Chương trước
Chương sau
Thời gian kéo dài đến khi kết thúc kỳ học này, bây giờ là đầu tháng 12.

Thế Hoa sau khi soát điểm ở Đấu Hồn Trường xong thì hướng về phía Hoả Sư Đoàn, từ nay đến cuối tháng là thời điểm hắn nhận nhiệm vụ của mình.

"Thiên Đố, ở đây!" Vân Tịch thấy Thế Hoa thì vẫy tay.

"Ân, Vân Tịch huynh, Cách Cách tỷ, Kiều Trị huynh." Thế Hoa gật đầu chào hỏi. Thế Hoa cùng bọ tổ 3 người kể từ nhiệm vụ làn trước ở Canh Tân Thành thì cứ cách 3 tháng sẽ làm nhiệm vụ với Thế Hoa một lần, bây giờ xem như cũng quen thuộc.

Bọn họ cũng phát hiện Thiên Đố cũng chỉ trong khoảng thời gian này mới hoạt động ở Hoả Sư Đoàn, còn không thì sẽ thường là biến mất không thấy dấu vết.

"Nhiệm vụ lần này của chúng ta là tổ hợp 3 nhiệm vụ gồm tiêu diệt, điều tra cùng áp giải."

Kiều Trị cũng đã quen kiểu làm việc của Thế Hoa, liền nhanh chóng tiến vào công việc.

"Khoảng 2 tuần nữa chúng ta sẽ phải giải quyết một nhóm thổ phỉ đóng quân ở Tử Trúc sơn mạch. Phía trên nói nhóm thổ phỉ này là do thành chủ Long Hưng Thành nuôi nấng để làm những việc không tiện nhúng tay như ám sát, đe doạ, nô dịch các nô lệ..."

"Nhưng do chứng cứ chưa đủ nên không đủ thể định danh, nên nếu trong lúc tiêu diệt đám thổ phỉ này mà chúng ta có khả năng tìm ra bằng chứng, thì chúng ta có quyền áp giải Long Hưng Thành thành chủ."

Bây giờ Vân Tịch đã là Hồn Vương, nhiệm vụ mà bọn hắn nhận được cũng phức tạp không kém. Nhiệm vụ này đã là liên quan đến các đại thế lực đấu đá lẫn nhau, mà cụ thể là Tinh La Đế Quốc cùng Vũ Hồn Điện.

"Bên Vũ Hồn Điện có cử thêm người sao?" Thế Hoa hỏi.

Dù sao Tinh La Hoàng Thất chắc chắn sẽ không để tên tiểu thành chủ này vào trong tay của Vũ Hồn Điện dễ dàng như vậy, mặt mũi của bọn hắn là vẫn cần giữ lại.

"Ân, một vị Hồng Y Giáo Chủ sẽ đứng ra cản mặt hoàng thất cho chúng ta, chỉ cần chúng ta có bằng chứng là được." Kiều Trị nói cũng coi như gỡ đi Thế Hoa thắc mắc, 4 người bàn luận một chút rồi lên đường hướng về Tử Trúc sơn mạch.

Lần này bọn hắn sử dụng toạ kỵ không còn là Xích Thiết Man Ngưu nữa mà là hai đầu Thương Không Sư Thứu.

Bản thân nó có có phần thân, chân sau cùng đuôi là sư tử, còn đầu, hai chân trước cùng hai cánh trên lưng là chim ưng. Toàn thân trắng như tuyết, đôi mắt ưng có màu xanh lam nhạt cùng bộ vuốt sắc bén. Nó ở trong Cực Bắc Chi Địa có sức uy hiếp không thua gì các cá thể tàn bạo như Tuyết Hùng hay Băng Bích Hạt.

Bản thân bọn chúng vốn là một giống Hồn Thú có dã tính cực cao, nhưng do Lực Đại Thiên "dạy dỗ" mà cũng mềm mỏng nhiều, thú tính không còn nữa.

Sau đó được chuyển đến đây để được bên Thập Tự Thánh Đoàn học tập để mà tạo ra một đội toạ kỵ cho riêng mình, tăng cao sức mạnh tổng thể của từng quân đoàn.

Thế Hoa cùng Vân Tịch dùng chung một đầu, còn Kiều Trị cùng Huyền Cách Cách thì dùng chung một đầu.

"Quá đã!!!!!!!" Vân Tịch ở trên không hét lớn, thì ra đây là cảm giác bay lượn mà chỉ có cường giả mới đạt được.

Vũ Hồn Thành vốn khổng lồ nay đều ở trong tầm mắt của hắn, các ô nhà xếp lớp bao quanh một cái vĩ đại kiến trúc gọi là Vũ Hồn Điện.

Bên ngoài thành là các áng rừng, xa xa là các thung lũng khô cằn, mà kết nối bọn chúng là các tuyến đường nối đi khắp nơi trên Đấu La Đại Lục.

Bên trên bầu trời thì nay đã không còn bị mây che khuất nữa mà hiện ra cái đẹp thuần tuý của bản thân.

Mà một bên Thương Không Sư Thứu đang bay nghe được tiếng la này thì bất mãn mà chao liệng một cái, cảnh báo Vân Tịch im lặng.

Nó dù sao cũng là Hồn Thú, thính giác so nhân loại cao gấp chục lần, tiếng hét của Vân Tịch không thể nghi ngờ là là đánh trống bên tai của nó.

"Tiểu Nhất, xin lỗi, xin lỗi." Vân Tịch thấy vậy thì vội xoa lông của nó mà nói.

Mặc dù đầu Hồn Thú này chỉ có tu vi 2000 năm, yếu hơn hắn không biết bao nhiêu, nhưng tốc độ của nó đúng là ăn đứt hắn.

Về sau đi làm nhiệm vụ xa cần sử dụng mà nó không cho thì đúng là mất trắng.

Không đắc tội được, không đắc tội được.

Mà một bên Thương Không Sư Thứu được xoa lông thì rõ ràng thoải mái không thiếu, cái đuôi trên không trung không ngừng lắc qua lắc lại.

Thế Hoa thì đã phong bế giác quan từ lâu, đang ở trong Tinh Thần Chi Hải trao đổi một chút với Y Lai Khắc Tư xem có bất kỳ loại ma pháp nào có thể moi móc thông tin hay không.

"Moi móc thông tin? Tất nhiên là có, hơn nữa còn có rất nhiều." Y Lai Khắc Tư khẳng định nói.

"Dễ dàng nhất là Thôi Miên Thuật - không gây ảnh hưởng đến người bị tra hỏi, phương pháp này có tính chất tương đối dễ chịu cho cả hai bên."

"Sau đó là Mê Thần Hoặc Chí Âm - làm bản thân đối phương thần chí bị mê hoặc, có thể ra lệnh cho đối phương nói gì làm đó. Tác dụng mạnh hơn Thôi Miên Thuật nhiều."

"Hơi khắc nghiệt hơn một chút là Vạn Nghĩ Phệ Tâm Ngôn - cái này thường dùng để tra tấn tinh thần người bị tra hỏi để lấy được thông tin. Tinh Thần Chi Hải sẽ bị tổn thương, nhưng sẽ không đến mức tàn phế."

"Sưu Hồn ở bên trong là tàn bạo nhất - trực tiếp lấy ra một đoạn ký ức của đối phương, tuy lấy được thông tin nhưng Tinh Thần Chi Hải của người bị trả hỏi sẽ bị trọng thương không hề nhẹ, có thể nói là sử dụng một lần thì phế đi."

"Đây là những cách phổ biến nhất, thiếu gia muốn sử dụng loại nào?" Y Lai Khắc Tư hỏi.

"Vậy Y lão, ngươi thấy cách nào là phù hợp nhất?" Thế Hoa vẫn là hỏi người có trong chuyên môn.

"Phù hợp với thiếu gia nhất bây giờ không thể nghi ngờ là Mê Thần Hoặc Chí Âm, dù sao theo như thiếu gia nói thì tên thành chủ kia tu vi cũng chỉ là Hồn Thánh. Nhưng nếu như hắn cứng đầu mà nói thì Vạn Nghĩ Phệ Tâm Ngôn cũng là lựa chọn không tệ. Ta nghĩ thiếu gia nên chọn hai ma pháp này." Y Lai Khắc Tư ngay lập tức nói, Tinh Thần Lực của Thế Hoa sau khi đạt đến Hồn Tông thì đã xông đến Linh Vực Cảnh sơ kỳ - có thể so với Hồn Đấu La, nên một tên truy hỏi một tên Hồn Thánh chỉ là chuyện nhỏ.

"Ân, vậy tuyển hai chúng nó đi." Thế Hoa gật đầu.

"Được, vậy thiếu gia quan sát kỹ." Y Lai Khắc Tư gật đầu, trên tay pháp trượng hiện lên quang mang.

Cứ như vậy trong vòng bốn canh giờ, Thế Hoa cũng học tập được hai loại ma pháp này.

"Chậc, lâu như vậy." Thế Hoa tắc lưỡi, chỉ hai ma pháp mà đã tốn hắn bốn canh giờ. Hơn nữa hắn cũng chỉ mới là vừa đạt chỉ tiêu mà thôi.

"Thiếu gia không cần bất ngờ, hai ma pháp này đã liên quan đến phương diện linh hồn. Như thiếu gia đã là rất nhanh." Y Lai Khắc Tư lắc đầu nói.

Trong cả cuộc đời của hắn, thiên phú của Thế Hoa là cao nhất, có thể gọi là "Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả." (Thời trước không có ai, thời sau cũng không ai có.)

...

4 ngày sau, ở Tử Trúc sơn mạch.

Hồn Thú đặc hữu ở đây là Tử Trúc - huyết mạch tương đối yếu kém, so với Lam Ngân Thảo thì mạnh hơn một chút.

Ở một khu trại lớn.

"Haizzz, không kiếm được thứ gì cả." Vân Tịch than thở mà nói.

Khoảng một canh giờ trước bọn hắn đã diệt sát phần lớn đám thổ phỉ ở đây, chỉ chừa lại một số tên thủ lĩnh.

Vân Tịch bản thân thì muốn tìm xem những tên này có giấu tài liệu mật báo gì hay không, nhưng lục tung cả căn phòng lên rồi mà vẫn chưa tìm kiếm được gì.

Mà lúc này ở một bên, Thế Hoa quán thâu Hồn Lực vào Thiên Cơ Pháp Linh Trượng đang cầm trên tay, lẩm bẩm.

"Thanh Khiết Chi Quang!"

Thiên Cơ Pháp Linh Trượng hiện lên đậm đà Quang Minh nguyên tố, nhập vào người của Kỳ Tân - thủ lĩnh của đám thổ phỉ.

Ở bên trong cơ thể của hắn, có thể thấy được một cái xích đen bọc quanh trái tim của hắn đã bị thanh trừ đi.

Đây là đệ tứ Hồn Kỹ của Long Hưng Thành thành chủ - Nha Vọng Thiên, tên Xích Đảm Trung Tâm - Người bị bị trúng đệ nhị Hồn Kỹ của hắn buộc phải nghe lời của hắn, chỉ cần có ý nghĩ phản bội liền sẽ bị xích đen này xiết nát trái tim, chết ngay lập tức.

Mặc dù không có sức mạnh trong chiến đấu, nhưng trong quản lý lại có có công dụng cực mạnh.

"Mê Thần Hoặc Chí Âm!" Thế Hoa tiếp tục niệm thêm một ma pháp nữa.

Thiên Cơ Pháp Linh Trượng run lên, mọi người ở xung quanh nghe được tiếng của chuông gió nhẹ nhàng rung động, tiếng của lá cây xào xạc cùng tiếng của suối chảy róc rách.

"Thật là một âm thanh dễ nghe." Một bên Huyền Cách Cách không khỏi khen tặng.

Mà Kỳ Tân vốn đang kinh hãi nghe được âm thanh này thì ánh mắt đã đờ đẫn, Thế Hoa thấy vậy thì biết mình đã thành công.

"Kỳ Tân, nói cho ta biết mối quan hệ giữa ngươi cùng Nha Vọng Thiên là gì?"

"Ta cùng hắn vốn là đồng môn từ một môn phái nhỏ, hắn là huynh, ta là đệ. Về sau tách ra mỗi kẻ đi một phương của đại lục. Sau 10 năm thì bản thân ta xây dựng được một cái đoàn lính đánh thuê có quy mô tầm trung, còn hắn thì lên chức phó thành chủ của Long Hưng Thành."

"Không biết hắn lấy tin tức từ đâu biết được tung tích của ta, vậy mà nặc danh đề nghị ta đi ám sát một đoàn xe. Lúc đó ta cũng không nghĩ nhiều, sau khi thực hiện xong thì mới phát hiện ra bên trong đoàn xe là gia đình của Long Hưng Thành thành chủ lúc bấy giờ."

"Mà Nha Vọng Thiên ở một bên mai phục sẵn liền ra bắt giữ chúng ta vì tội ám sát quý tộc của Tinh La Đế Quốc. Sau đó hắn một bên thuận lợi lên chức thành chủ, một bên hạ thủ với ta, khiến ta phải trung thành với hắn mà trở thành thổ phỉ như bây giờ."

Thế Hoa nghe vậy thì hơi kinh ngạc, không ngờ tên thành chủ này lại có một tay như thế này.

"Vậy tất cả những việc ác mà các ngươi làm đều là theo lệnh của hắn?"

"Đúng vậy."

"Thư từ còn giữ lại sao?"

"Không còn, bọn ta đã đốt cháy hết tất cả, đây là lệnh của hắn."

"Vậy sao?" Thế Hoa trầm tư một hồ thì cho Kỳ Tân một liều Ác Mộng độc tố. Sau đó hắn phế hết tu vi của Kỳ Tân, nhốt hắn vào một cái lồng giam gần đó. Với nhiêu đó liều Ác Mộng độc tố thì Kỳ Tân hẳn sẽ bị tê liệt không vòng 3 ngày.

"Thiên Đố, chúng ta không kiếm được bằng chứng thì làm sao bây giờ?" Vân Tịch đương nhiên là cũng nghe được lời khai của Kỳ Tân, méo cả mũi mà hỏi.

Chẳng lẽ bọn hắn phải trở về sao?

"Không cần thiết, chúng ta cứ đến Long Hưng Thành thực hiện bước kế tiếp là được. Còn bằng chứng... tạo ra một cái không phải là được sao?" Thế Hoa cười tà nói.

"Kiệt kiệt kiệt, ta thích ý nghĩ của ngươi a." Vân Tịch cũng cười tà nói, vu oan giá hoạ thứ này là việc mà hắn ưa thích nhất.

Mà một bên Kiều Trị cùng Huyền Cách Cách nhìn hai người có một bộ ma quỷ thì lắc đầu mà mỉm cười, hai kẻ này không phải người tốt gì.

Mà bọn hắn đâu...cũng không phải chính nhân quân tử gì.

...

Sau 3 ngày thì bọn hắn cũng tới Long Hưng Thành, trước đó bọn hắn cũng đã cho người ở Vũ Hồn Điện gần nhất đến xử lý người ở Tử Trúc sơn mạch.

Nếu nói Canh Tân Thành ở phía Tây của Tinh La Đế Quốc thì Long Hưng Thành lại ở hướng ngược lại là phía Đông.

Long Hưng Thành có hai nét giống với Tác Thác Thành.

Một là nằm tiếp giáp vùng biên giới của hai đại đế quốc, nên hoạt động mậu dịch cũng như thương buôn ở đây cũng rất nhộn nhịp, có thể nói là ra vào không dứt.

Hai là cả hai đều dưới sự quản của một vương quốc riêng biệt, không còn nằm trong sự kiểm soát của hai đại đế quốc. Canh Tân Thành là Ba Lạp Khắc (Balak) vương quốc, mà Long Hưng Thành là thuộc Âu Luân Bảo (Eulenburg) vương quốc. Nó đã tách khỏi sự ảnh hưởng kinh tế của Tinh La Đế Quốc, dựng nên khả năng độc lập tài chính.

Nhưng làm Thế Hoa ấn tượng nhất không phải là chuyện này, mà nơi đây là nơi Đường Tam gặp tứ đại đơn thuộc tính tông môn, đánh dấu sự thành lập của Đường Môn.

Cũng là bước đệm để Đường Tam phá huỷ Vũ Hồn Điện.

"Rất tiếc... thiên thời địa lợi nhân hoà, một cái cũng không còn." Thế Hoa thầm nghĩ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.