Trong lúc Thiên Nhận Tuyết đang cảm nhận được sự an bình hiếm hoi này thì một tiếng kêu có chút khó chịu của Đông Quân Thế Hoa vang lên.
"Tuyết nhi tỷ, nghẹt, nghẹt..."
Thiên Nhận Tuyết nhìn đang bị nghẹt thở Thế Hoa, sắc mặt hồng hào, một tay đẩy hắn ra.
"Hừ, tiểu sắc phôi." Thiên Nhận Tuyết lẩm bẩm xấu hổ nói.
Thế Hoa thì không để ý nhiều như vậy, hắn bây giờ đang hô hấp lấy không khí, đôi sóng lớn lúc nãy thiếu chút nữ thì khiến hắn chết nghẹt ở trong đó.
"Quá khủng khiếp, nhưng cũng có chút thơm mùi sữa." Thế Hoa vừa thở vừa nghĩ thầm.
Hô hấp xong một hồi, hắn mới nhìn qua đang thẹn thùng Thiên Nhận Tuyết, liền ho khan nói.
"Khụ khụ, Tuyết nhi tỷ, ngươi đây là đang luyện kiếm sao?" Thế Hoa chỉ vào trên mặt đất Thiên Sứ Thánh Kiếm.
Thiên Nhận Tuyết nghe thế cũng thông minh liền không nhắc lại tình huống lúc nãy, liền nói.
"Ân, Thiên gia dù sao cũng có Thần Khí là Thiên Sứ Thánh Kiếm, nên gia gia bảo ta cũng nên luyện tập kiếm pháp để quen thuộc sử dụng." Thiên Nhận Tuyết nói đến đây có chút tự hào. Thần Khí a, đây là Vũ Khí của Thần chi, mấy ai có thể thấy được nói gì đến sử dụng.
"Ngươi đừng nói với ta là thanh kiếm đang nằm dưới đất kia là Thiên Sứ Thánh Kiếm a?" Thế Hoa nghe thế thì nhìn trên mặt đất thanh kiếm, có chút không dám tin nói.
"Hoa đệ, ngươi nghĩ gì thế? Đây là vũ khí do ta đệ tam Hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-thien-co-phuong-hoang/2447355/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.