"Lan Thiều lão bản, chúng ta ăn xong rồi." Thế Hoa âm vang vào bên trong.
Lan Thiều Du nghe vậy thì từ trong bếp đi ra, nhìn trên bàn đã không còn tí thức ăn nào thì cười ha hả.
"Ta nói đúng mà, các ngươi còn đang lớn, sức ăn chắc chắn là hơn lão già bọn ta nhiều."
"Thế nào, còn muốn ăn tráng miệng chứ? Tuần này ta mới nhập được một đợt trái cây từ Thiên Đấu Đế Đô, rất tươi a." Lan Thiều Du trong lúc dọn dẹp chén đĩa cũng không quên hỏi.
Bây giờ trời đã chuyển sang đông, sỡ hữu được một đợt trái cây chất lượng tốt cũng không phải dễ dàng gì.
Nhưng hắn là ai? Đại danh đỉnh đỉnh Lan Gia, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
"Lão bản, không cần đâu, chúng ta đã no lắm rồi." Hồ Liệt Na nghe vậy liền lập tức từ chối.
Bụng của nàng bây giờ đã trương lên một vòng rồi, thực sự là ăn không nổi nữa.
"Đúng vậy, để lần sau, để lần sau." Thế Hoa cũng vội từ chối, hôm nay ăn đã là quá nhiều.
"No là tốt, ta chỉ sợ các ngươi chưa đủ no thôi."
"Các ngươi ở đây ngồi hay đi về hoặc tùy, bây giờ ta vào dọn dẹp cái đã."
Khi Lan Thiều Du định quay người vào bếp thì Thế Hoa đã nói.
"Lão bản, ta có chuyện muốn nói với ngươi một chút, ngươi có thể trích ra một ít thời gian sao?"
Lan Thiều Du nghe vậy thì nghi ngờ quay đầu nhìn Thế Hoa, thấy nét mặt nghiêm túc của hắn thì biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-thien-co-phuong-hoang/2447065/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.