Bích Lạc Viện, trong phòng ăn lớn,
Bên trong chỉ xuất hiện 4, 5 tiếng nói chuyện, so với 13 người trên bàn ăn thì lộ ra vẻ đơn bạc như vậy.
Thế Hoa ánh mắt không dấu vết đảo qua 13 người, hắn rõ ràng cảm nhận được những người này đang kiềm nén bản thân.
"Đây là e ngại ta sao?" Thế Hoa buồn cười nghĩ, sau đó đứng dậy, mà động tác này cũng thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
"Các ngươi tiếp tục dùng bữa, ta đã no rồi, cần ra ngoài tản bộ một chút." Thế Hoa nói xong thì rời đi.
Mà Hồ Liệt Na thân ở bên Thế Hoa cũng được gần hai năm, phát hiện tâm trạng của Thế Hoa không đúng, liền nói với mọi người.
"Ta cũng đi tản bộ." Sau đó cũng rời đi.
Mà trên bàn Diệp Linh Linh đang cũng định đi theo, bỗng nhiên nghĩ đến gì thì dừng lại, tiếc nuối nhìn thân ảnh nay đã không thể thấy được của Thế Hoa.
"Các ngươi a..." Tà Nguyệt rõ ràng cũng hiểu được hành vi của Thế Hoa, lắc đầu nhìn đám người đang trố mắt nhìn.
"Tà Nguyệt, chúng ta đã làm gì sai sao?" Thái Long gãi đầu hỏi, rõ ràng bọn hắn không làm gì sai a.
"Na Na mời Thế Hoa tới để các ngươi có cơ hội làm quen với hắn. Mà biểu hiện của các ngươi đâu? Ngoại trừ Na Na, ta, Diễm cùng Thuỷ Nguyệt Nhi thì miệng của tất cả những người còn lại thì như bị khâu lại vậy. Các ngươi không cảm nhận được bầu không khí quái dị trên bàn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-thien-co-phuong-hoang/2447245/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.