Thời gian thấm thoắt trôi đưa, 6 năm sau.
“Đông nhi tỷ, Tiểu Đào tỷ, các ngươi đang ở đâu a?” Một cái 5 tuổi nữ hài đang đi khắp Thánh Nữ Điện tìm kiếm ai đó.
Nàng nhìn bụ bẩm, phấn điêu ngọc trác, mái tóc màu vàng dài xảo vai, ánh mắt màu lam bảo thạch trong trẻo. Cả người nhìn đầy khả ái cùng ngây ngất lòng người.
“Ta thấy Đông nhi tỷ rồi nha!” Thiên Nhận Tuyết thấy một thân hình màu tím đang đứng núp sau rèm cửa, liền chạy tới.
“Ai nha, Tuyết nhi giỏi quá đi, liền ta Thánh Nữ đều trốn không thoát được.” Bỉ Bỉ Đông ẵm Thiên Nhận Tuyết lên, hôn vào bờ má hồng hào kia mấy cái.
“Hì hì, ai bảo Đông nhi tỷ trốn dở quá làm gì?” Nữ hài tử trước mắt đầy ngạo kiều cười nói.
“Tuyết nhi rất giỏi đâu, thế ngươi thấy Đào tỷ ở đâu không?” Bỉ Bỉ Đông híp mắt cười nhìn về Thiên Nhận Tuyết.
“A?” Thiên Nhận Tuyết cũng khó khăn a, từ lúc sinh ra đến giờ, chưa bao giờ nàng thắng trò trốn tìm qua Mã Tiểu Đào.
Cái này cũng trách Mã Tiểu Đào, nàng cũng không có chút nào nhường nhịn Thiên Nhận Tuyết.
“Phốc…Phốc.” Nhìn được ẵm quẫn bách trong vòng tay nữ hài tử, Bỉ Bỉ Đông buồn cười không thôi.
“A. Hay là Đông nhi tỷ giúp ta, được không?” Thiên Nhận Tuyết dùng đôi mắt lam bảo thạch kia nhìn về hướng Bỉ Bỉ Đông, cũng khiến nàng mềm lòng.
Nhưng nàng tại sao lại bán tỷ muội của mình được đâu?
“Không được a Tuyết nhi, ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-thien-co-phuong-hoang/2447413/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.