Chương trước
Chương sau
Vũ Hồn Thành, trên đường phố.

Trước một cửa hàng trang phục nam sinh có 3 nữ sinh đang bàn luận lấy thứ gì.

"Nguyệt nhi, ngươi chắc chắn đó là Đông Quân công tử sao?" Tuyết Vũ nhưng vẫn là hỏi một lần nữa.

Thuỷ Nguyệt Nhi cũng là thuộc dạng không tim không phổi, thường xuyên làm việc bất cẩn, nên khả năng xảy ra nhầm lẫn vẫn rất lớn.

Hơn nữa Thế Hoa cũng bình thường cũng là hành tung vô định, tính từ 3 năm kể từ ngày đầu tiên nàng gặp hắn thì cũng gặp được nhau được 2 lần, nên nói bây giờ thấy hắn thì khó có thể tin được.

"Tuyết Vũ, ta chắc chắn đó là hắn, hơn nữa còn có Tuyết Tuyết tỷ tỷ nữa." Thuỷ Nguyệt Nhi bĩu môi, rõ ràng là nàng nhìn thấy rất rõ mà sao lại không tin đâu.

"Được rồi, được rồi. Nhưng mà coi như đó thật sự là hai người bọn họ, vậy ngươi muốn làm gì?" Thuỷ Băng Nhi thấy hai người sắp bắt đầu cãi nhau thì nhan chóng giải vây, sau đó hỏi.

"Hì hì, tất nhiên là đến hỏi thăm rồi." Thuỷ Nguyệt Nhi nói.

Nàng thấy Thế Hoa thì chỉ đơn thuần là muốn đến bắt chuyện mà thôi, cũng không có ý nghĩ sâu xa gì.

"Nếu mà là vì việc này thì không cần, ngày mai chúng ta cũng phải gặp hắn để mà nhận Tiên Thảo, đến lúc đó hỏi thăm cũng không muộn." Thuỷ Băng Nhi lắc đầu.

Cả 3 người bọn họ cũng vừa qua cột mốc 9 tuổi, mà tu vi cũng vừa đạt đến đến cấp 30, vừa đủ điều kiện để nhận được Tiên Thảo.

Cái này so với tốc độ của Tà Nguyệt hoặc Diễm thì vẫn tương đối chậm hơn, nhưng cái này cũng là do việc Thuỷ gia cùng Thiên Thuỷ học viện di chuyển đến Vũ Hồn Điện tốn kha khá thời gian nên mới như vậy.

"Nhưng..."

"Ta thấy Băng nhi nói phải a. Ngày mai gặp cũng không tính đường đột, hơn nữa bây giờ hai người họ đang có hẹn với nhau, chúng ta làm phiền cũng không được tốt lắm." Tuyết Vũ thuyết phục Thuỷ Băng Nhi.

Nàng thân là đồ đệ của Lưu Nhược Thuỷ, cũng nghe được lão sư của nàng nói loáng thoáng về chuyện của Thiên Nhận Tuyết, trong đó có cả quan hệ giữa nàng cùng Thế Hoa.

Tuy nói Thiên Nhận Tuyết là nữ nhi của Lưu Nhược Thuỷ, nhưng suy cho cùng nàng vẫn là nữ nhi của cựu Giáo Hoàng, nên trong lòng của Tuyết Vũ cũng tương đối e ngại nếu phải gặp nàng.

"Ngay cả ngươi cũng..."

"Haizzz, thôi được rồi, vậy ta nghe các các ngươi." Thuỷ Nguyệt Nhi thở dài.

"Đừng buồn nữa, ta dẫn ngươi đi ăn kem, như thế nào?" Tuyết Vũ khẽ cười nói, lôi kéo tay của Thuỷ Nguyệt Nhi mà đi.

Mà Thuỷ Băng Nhi thì ở phía sau lắc đầu rồi cũng đi theo, nhưng ánh mắt đôi lúc vẫn vô ý mà nhìn về phía cửa hàng kia.

Như thể hi vọng nhìn thấy được thứ bản thân mong ngóng vậy.

...

Tối đến, Đông Quân Phủ, phòng ngủ.

Thế Hoa cùng Thiên Nhận Tuyết lúc này đã về nhà, kết thúc cho buổi hẹn hò đầu tiên.

Thế Hoa giãn người ra, định cởi bỏ trường bào ở bên ngoài ra thì Thiên Nhận Tuyết nói.

"Để ta."

"...Được." Thế Hoa hơi sững sờ một chút nhưng rồi cũng gật đầu.

Thiên Nhận Tuyết lúc này đến sau lưng Thế Hoa, đôi bàn tay mềm mại đặt lên vạt áo mà kéo nhẹ ra đằng sau.

Mà Thế Hoa cũng phối hợp cánh tay thoát ra bên ngoài, nên rất nhanh thì cái trường bào dày dặn kia cũng đã được cởi ra.

"Cảm ơn." Thế Hoa nói nhẹ.

Thiên Nhận Tuyết từ khi sinh ra đã là tiểu thư đài các, được mọi người phục vụ từ đầu đến chân, mười ngón tay không dính một giọt nước xuân.

Mà sau khi quen hắn mới một ngày mà đã có thể tự động cởi áo bào cho Thế Hoa, có thể làm đến mức nay thì có thể thấy được chính nàng cũng rất nghiêm túc mà cố gắng thay đổi trong mối quan hệ này.

"Không có gì." Thiên Nhận Tuyết thấy Thế Hoa như thế thì mỉm cười nói, sau đó đi đến bên tủ quần áo đem trường bào treo lên.

Ánh mắt của nàng vô tình đặt lên một cái trường bào màu xanh thẫm, chợt ánh mắt bỗng trở nên hơi phức tạp.

"Tuyết nhi, ngươi thế nào?" Thế Hoa thấy Thiên Nhận Tuyết bỗng nhiên không động đậy thì quan tâm hỏi.

"Không có gì, chỉ là ta nghĩ cái trường bào này cũng rất đẹp." Thiên Nhận Tuyết dùng ngón tay chạm vào trường bào màu xanh kia.

Trường bào này có có màu xanh lam tối màu mà hơi bóng bẩy, chất vải dầy dặn đứng đắn, đường may tinh tế không một cọng chỉ thừa. Bên trên còn có các hoạ tiết màu bạc được thêu nổi lên rất tinh xảo, màu bạc này vừa thể hiện sự cao quý cùng thanh lịch, vừa thể hiện được sự khiêm tốn và không phô trương cần có - thứ vốn không thể hiện được ở phối màu hoàng kim bình thường.

Rõ ràng người tặng thứ này cho Thế Hoa hiểu rất rõ tính cách của hắn, hơn nữa lựa chọn còn rất là tận tâm.

"Ngươi cũng thấy vậy sao? Xem ra ngươi cùng Na Na đều có cùng gu thẩm mỹ a." Thế Hoa mỉm cười lấy.

Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì nhìn Thế Hoa một cái, nhìn nụ cười của hắn vẫn là bình thường như vậy thì cuối cùng vẫn là khẽ lắc đầu.

"Ngươi đi tắm trước đi, cả ngày hôm nay cũng ở ngoài đường rồi."

"Ân."

Thế Hoa định bước vào nhà tắm thì khựng lại.

"Khoan đã, vậy tối nay ngươi vẫn sẽ ở đây sao?"

"Thế nào, không chào đón ta sao?"

"Ngạch, ta không có ý này, nhưng Thuỷ a di cùng Tật thúc cho phép sao?" Thế Hoa nghe vậy thì nhanh chóng giải thích.

"Tối qua ta lại không thấy ngươi sợ như vậy a?" Thiên Nhận Tuyết nhìn thấy Thế Hoa như vậy thì trêu chọc.

Nàng còn nhớ lúc đó nàng có bao nhiêu bị động đâu.

"Khụ khụ, nói chung là sẽ không sao đúng chứ?" Thế Hoa ho khan nói.

"Ân, bọn họ bây giờ cũng nghĩ chúng ta vẫn là tỷ đệ, không biết chúng ta đã là tình lữ, nên ta có ở lại bọn họ cũng chẳng biết đâu."

Thế Hoa nghe vậy thì không hiểu sao hai bọn họ như đang lén lút qua lại, dù cho là cả hai vốn đã được sắp xếp từ trước.

"Vậy là được rồi, vậy ta đi tắm trước." Thế Hoa nói xong thì đi vào trong nhà tắm.

Mà Thiên Nhận Tuyết lúc này lại nhìn trường bào màu xanh kia, trong căn phòng im lặng một hồi lâu cuối cùng vẫn chỉ phát ra tiếng thở dài.

...

Thế Hoa sau khi tắm xong thì mang trên mình một bộ đồ ngủ mà đi ra bên ngoài, nhìn về phía Thiên Nhận Tuyết đang ngồi ở trên ghế đọc sách mà nói.

"Ngươi đi tắm đi, nước nóng ta đã chuẩn bị rồi đấy."

"Ân." Thiên Nhận Tuyết gật đầu, sau đó quan sát Thế Hoa một lúc thì nói.

"Xem ra bộ đồ ngủ này ta lựa vẫn rất là không tệ."

Bộ đồ ngủ này cũng là Thiên Nhận Tuyết chọn cho Thế Hoa lúc hẹn hò, tuy nói chỉ là một màu đen tuyền, nhưng chất lượng lại là rất tốt.

"Ngươi nói không sai, bộ đồ này rất thoải mái." Thế Hoa gật đầu.

Bộ đồ này vừa có thể giữ ấm vừa có thể làm thoáng, hơn nữa mang trên người thì cảm giác cũng không quá nặng nề.

Thiên Nhận Tuyết sau đó vẫn là vào phòng tắm, để dòng nước ấm boa bọc cơ thể của mình mà gột rửa những cặn bẩn trên cơ thể, cũng như để tâm thần của mình.

Hôm nay nàng suy nghĩ tương đối nhiều chuyện, nên cần thanh tịnh lại đôi chút.

...

Sau khoảng một tiếng thì Thiên Nhận Tuyết mới khỏi nhà tắm.

Thế Hoa đang xếp bằng trên giường minh tưởng lúc này cũng mở mở mắt ra nhìn, hắn cũng không khỏi ngây dại.

Khác với bộ đồ ngủ màu đen của Thế Hoa, Thiên Nhận Tuyết mang trên mình có một màu trắng rất là tinh khiết, kết hợp với mái tóc vàng còn ẩm ướt thì giống như một đoá hoa hồng trắng kiều diễm đang đẫm sương sớm.

Thiên Nhận Tuyết thấy Thế Hoa như vậy thì trong lòng mừng thầm, leo lên giường mà dựa vào trong lòng hắn.

"Thế Hoa."

"Thế nào?"

"Hong khô tóc cho ta được chứ?"

"Được." Thế Hoa tất nhiên là đồng ý.

Từ Hồn Đạo Khí lấy ra một cái lược làm từ bạch ngọc, dùng Quang Minh nguyên tố phủ lên trên đó rồi từ từ chải nhẹ mái tóc của nàng.

Nhiệt độ của Quang Minh nguyên tố nhẹ nhàng như dương quang lúc sáng sớm, ấm ấp mà từ từ làm khô mái tóc của Thiên Nhận Tuyết.

Cả hai lúc này đều không nói chuyện, một kẻ thì tập trung nghiêm túc vào việc làm khô mái tóc, một kẻ thì cảm nhận những ngón tay ôn nhu khẽ lướt qua kẽ tóc.

Tuy nói đây không phải là việc phức tạp, nhưng thái độ vừa nghiêm túc vừa cẩn thân của Thế Hoa lại làm Thiên Nhận Tuyết rất thoải mái.

Khoảng 15 phút sau thì cả mái tóc mới khô hoàn toàn.

"Tuyết nhi, xong rồi." Thế Hoa cất lược vào trong Hồn Đạo Khí.

"Cảm ơn ngươi, Thế Hoa." Thiên Nhận Tuyết dựa vào lòng hắn mà thủ thỉ nói.

Ngoại trừ mẫu thân của nàng ra thì Thế Hoa chính là người duy nhất hong khô cùng chải tóc cho nàng.

"Nếu như ngươi muốn thì ta làm cả đời cũng được, Tuyết nhi của ta." Thế Hoa đem đầu dựa lên vai của nàng mà nói.

"Chỉ là... Thù lao cũng phải xứng đáng a." Thế Hoa cầm một lọn tóc của nàng lên mà đạt lên mũi.

Ân, vẫn là thơm như vậy.

"Trong đầu của ngươi đúng thật là chỉ nghĩ đến việc chiếm tiện nghi của ta." Thiên Nhận Tuyết quay người lại phía sau mà trừng hắn một cái

Ngày hôm nay xem như nàng thấy được một mặt khác của Thế Hoa, đó là rất thích chiếm tiện nghe của nàng.

Tuy là nói vậy nhưng cuối cùng nàng vẫn là nhắm mắt lại, một bộ ngươi muốn làm gì thì làm.

Thế Hoa cũng biết nàng chỉ là mạnh miệng, đặt người nàng lên giường sau đó cuối đầu xuống.

...

Ngày hôm sau, buổi trưa.

Đông Quân Phủ, phòng khách.

Thế Hoa từ Hồn Đạo Khí lấy ra 3 cái hộp ngọc, bắt đầu đưa cho 3 nữ hài trước mặt.

Hắn mở ra một hộp ngọc, bên trong chứa đựng là một cái nhân sâm trong suốt óng ánh như ngọc toả ra hàn khí bức ngươi, đường nét của rễ sâm tạo ra một hình phượng hoàng đang giang cánh cực kỳ rõ ràng.

"Thuỷ Băng Nhi, Vũ Hồn của ngươi là đỉnh cấp Thú Vũ Hồn Băng Phượng Hoàng, khả năng khống chế Băng nguyên tố cực kỳ cao. Vì vậy ta lựa chọn cho ngươi là một chỉ Tiên Thảo gọi Thái Âm Phượng Thai Tham, bên trong chứa đựng huyết mạch của Chân Phượng cùng Thuần Âm Chi Khí cực kỳ đậm đà."

"Nếu như ngươi phục dụng thì có khả năng làm cho Phượng Hoàng huyết mạch của Băng Phượng Hoàng Vũ Hồn được thuần khiết hơn, hơn nữa uy lực của Băng nguyên tố khi sử dụng cũng cao hơn không kém."

"Băng Nhi đa tạ Đông Quân công tử." Thuỷ Băng Nhi cung kính nhận lấy hộp ngọc.

Trong lòng nàng cuối cùng cũng thở phào một hơi, bởi khi vào đây thì nàng đã cảm nhận được Vũ Hồn của nàng như đang khao khát lấy thứ gì.

Mà khi Thái Âm Phượng Thai Tham đến tay thì cảm giác đó mới biến mất.

Thế Hoa tiếp đó đưa cho Thuỷ Nguyệt Nhi một cây cỏ trắng tinh, như hoa sen trắng không nhuốm bụi trần.

"Nguyệt Nhi, Vũ Hồn Hải Đồn của ngươi theo hướng Mẫn Công hệ, hơn nữa còn là Thủ thuộc tính. Nên ta thấy Thuỷ Tiên Cơ Ngọc Cốt là phù hợp với ngươi nhất, có tác dụng nhuận cơ bổ cốt, làm cho thất kinh bát mạch thông thuận."

"Tuy nghe công dụng so với Thái Âm Phượng Thai Tham của tỷ tỷ ngươi có vẻ không bằng, nhưng Tiên Thảo này với ngươi đã là tuyệt phối, nên không cần phải ghen tỵ."

"Nguyệt Nhi biết rồi, cảm tạ ngươi, ca ca." Thuỷ Nguyệt Nhi cũng vui vẻ nhận lấy.

Nàng cũng không quan tâm Tiên Thảo của mình có so với ai yếu hay không, chỉ cần là Thế Hoa đưa cho nàng là được.

"Cuối cùng là Tuyết Vũ a." Thế Hoa nhìn nàng một bộ chờ mong thì mỉm cười, cũng đem hộp ngọc cuối cùng mở ra.

Bên trong là một đoá hoa sen màu trắng tinh khôi như tuyết, nhiệt độ của nó thấp đến mức liền hộp ngọc chứa nó đều bị phủ lên một lớp băng mỏng.

"Thuỷ a di đã nói tình hình của ngươi với ta. Vũ Hồn Tuyết Hoa của ngươi tu luyện so với bình thường Phụ Trợ hệ Hồn Sư chậm hơn một chút, nhưng việc này kéo dài sẽ khiến ngươi về sau sẽ không theo kịp Thuỷ Băng Nhi cùng Nguyệt nhi trong tương lai."

"Nên ta chọn cho ngươi là Tuyết Liên, nó chứa đựng thiên địa tinh hoa rất tinh khiết. Phục dụng nó không chỉ khiến cho phẩm chất Vũ Hồn của ngươi thăng hoa, mà cũng có thể giúp hoà độ thân thể của ngươi với Hồn Lực ngoài tự nhiên tăng cao, đến lúc đó tốc độ tu luyện cũng sẽ không còn là vấn đề."

"Cảm tạ ngươi, ca ca." Tuyết Vũ gật đầu nhận lấy.

"Ta có để cách phục dụng ở trên giấy, các ngươi theo thị nữ của ta hướng dẫn đến nơi đó mà phục dụng. Ta cần nói chuyện với Già trưởng lão một chút."

"Ba vị tiểu thư, mời." Một thị nữ đến kế bên làm dấu mời.

"Lão sư/Già trưởng lão, chúng ta đi trước." Ba nữ vẫy tay chào lão nhân xong sau đó thì theo thị nữ rời đi.

Lúc trước cả Già Vũ Lam cùng Lưu Nhược Thuỷ nói là cứ theo sắp xếp của Thế Hoa là được rồi, không cần phải hỏi ý bọn hắn.

Già Vũ Lam gật đầu đáp lại 3 nữ, sau đó cùng Thế Hoa ngồi xuống ghế đối diện chỗ của Thế Hoa.

"Không biết Đông Quân công tử là có việc gì muốn nói với ta."

Thế Hoa cũng không vòng vo mà nói thẳng.

"Ta muốn nhờ Già trưởng lão hỗ trợ 3 người bọn họ hấp thụ vạn năm Huyền Băng Tuỷ."

Già Vũ Lam lúc trước cũng đã hấp thụ vạn năm Huyền Băng Tuỷ thành công mà thăng lên 97 cấp, đồng thời cũng sỡ hữu được Cực Hạn Chi Băng.

Nên bây giờ nhờ hắn giúp Thuỷ Băng Nhi 3 người hấp thụ Huyền Băng Tuỷ cũng là chuyện dễ hiểu.

"Công tử chắc chứ, Huyền Băng Tuỷ cũng không phải là dễ tiếp nhận như vậy?" Già Vũ Lam bất ngờ hỏi.

Hấp thụ Huyền Băng Tuỷ như hắn cũng phải tốn thời gian 3 tháng, bây giờ muốn để cho Thuỷ Băng Nhi 3 người hấp thụ thì không những thời gian kéo dài, mà liền khả năng dung hợp hoàn toàn hay không cũng không chắc.

"Bọn họ lúc trước đã phục dụng Băng Hoả Lưỡng Cực Đan, thêm cả các loại đan dược cùng Tiên Thảo bây giờ thì hoàn toàn có thể làm được." Thế Hoa gật đầu.

Già Vũ Lam trầm ngâm một hồi thì gật đầu, sau đó nói với Thế Hoa.

"Vậy thì được, ta sẽ sắp xếp cho bọn họ."

"Ân, đúng rồi, khi ngươi đến đó thì số lượng Huyền Băng Tuỷ so với lúc trước ta nói như thế nào?"

"Cái này cũng là điều ta lo lắng, số lượng tuy vẫn còn rất nhiều, nhưng so với những thì thiếu gia cùng Đại Cung Phụng nói thì lại ít hơn hẳn một nửa." Già Vũ Lam nghiêm túc nói.

"Cái này hẳn là Băng Tuyết Nhị Đế lấy đi, nhưng theo như ngươi nói thì bọn họ hẳn là sẽ không đến lấy nữa. Hơn nữa nếu như chúng ta không tiếp cận quá gần khu trung tâm thì bọn chúng sẽ không nổi lên va chạm với chúng ta bây giờ, nên Già trưởng lão hẳn có thể yên tâm."

Bây giờ hai vị Hung Thú đó chắc còn đang chuẩn bị cho lôi kiếp đâu, đánh nhau với Phong Hào Đấu La thắng thì không sao, thua thì trọng thương chẳng biết bao giờ mới lành được.

"Nhưng để yên tâm thì ta nghĩ Già trưởng lão vẫn nên dẫn theo một vị trưởng lão nữa đi theo để đề phòng bất trắc."

"Ta hiểu được." Già Vũ Lam gật đầu, lúc trước hắn đi cũng là có Kim Ngạc hộ tống đi đâu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.