũng không bất ngờ, dù sao Vạn Yêu Vương trong khu hạch tâm nổi tiếng độc công siêu phàm.
Nàng cũng biết Nguyệt Quan là đang bán ân tình cho mình, dù sao Hồn Sư giới chí bảo độ hấp dẫn nàng không tin Nguyệt Quan không động tâm.
Nguyệt Quan bản thân hắn cũng biết những tầng thứ này Hồn Cốt hắn không có khả năng nhúng tay vào.
Có thể Vũ Hồn Điện sẽ nể công sức của hắn làm việc bao nhiêu năm nay, nhưng bị các thế lực tông môn khác vây giết là không phải không thể xảy ra.
Hơn nữa làm vậy cũng khiến mối quan hệ của hắn cùng bên Giáo Hoàng sẽ không thể nào hữu hảo như trước.
Nên bán ân tình cho Bỉ Bỉ Đông loại chuyện này, hắn không có lựa chọn.
Bỉ Bỉ Đông cũng âm thầm ghi lại ân tình của Nguyệt Quan.
Giáo Hoàng Thiên Tầm Tật cũng rất là hài lòng với thái độ của hắn.
“Đông nhi, ngươi rất là may mắn a, lần này thuận lợi mà nói, chậc, chậc, 10 vạn năm Hồn Hoàn cùng 2 khối 10 vạn năm Hồn Cốt, phần cơ duyên này, đúng là khiến ta đều chua!”
Mã TIểu Đào bên cạnh nghe xong ghen tị không thôi, dù sao chuyện này cũng quá không thực tế a.
Khi đám người đang cảm khái vận may của Bỉ Bỉ Đông thì một tiếng ve kêu không lồ vang lên.
“Ve…ve…ve”
Tiếng ve kêu cùng cuồng phong dữ dội vang lên giữa trời sáng, mắt thấy một đàn lớn nhỏ đủ loại màu đen ve sầu khổng lồ từ trên bầu trời tập kết thành vòng tròn vây biến vây xung quanh gốc cây chết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]