Chương trước
Chương sau
Trong nguyên tác Long Vương Truyền Thuyết, Đấu La Tinh tổng cộng có 4 đại lục, lần lượt là Đấu La Đại Lục, Nhật Nguyệt Đại Lục, Tinh La Đại Lục cùng Đấu Linh Đại Lục.

Mà Long Cốc là một tiểu vị diện toạ lạc tại Tinh La Đại Lục.

Khác với cơ cấu không gian chưa đầy đủ của Vong Linh Bán Vị Diện, không gian của Long Cốc có thể hoàn toàn xem là một vị diện không gian hoàn chỉnh.

Mà một vị diện hoàn chỉnh đối với ngoại vật rất bài xích, ngay cả đối với Ngân Long Vương cũng không ngoại lệ.

Chỉ là nàng vẫn chưa hoá hình nên tu vi vẫn còn đó, loại bài xích này với nàng mà nói vẫn có thể chấp nhận được, thậm chí là bảo vệ Thế Hoa vẫn là dư xài.

Thế Hoa đi theo kế bên Ngân Long Vương, ánh mắt không khỏi quan sát xung quanh.

Ở đây không giống như rừng rậm um tùm như vậy, ngược lại giống với thảo nguyên, cây cao tương đối ít, thực vật nhỏ như cỏ dại thì ở khắp.

Xung quang còn có một đám Long Hồn hoá hình đang mờ mịt chạy nhảy khắp nơi, khiến cho không gian tràn ngập xương cốt này có thêm mấy phần sinh cơ.

Trên trời thì là đám mây có đủ loại màu sắc như cầu vòng trôi dạt đi khắp nơi, đến tận nơi cuối chân trời.

Thế Hoa nhìn đám Long Hồn đối với Ngân Long Vương quỳ lạy thì không khỏi thở dài.

"Bi ai a."

Mặc dù đám Long Hồn xung quanh không biết nói, nhưng cả không gian đều tràn ngập một sự bi ai cùng cừu hận vô cùng.

Ngân Long Vương mặc dù nghe rõ nhưng cũng không đáp lại, hoặc chính nàng cũng không biết rõ nên đáp lại như thế nào.

Thời gian trôi qua Thế Hoa cùng Ngân Long Vương cũng đã tiến vào khu trung tâm của Long Cốc, Long Mộ!

Nơi này là một cái hố sâu, xung quanh đều là la liệt xác của Long tộc.

Nhỏ nhất thì là chục mét, to hơn nữa thì là trăm mét.

Thế Hoa đếm chừng ở đây có hơn nghìn bộ long cốt, năng lượng ba động ở bên trên vô cùng cường đại, có thể thấy được mỗi kẻ ở đây đều là Thần cấp cường giả.

Tất cả vậy mà đều chết đi, có thể thấy được khi đại chiến xảy ra, thương vong có bao nhiêu thảm liệt.

Thế Hoa đối với cái này không khỏi lắc đầu.

Dù chỉ là đã có chuẩn bị tâm lý trước, nhưng đến khi thực sự nhìn vào cũng không thể nào không thấy tiếc hận.

Long tộc một đời cường đại mà rơi xuống bước đường này, cho dù là kẻ qua đường cũng không khỏi lấy làm tiếc.

Ngân Long Vương đem tất cả quan sát vào mắt.

Thế Hoa từ đầu đến cuối đều nhìn lấy Long Hồn cùng long thi (xác rồng),bên trong hầu hết đều là tiếc hận cùng cảm khái.

"Kỳ lạ nhân loại." Nàng nghĩ lấy, sau đó nói.

"Tiểu nhân loại, chúng ta trước tiên sẽ qua chỗ của Sơn Long Vương trước, để Thuỷ Hoả Long Vương gặp nhau."

"Theo ý của đại nhân, vãn bối không có ý kiến."

Ngân Long Vương gật đầu, sau đó dẫn hắn đến chỗ của một bộ xương lớn, không, phải nói là vĩ đại.

Bộ xương này dài hơn mấy nghìn mét, cao cũng nghìn mét, nói đây là xương được tạc từ núi ra cũng có người tin.

Nồng đậm Thổ nguyên tố vờn quanh, Thế Hoa ngay lập tức nhận ra danh tính của bộ long cốt này.

"Quả là đại danh đỉnh đỉnh Sơn Long nhất tộc, kích cỡ này của nó mà so với Thái Thản Tuyết Ma thì đúng là so núi non với gò cát."

Thế Hoa cũng từng tại Cực Bắc Chi Địa thấy qua Thái Thản Tuyết Ma, so sánh như vậy hoàn toàn không khoa trương một chút nào.

Ngân Long Vương đối với Sơn Long Vương hiện ra khí tức của mình, khẽ nói.

"Sơn Long Vương, là ta."

Cả bộ xương to lớn như quả núi bỗng chốc sáng lên mà hiện ra quang mang màu nâu nhạt, rất nhanh một khoả Long Hồn liền hiện ra.

"Sơn Long Vương gặp qua tôn thượng!"

Long Hồn của Sơn Long Vương mặc dù so với Long Hồn phổ thông ở đây tốt hơn nhiều, nhưng Thế Hoa vẫn có thể thấy được nó lại không được tốt như Thuỷ Hoả Long Vương, khí tức đã cực kỳ bạc nhược, giống như một ngọn nến đang lay ánh lửa, sớm sẽ lụi tàn.

Ngân Long Vương đối với Sơn Long Vương nói.

"Hôm nay ta đến đây là để cho ngươi gặp cố nhân."

"Thuỷ Hoả Long Vương, các ngươi đi ra đi."

Thuỷ Hoả Long Vương từ bên Thế Hoa xuất hiện, nhìn thảm trạng của Sơn Long Vương thì không khỏi có chút thổn thức.

"Hoả thúc, Thuỷ thúc, là các ngươi?" Sơn Long Vương lúc đầu là sững sờ, sau đó là vui mừng nói.

Sơn Long Vương khi sinh ra là đã có trách nhiệm đem thân thể của mình hoá thành lục địa, trở thành nơi cư ngụ của Long tộc. Vì thế bọn hắn khi chạm đến một mức tu vi nhất định thì vì Long tộc mà chết đi, đem chức tộc trưởng sẽ truyền cho đời tiếp theo.

Mà Sơn Long Vương này đã là đời thứ 32, xưng Thuỷ Hoả Long Vương một chữ "thúc" đã là giảm nhẹ rồi, nếu không phải là "gia gia" hay "tổ gia gia" gì đó.

"Tiểu Sơn tử..." Hoả Long Vương tiến tới vỗ vai hắn, định nói một câu đùa nhưng bỗng nhiên dừng lại, cuối cùng chỉ nói.

"Gặp được ngươi còn sống, thật là tốt quá."

Sơn Long Vương lúc này cũng không khỏi cảm động,

"Thuỷ thúc, Hoả thúc, gặp được hai người các ngươi, đúng thật là tốt quá, tốt quá rồi."

Một mình Sơn Long Vương ở đây, phần lớn thời gian cũng là dành cho việc bảo trì Long Hồn mất đi lý trí, chờ ngày Long tộc quật khởi.

Nói dài cũng dài, nói ngắn cũng ngắn, nhưng chắc chắn là cô độc.

Vì thế khi gặp lại cố nhân, cảm xúc kích động tất nhiên không thể nào diễn tả được.

Nhưng lúc này hắn cũng là chú ý đến Thế Hoa, lại nhìn về linh hồn của Thuỷ Hoả Long Vương.

"Hai vị thúc thúc, các ngươi cùng với nhân loại này..."

Thuỷ Hoả Long Vương được Ngân Long Vương cho phép liền giải thích tình hình bây giờ.

Sơn Long Vương nghe xong thì trầm mặc một lúc lâu, sau khi tiêu hoá mọi thông tin thì nhìn Thế Hoa.

"Tiểu nhân loại, việc hồi phục Long Hồn, khả năng thành công là bao nhiêu?"

Thế Hoa lắc đầu.

"Cái này ta cũng không rõ, cái này liền phải dựa vào tình trạng của chư vị tiền bối, nếu quá nặng mà nói thì Y lão cũng bất lực."

"Bất quá tình trạng của Sơn Long Vương tiền bối thì vẫn có thể hồi phục."

Sơn Long Vương chỉ vào bản thân mình.

"Ta?"

"Ân, Long Hồn của tiền bối mặc dù đang ở tình trạng tốt nhưng lại không được như Thuỷ Hoả Long Vương, thời gian tồn tại linh trí cũng chỉ sẽ kéo dài khoảng xấp xỉ 2 vạn năm nữa, đến lúc đó chỉ còn lại tàn niệm."

"Nhưng nếu tiền bối muốn, Y lão có thể thực hiện trận pháp, giúp hồn phách của tiền bối hồi phục trở lại."

"Đây cũng xem như là một bài kiểm tra, xem Y lão có thực lực để giúp các tiền bối hồi phục hay không."

Sơn Long Vương không do dự gật đầu.

"Được, ta sẽ thử."

Cái này so với chết mòn ở đây đều đỡ hơn nhiều, nếu được thì hắn cùng các Long Vương khác xem như có sinh lộ.

Thế Hoa không khỏi tặc lưỡi, Sơn Long Vương này quả thật đúng là sảng khoái.

Lúc này Thế Hoa cười tủm tỉm nhìn Ngân Long Vương.

"Ngân Long Vương đại nhân, không biết chỗ của ngài có Sinh Linh Chi Kim hay không a?"

"Sinh Linh Chi Kim?" Ngân Long Vương khẽ lẩm bẩm, danh tự này nàng không có ấn tượng lắm.

Thế Hoa ngay tức khắc lấy ra Sinh Linh Chi Kim, đưa đến trước mặt Ngân Long Vương.

"Đây là Sinh Linh Chi Kim, ngài hắn là đã thấy qua a."

Ngân Long Vương nhìn thấy thì ồ lên một tiếng, sau đó lại xé rách không gian, từ trong không gian lấy ra một khối Sinh Linh Chi Kim cực lớn đặt lên trên mặt đất.

"Lộc cộc." Thế Hoa không khỏi nuốt nước miếng một cái, khối Sinh Linh Chi Kim này cũng phải là nửa tấn a.

Đúng là Hồn Thú Cộng Chủ có khác, thật giàu có.

Ngân Long Vương nhìn vẻ mặt của hắn hiện lên vẻ không hiểu, nói.

"Không đủ sao? Thứ này ta còn có rất nhiều, nếu như ngươi cần thêm mà nói thì ta có thể lấy thêm."

Thế Hoa ngay lập tức lấy lại bình tĩnh, bình thường nói.

"Bấy nhiêu đã đủ rồi, cảm tạ Ngân Long Vương đại nhân đã hợp tác."

Tiếp đó Thế Hoa lại liên thông với Tinh Thần Chi Hải.

"Y lão, phần tiếp theo phải nhờ ngươi trình diễn rồi."

...

Nửa ngày sau,

"Sơn Long Vương tiền bối, cảm giác của ngươi thế nào?" Y Lai Khắc Tư nhìn đại trận trước mắt mà gật đầu, hỏi linh hồn đang lềnh bềnh ở bên trong.

"Thoải mái...thoải mái lắm..." Sơn Long Vương giống như đang ngâm bản thân vào suối nước nóng, giọng nói có chút quá thoải mái mà lười biếng.

Khu vực xung quanh long cốt của Sơn Long Vương đều được dọn sạch sẽ, ở dưới lại được khắc một cái pháp trận vô cùng phức tạp đang chuyển động lấy.

Đại trận này sinh cơ bừng bừng, ở trung tâm của trận pháp chính là khối Sinh Linh Chi Kim kia, đang điên cuồng cung cấp Sinh Mệnh Chi Lực. Sinh cơ giống như một dòng nước giết, bốn phương tám hướng đổ dồn về Long Hồn của Sơn Long Vương, giúp hắn hồi phục linh hồn bị tổn thương.

Ngân Long Vương nhìn cảnh tượng trước mặt mà không khỏi ngây người, hàm lượng Sinh Mệnh Chi Lực ở bên trong trận pháp này cực kỳ khủng bố, so với chỗ nàng bế quan nồng đậm hơn gấp cả vạn lần.

Cái này vô lý sao? Hoàn toàn không.

Phải biết một mảnh nhỏ xíu như giọt nước của Sinh Linh Chi Kim đã đủ ngang bằng Sinh Mệnh Chi Lực của một đầu 10 vạn năm Phỉ Thuý Thiên Nga.

Vậy thì nửa tấn đâu? Sinh Mệnh Chi Lực sao mà không khủng khiếp cho được.

Thế Hoa cũng để ý đến ánh mắt kinh ngạc của Ngân Long Vương, đối với nàng nói.

"Vết thương của Ngân Long Vương đại nhân vẫn chưa hoàn toàn chữa khỏi, khi nào trở về ta sẽ nhờ Y lão thiết lập giúp ngài một đại trận tương tự, gia tốc khả năng hồi phục của ngài."

"Cảm ơn ngươi, tiểu nhân loại." Ngân Long Vương đáp lại, nhưng ngữ khí cũng so với lúc trước mềm mại hơn không thiếu.

"Ngạch, nếu không ngài gọi ta là Thế Hoa được chứ? Cái từ "Tiểu nhân" này trong giới nhân loại có ý nghĩa không hay lắm."

"Được, vậy cảm ơn ngươi, Thế Hoa."

Trong lúc hai người đang giao lưu thì Y lão đến một bên, đối với Thế Hoa nói.

"Bẩm thiếu gia, Dũ Hồn Liệu Phách Trận đã được khởi động thành công."

Dũ Hồn Liệu Phách Trận, đây là một ma pháp trận cửu giai, chuyên dùng để hồi phục linh hồn cho Ma Pháp Sư. Hiệu quả tuy mạnh mẽ nhưng rất kén người dùng, bởi nó yêu cầu một lượng lớn tài liệu có nồng đậm Sinh Mệnh Lực làm vật tế. Bình thường đại trận này thường được các Vong Linh Pháp Sư dùng để tế sống sinh linh để đem sinh cơ tẩm bổ hồn phách của bản thân.

Chỉ là bây giờ có Sinh Linh Chi Kim, cũng không cần tìm sinh vật sống để hiến tế, hơn nữa hiệu quả xem chừng cũng tốt hơn nhiều.

"Y lão, khối Sinh Linh Chi Kim kia có thể kéo dài đại trận được bao lâu a?"

"Bẩm thiếu gia, với tốc độ hấp thụ này thì sẽ kéo dài khoảng 10 năm."

Thế Hoa nghe câu trả lời này thì không khỏi tắc lưỡi.

Thần cấp Long Hồn đúng là Thần cấp Long Hồn, Sinh Mệnh Chi Lực của nửa tấn Sinh Linh Kim cứ như vậy trong 10 năm bị hút sạch.

Chưa kể thời gian chảy ở vị diện này còn nhanh hơn ở ngoài đại lục gấp 56 lần, tức 10 năm ở trong đây thì ở ngoài cũng chỉ kéo dài được khoảng hơn 2 tháng một chút, cái tốc độ tiêu hao này so với đào núi vàng núi bạc còn kinh khủng.

"Vậy bao lâu thì Sơn Long Vương sẽ hồi phục?" Lần này hỏi là Ngân Long Vương.

"Bẩm đại nhân, theo tốc độ này thì sẽ tốn khoảng 100 năm ở vị diện này để Sơn Long Vương tiền bối hoàn toàn hồi phục về mặt linh hồn."

"Tính toán vậy mà tốn mất 5 tấn Sinh Linh Chi Kim, cái này so với 500 cân Sinh Linh Chi Kim cần để tạo ra Không Gian đúng là thua chị kém em." Thế Hoa ở trong lòng tính toán.

Chưa kể còn tính đến 6 vị Long Vương còn lại, thêm cả tình trạng yếu ớt của bọn họ cần phải hấp thụ nhiều Sinh Mệnh Chi Lực hơn Sơn Long Vương nhiều.

Giả sử là họ cần gấp đôi số lượng của Sơn Long Vương, vậy thì cần phải chuẩn bị ít nhất 7 tấn Sinh Linh Chi Kim.

7 tấn a!

Thế Hoa tính đến được số lượng này thì khoé miệng giật một cái, Ngân Long Vương mặc dù là một đại phú bà, nhưng sẽ có đủ sao?

Thế là hắn quay mặt nhìn về phía Ngân Long Vương, nói.

"Ngân Long Vương đại nhân, ngươi có đủ Sinh Linh Chi Kim sao?"

Ngân Long Vương gật đầu, nói.

"Vẫn đầy đủ, không cần phải lo lắng."

Thế Hoa nghe thế thì cũng yên tâm, sau đó nói.

"Y lão, chúng ta cũng qua đến chỗ mấy vị Long Vương còn lại thôi."

"Tuân mệnh thiếu gia."

...

Cũng tốn thời gian gần thêm 5 ngày nữa thì công tác cài đặt Dũ Hồn Liệu Phách Trận cho 6 vị Long Vương còn lại mới hoàn thành, chỉ là kết quả tệ hơn Thế Hoa lường trước.

6 vị Long Vương còn lại có tình trạng vô cùng thảm liệt.

Nếu nói Sơn Long Vương là ngọn nến cháy lay lắt thì 6 vị Long Vương còn lại chỉ là đốm lửa nhỏ xíu, vô cùng yếu ớt.

Vì thế mà số lượng Sinh Linh Chi Kim cần thiết để giúp toàn bộ Long Vương hồi phục cũng phải tăng lên hơn gấp đôi, xấp xỉ 15 tấn.

Ngân Long Vương ngược lại đối với chuyện này không quan trọng, ở Đấu La Đại Lục cùng Tinh La Đại Lục này có rất nhiều nơi có Sinh Linh Chi Kim mà nàng biết tới, lúc trước còn muốn sử dụng để gia tăng tốc độ hồi phục, chỉ là không biết cách sử dụng nên đành bỏ qua, chỉ để lại một số làm cất giữ.

Ngược lại bây giờ đã biết cách sử dụng, nàng sẽ khai thác toàn bộ đem về cho bên mình sử dụng.

"Có Sinh Linh Chi Kim thì lực lượng của Hồn Thú nhất tộc sẽ tăng lên một mảng lớn."

Ngân Long Vương nhìn sang Thế Hoa.

"Ngươi ngược lại là mang cho ta nhiều bất ngờ."

Thế Hoa lúc này đang ngồi tu luyện, ở đây Nguyên Tố Chi Lực rất dồi dào, so với Vũ Hồn Thành còn nhiều nên đối với Vũ Hồn của Thế Hoa vô cùng phù hợp.

Mấy ngày này bôn ba, hắn ngược lại là chưa tu luyện gì, hôm nay coi như là bù lại.

Dù sao thời gian trong này cũng chảy nhanh hơn ngoài kia nhiều, cho dù Thế Hoa có ở lại một ngày thì ngoài kia cũng chưa đốt hết hai nén nhan.

Chu thiên thổ nạp, vạn khí quy lai .

Năng lượng từ khắp Long Cốc bắt đầu đổ dồn về Thế Hoa, thiên địa nguyên khí giống như hải lưu trong biển, ồ ạt chảy vào trong người hắn.

Tu vi của Thế Hoa từ lâu đã trở nên vô cùng mạnh mẽ, nên mỗi lần tu luyện đều yêu cầu một lượng lớn nguyên khí để tu luyện, vì thế cảnh tượng này trong đã là cảnh tượng thường ngày.

Ngân Long Vương lúc này có thể quan sát hắn.

Gương mặt tuy non nớt nhưng vẫn hiện ta sự thành thục, môi mềm hơi cong, mái tóc trắng buốt như tơ tằm phủ ra đằng sau, lay động giữa không trung.

"So với Bạch Hầu dễ nhìn hơn một chút." Ngân Long Vương khẽ nói.

Nàng hoá thành nhân hình chỉ vì dễ dàng di chuyển hơn, nên đối với nhan trị của nhân loại không có chút khái niệm nào, vì vậy chỉ có thể đem một số Hồn Thú có hình dạng tương tự đến để so sánh.

Và Hồn Thú mà nàng chọn là Bạch Hầu, một đầu Hồn Thú bình thường đến không thể bình thường hơn, đặc trưng là toàn bộ lông của nó đều có màu trắng, nếu so ra thì thật sự lại giống tóc của Thế Hoa.

Y Lai Khắc Tư ở một bên đang hộ pháp cho Thế Hoa nghe vậy thì trong lòng không khỏi một hồi cổ quái, không biết nếu như thiếu gia của hắn nghe được những lời này thì sẽ có biểu hiện gì?

...

Rất nhanh một ngày liền trôi qua, Thế Hoa cũng đã mở mắt.

"Nồng độ Nguyên Tố Chi Lực ở nơi này quả là khủng khiếp, tu luyện một ngày ở đây so với tu luyện ở Vũ Hồn Thành năm ngày."

"Không hổ là đứng nhất trong Tam Đại Tụ Bảo Bồn."

"Tu luyện xong rồi sao?" Giọng của Ngân Long Vương vang lên.

"Ân, Ngân Long Vương đại nhân chờ đợi ta vất vả rồi."

"Không có gì, so với những gì ngươi làm cho các Long Vương mà nói, đây cũng chỉ là một chuyện nhỏ." Đây cũng không phải là khách khí, đối với nàng mà nói, một ngày với nàng chỉ là một cái chớp mắt.

"Vậy chúng ta cũng rời khỏi đây thôi."

Hắn tạm thời cũng không còn việc ở Long Cốc nữa, cũng nên rời khỏi nơi này.

Hắn ở đây cũng thu thập được một vài loại tài liệu quý hiếm, nên cũng coi như là có thu hoạch.

Ngân Long Vương gật đầu, sau đó cùng Thế Hoa đi vào trong khẽ hở không gian mà biến mất.

...

Khu hạch tâm, khu vực bế quan của Ngân Long Vương.

Y Lai Khắc Tư đang kiến lập một trận pháp trị liệu, chỉ là khác với Dũ Hồn Liệu Phách Trận chuyên chữa trị về hồn phách, trận pháp này chuyên về chữa trị vết thương của cơ thể, gọi là Sinh Cơ Tẫn Sinh Trận.

Y Lai Khắc Tư đem mọi thứ sắp xếp xong thì nói với Thế Hoa.

"Thiếu gia, pháp trận đã hoàn thành."

Thế Hoa gật đầu, sau đó nói với Ngân Long Vương.

"Ngân Long Vương đại nhân, mời thử."

Nàng khẽ gật đầu, sau đó liền trở lại thành bản thể mà tiến vào trung tâm.

Khi nàng vừa nằm xuống thì dồi dào Sinh Mệnh Chi Lực ngay lập tức bủa cô đặc lại hoá thành ngọn lửa màu xanh lục không nóng cũng không lạnh mà bao vây lấy lấy nàng,

Ngân Long Vương ngay lập tức đem những thứ đốm lửa này tiến vào thể nội, bắt đầu hấp thụ.

Chỉ là nàng hấp thụ có nhiều bao nhiêu đi nữa thì ở hoả lực ở trong pháp trận vẫn không thay đổi, luôn giữ mãi trạng thái tinh khiết cùng dồi dào.

Y Lai Khắc Tư sau khi kiểm tra thì gật đầu, đối với Thế Hoa nói.

"Thiếu gia, đại trận hoạt động tốt, không có lỗi sai nào."

Thế Hoa nghe vậy thì ra hiệu bản thân đã hiểu, sau đó đối với Ngân Long Vương vẫy tay.

"Ngân Long Vương đại nhân, hiệu quả của đại trận tốt chứ?"

Âm thanh dễ nghe của nàng đáp lại.

"Rất tốt, với đại trận này thì nhiều nhất là 2 nghìn năm, vết thương của ta hoàn toàn có thể hồi phục."

Thế Hoa không khỏi nhíu mày.

Tuy nói đã rút ngắn được rất nhiều thời gian so với nguyên tác, nhưng đối với Thế Hoa mà nói thì vẫn có chút lâu a.

Hơn nữa nàng đủ Sinh Linh Chi Kim để khiến đại trận hoạt động trong vòng 2 nghìn năm sao?

"Ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều, chủ yếu là do Thần Lực của ngũ đại Thần Vương quấy phá nên ta mới cần tốn nhiều thời gian như vậy, có thể rút ngắn được nhiều thời gian như vậy đã là rất tốt."

Theo nàng suy tính thì cũng phải tốn đến 2 vạn năm nữa, mà bây giờ đã có để rút gọn được còn 2 nghìn năm, kết quả này với nàng mà nói đã là vượt sức tưởng tượng.

"Thần Lực của ngũ đại Thần Vương sao?" Thế Hoa nghe đến đây thì trầm ngâm.

Thần Lực của Thần Giới Uỷ Ban có thể khiến cho Thần Vương cấp cường giả như Ngân Long Vương chật vật như vậy, rõ ràng là lực lượng dư thừa vẫn vô cùng khủng bố, không phải bạc nhược như Thánh Đế mà mặc hắn sâu xé.

Thế Hoa mặc dù có tu vi cao, nhưng vẫn còn là phàm nhân, chưa đạt đến mức độ Chân Thần, vì vậy chưa thể nào tự mình xử năng lượng tàn dư của Thần Vương, chưa kể là năng lượng có thể khiến Ngân Long Vương chật vật suốt 2 vạn năm.

"Đến lúc đúc được Thần Thể thì ngược lại có thể thử một lần."

Chữa trị hoàn toàn cho Ngân Long Vương chỉ là một phần, chủ yếu mục đích của hắn là hấp thụ đám Thần Lực tàn dư kia vào thể nội, từ đó lĩnh ngộ thâm sâu hơn về Sát Lục Chi Lực, Thần Thánh Chi Lực, Tà Ác Chi Lực, Huỷ Diệt Chi Lực cùng Sinh Mệnh Chi Lực.

Thậm chí là chạm đến được Sáng Thế Chi Lực mà Sáng Thế Thần từng sở hữu.

Tuy nói có hơi cuồng vọng, nhưng cũng không phải là không làm được.

"Thế Hoa, cảm ơn ngươi."

Thế Hoa nghe thấy lời này thì lắc đầu.

"Các vị Long Vương đã dốc sức giúp ta, ta không tiếc mà giúp đỡ trở lại mới là phải đạo."

Ngân Long Vương cũng không nói lại cái gì, nàng lúc này đem âm thanh vang vọng ra bên ngoài.

"Đế Thiên."

"Có thuộc hạ." Đế Thiên ngay lập tức xuất hiện mà cung kính quỳ xuống hành lễ.

Hắn cũng không có thắc mắc về sự xuất hiện của Sinh Cơ Tẫn Sinh Trận, cũng như nội dung giữa hai người là cái gì.

Đây là thái độ của một thuộc hạ trung thành, không thắc mắc, không nhiều chuyện, chỉ tuân theo mệnh lệnh.

Thái độ này ngược lại là phù hợp với tính cách của Hắc Long nhất tộc.

"Thế Hoa hiện tại đã nhận được sự công nhận của ta - Ngân Long Vương, trở thành đồng minh của Hồn Thú nhất tộc."

"Bất kỳ yêu cầu nào của hắn, chỉ cần có thể đáp ứng liền đáp ứng, không được phép chối từ."

Đế Thiên nghe vậy thì trong lòng cả kinh, tiểu tử này vậy mà thật sự có thể đem chủ thượng của hắn thuyết phục, hơn nữa từ hắn xem ra, thái độ của Ngân Long Vương đối với hắn cũng rất tốt.

"Cuối cùng là trước khi hắn rời đi, ngươi hãy đưa nghịch lân của ngươi cho hắn."

"Được rồi, lui xuống đi." Ngân Long Vương nói xong thì phất tay, ngay lập tức cả Đế Thiên cùng Thế Hoa đều rời khỏi động thiên của nàng.

Nàng hiện tại muốn cấp tốc dưỡng thương, thoát khỏi vết thương đã kéo dài trăm vạn năm này.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.