Chương 79 Lợi dụng thiên khiển, tiêu diệt hồn thú Thời gian dần dần trôi qua, Ác Ma Thần Thụ cuối cùng đã đem toàn bộ hơn chục con hồn thú xử lý sạch sẽ. Cảm giác cơ thể mạnh lại thêm mạnh, nó nhìn Quỷ Mị cười lạnh nói “Nhân loại, ngươi tiêu rồi, lần này, không còn ai cứu được ngươi nữa đâu”. Quỷ Mị nhìn bầu trời đã bị mây đen giày đặc bao phủ, lạnh nhạt đáp “thế ư?”. Thái độ của Quỷ Mị làm Ác Ma Thần Thụ vô cùng nghi hoặc, theo ánh mắt Quỷ Mị nhìn lên bầu trời, Ác Ma Thần Thụ toàn thân lạnh toát. Vì quá tức giận, một lòng muốn giết Quỷ Mị, nó quên mất hồn thú lời nguyền: khi vượt qua mười vạn năm niên hạn, thiên kiếp sẽ buông xuống. Vỗn dĩ lấy nó nghịch thiên chiến lực sẽ không sợ thiên kiếp nhưng bởi vì tu vi tăng quá nhanh, nó còn chưa ổn định bao nhiêu thực lực. Bây giờ đối diện thiên kiếp, trong lòng nó có điểm bất an. “Hừ, thiên kiếp thì thế nào, bản tọa còn không có coi vào mắt” Nói một câu che dấu đi nội tâm chân thật suy nghĩ, Ác Ma Thần Thụ một bên cảnh giác Quỷ Mị, một bên âm thầm chuẩn bị sẵn sàng độ thiên kiếp. Đối với Ác Ma Thần Thụ lời nói, Quỷ Mị chỉ cười nhạt một tiếng, rồi không nói gì. Thiên kiếp ra sao, Quỷ Mị không hiểu, hắn biết đến thiên kiếp thông qua trí nhớ của 10 vạn năm hồn thú mà hắn nuôi được nhưng đó cũng chỉ là lời kể còn thực tế ra sao thì chưa thấy. Hắn cũng không rõ, thiên kiếp có giết được Ác Ma Thần Thụ hay không nhưng một điều chắc chắn là Ác Ma Thần Thụ sẽ không thể chết dưới tay thiên kiếp được vì nếu như thế hồn hoàn sẽ không sinh ra, công sức nãy giờ của hắn sẽ đổ xuống sông xuống biển hết. Không gian bên trong sơn cốc lâm vào tĩnh lặng. Cả Ác Ma Thần Thụ và Quỷ Mị đều nhất trí lặng yên quan sát kỳ biến. Sau một giờ. Roẹt! Đợt thiên kiếp đầu tiên buông xuống. Một đạo lôi đình to như thùng nước giữa trung tâm Hắc Vân sinh ra đánh thẳng xuống cơ thể Ác Ma Thần Thụ. Thiên kiếp tốc độ thật mau, chớp mắt đã vượt qua hơn 10 cây số khoảng cách đến đỉnh đầu nó chiếc lồng phòng ngự. Gặp cường đại cản trở, lôi điện nổ bể, vương vãi ra bốn phía xung quanh đốt cháy khét một vùng đất rộng lớn. Tạch, Tạch Chiếc lồng phòng ngự xuất hiện nhỏ bé vết rách. Ác Ma Thần Thụ trong lòng nặng nề, đợt thiên kiếp đầu tiên đã mạnh mẽ như vậy, những lần tiếp theo e rằng sẽ đáng sợ hơn nhiều. Quỷ Mị cũng bị uy lực thiên kiếp làm chấn động, hắn thấy một đòn vừa rồi đã có thể sánh ngang với Phong Hào Đấu La toàn lực nhất kích rồi. “Thiên tai uy lực, sinh vật con dân khó mà sánh bằng” Lắc đầu cảm khái, hắn nhớ lại mình mười mấy năm qua tu hành, đến giờ vẫn chỉ tới 80 cấp, so với một đòn tùy ý của thiên đạo còn kém quá xa. Nói thì nói thế, Quỷ Mị trong lòng vẫn tin một ngày nào đó hắn cũng có thể đạt tới mức độ sánh ngang thiên tai thậm chí là mạnh hơn bởi lẽ tu hành chính là nghịch thiên chi đạo mà. Trong lúc Quỷ Mị suy nghĩ, đợt thiên kiếp thứ hai đã buông xuống, so với đợt đầu, lần này thiên kiếp lớn hơn năm thành, đánh lên chiếc lồng phòng ngự của Ác Ma Thần Thụ làm nó nhiều hơn mấy vết rạn. Đợt thứ ba tiếp tục mạnh hơn đợt thứ hai năm thành. Chiếc lồng phòng ngự lần này không còn chống được nữa, vỡ tan thành từng mảnh, tiêu tan trong không khí, có điều nó cũng thành công ngăn cản đợt thiên kiếp này. Quỷ Mị âm thầm tính toán, nếu cứ mỗi lần thiên kiếp lại mạnh hơn năm thành như vậy, lượt thiên kiếp thứ chín sẽ đạt tới gần 26 lần đợt thiên kiếp thứ nhất. Mức độ đó sức mạnh, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ. Đợt thứ tư thiên kiếp, Ác Ma Thần Thụ lần nữa tu bổ lại lồng phòng ngự, ngoài ra còn bổ xung thêm tầng phòng ngự thứ hai bằng rễ cây như nó từng làm để ngăn chặn đợt công kích đầu tiên của đám hồn thú. Đợt thứ năm, thứ sáu thiên kiếp, Ác Ma Thần Thụ thành công vượt qua nhưng đây cũng là cực hạn phòng ngự của nó rồi. Đến lượt thứ bảy, Ác Ma Thần Thụ chủ động công kích, những chiếc rễ cây bện thành một thanh trường thương khổng lồ, nó sử dụng kỹ năng thương pháp bạo kích từ Dương Phá Quân cùng lôi kiếp đối chiến. Bạo tạc sức mạnh thành công đem một bộ phận lôi kiếp phân tán ra chỗ khác, phần còn lại bị phòng ngự của nó cản trở, Ác Ma Thần Thụ thành công vượt qua. Đến tận đây, át chủ bài của nó đã hết, ngoài Ác Ma Lĩnh Vực cung cấp vô cùng vô tận hồn lực, nó đã không còn thứ gì có thể đem ra đối địch. Đợt lôi kiếp thứ tám đánh tới, nó vẫn dùng thương pháp để ngăn trở công kích, tuy nhiên mạnh hơn lôi kiếp cũng đồng nghĩa khả năng ngăn cản của nó thấp đi, lôi kiếp vượt qua phòng ngự đánh lên cơ thể nó làm cho toàn bộ thân cành đều gãy đổ, vỏ cây bong tróc, một số lá cây may mắn sót lại trên thân giờ cũng bốc cháy nghi ngút. Quỷ Mị những tưởng thiên kiếp lần thứ chín lập tức tới ngay, nào ngờ chờ mãi vẫn không hề có dấu hiệu xuất hiện, tinh thần lực hóa tuyến theo ánh mắt vượt qua khoảng cách 10 cây số chiều cao vào bên trong kiếp vân, Quỷ Mị nhìn thấy lờ mờ bên trong có một con Lôi Long đang cuộn mình rít gào, khi tinh thần lực của hắn tới gần con Lôi Long này liền bị nó phát giác, một cảm giác hết sức nguy hiểm xuất hiện, Quỷ Mị không chần chừ cắt đứt tinh thần liên kết, nhưng dù phản ứng nhanh chóng, đầu hắn vẫn đau như búa bổ, cảm giác trên mặt ướt át, dùng tay sờ lên, thì ra máu mũi hắn đã chảy ra từ bao giờ. Vừa kinh vừa giận, Quỷ Mị thu hồi sự hiếu kỳ cũng không còn dám tiếp tục dò xét thiên kiếp nữa. Dường như là muốn cho Ác Ma Thần Thụ một cơ hội, đợt thiên kiếp thứ chín cũng là đợt thiên kiếp cuối cùng chờ đến tận khi con hồn thú này chuẩn bị hoàn tất mới bắt đầu buông xuống. Lần này thì Quỷ Mị nhìn rõ ràng, thứ bên trong kiếp vân chính xác là một con Lôi Long khổng lồ, từ kích thước xa xa mà phán đoán, nó phải có đến Năm trăm mét chiều dài. Lôi điện năng lượng ngưng như thực chất, Lôi Long chui ra khỏi kiếp vân nhân tính hóa liếc Quỷ Mị một mắt rồi hướng về Ác Ma Thần Thụ giương nanh múa vuốt lao xuống. Rống...... Long hống vang vọng bốn phương trời, Lôi Long chưa tới, khí thế áp bách đã khiến toàn bộ sơn cốc lún xuống một đoạn. Quỷ Mị nhanh chân chạy ra thật xa. Hắn lúc đầu tính đợi đợt này lôi kiếp đánh xuống sau đó sẽ nhân cơ hội xử lý luôn Ác Ma Thần Thụ nhưng bây giờ thực tế cảm nhận được đợt thiên kiếp này uy lực, hắn chỉ có thể từ bỏ ý định ban đầu, dù sao hồn hoàn không có vẫn có thể tìm, cái mạng mất rồi, thứ gì cũng không có. Nói là thề sống thề chết cùng Ác Ma Thần Thụ quyết chiến nhưng đó là cùng Ác Ma Thần Thụ nói mà không phải là cùng thiên kiếp nói, hắn còn không có cuồng vọng giống như Lý Nguyên Bá thời nhà Đường thách thức ông trời đâu. Ầm, xèo xèo xèo..... Lại một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, lần này thì, cái sơn cốc nhỏ bé chính thức trở thành quá khứ, không những thế, phạm vi một cây số xung quanh, toàn bộ mọi thứ đều hoàn toàn bị thiên kiếp xóa sổ. “May mà ta chạy nhanh, Ác Ma Thần Thụ, Ngươi đừng có chết đó nha” Quỷ Mị trong lòng suy nghĩ rồi lập tức hướng về chỗ con hồn thú cấp tốc tiến tới. Khi tới cách sơn cốc độ nửa cây số, Quỷ Mị đã nghe được âm thanh hưng phấn của nó “Khặc Khặc khặc, bản tọa độ qua thiên kiếp, bản tọa lại thăng cấp, bây giờ không ai có thể là bản tọa đối thủ, khặc khặc khặc...”. Cảm ứng được hơi thở của Ác Ma Thần Thụ lại lần nữa mạnh hơn trước gấp đôi, Quỷ Mị vẫn không hề lui bước mà còn tăng tốc xông tới. Như hắn đã nói hôm nay hoặc là nó chết hoặc là hắn vong, không có kết quả nào khác bởi sự cường đại của Ác Ma Thần Thụ sẽ chỉ làm hắn càng thêm khát vọng nó hồn hoàn mà thôi. Trông thấy Quỷ Mị còn dám hướng mình xông tới, Ác Ma Thần Thụ giận tím mặt, nếu không có Quỷ Mị, nó làm gì phải hy sinh hai cái trái cây của mình, nó cần gì phải đối diện với nguy hiểm như vậy thiên kiếp, tất cả đều là do Quỷ Mị ban tặng cho nó cả. “Nhân loại, ngươi muốn chết!” Phẫn nộ gào thét, nó vươn ra những chiếc rễ cây tấn công về phía Quỷ Mị. Mất đi Vũ Hồn Chân Thân, tốc độ của Quỷ Mị giảm đi rất nhiều, ngược lại, Ác Ma Thần Thụ vượt qua thiên kiếp, hồn lực trước đó hấp thụ mấy con vạn năm hồn thú đã được nó tiêu hóa xong, thực lực tăng vọt về chất, tốc độ xuất thủ nhanh hơn mấy lần cho nên Quỷ Mị khá là khó khăn trong việc tiếp cận đối phương. Tuy nhiên, nhờ vào thân pháp quỷ dị của mình, hắn vẫn có thể lách qua những đòn công kích dày đặc để tiếp cận con hồn thú. Ác Ma Thần Thụ bắt không được Quỷ Mị tức càng thêm tức nhưng nó sau khi cảm thấy việc bắt Quỷ Mị ở khoảng cách xa quá khó thì cũng cố ý để Quỷ Mị tiếp cận chính mình. Nó muốn để Quỷ Mị tiến vào phạm vi lĩnh vực của mình bởi vì nó tin tưởng, trong phạm vi lĩnh vực của nó, Quỷ Mị không thể nào trốn thoát được nữa. Kế hoạch rất hoàn hảo, rất tiếc mọi việc không có thuận lợi như nó tưởng. Đoán được Ác Ma Lĩnh Vực có khả năng thay đổi tư duy, Quỷ Mị trước lúc tiến vào lĩnh vực đã âm thầm liên hệ với tia linh hồn mà hắn cấy vào cơ thể Ác Ma Thần Thụ trước đó. Bởi có quá nhiều nguy hiểm liên tiếp xuất hiện, Ác Ma Thần Thụ không có tinh lực phát hiện một con “vi rút lạ” xâm nhập bên trong cơ thể, kết quả là nó đã bị Quỷ Mị theo dõi từ đầu tới cuối mà không hề hay biết. Ý niệm khẽ động, Quỷ Mị lệnh cho tia linh hồn này của mình công kích linh hồn Ác Ma Thần Thụ. Đau nhói bên trong linh hồn khiến Ác Ma Thần Thụ phân tâm, Quỷ Mị thừa cơ tiến vào bên trong Ác Ma Lĩnh Vực, hắn lại đem Tĩnh Chỉ Lĩnh Vực vận dụng cố định toàn bộ cơ thể Ác Ma không cho nó phản kháng. Được tôn xưng là một trong hai thuộc tính mạnh nhất, không gian thuộc tính mà Tĩnh Chỉ Lĩnh Vực phát ra khiến Ác Ma Thần Thụ dù vượt qua 10 vạn năm tu vi đều không thể nhất thời giãy thoát. Không còn chần chừ nữa, Quỷ Mị hồn kỹ thứ năm Diệt Hồn Chi Nhãn liên tục thi triển tấn công linh hồn Ác Ma Thần Thụ nằm trên con mắt. Giờ này, Quỷ Mị giống như một kẻ điên bất chấp tất cả phát động hồn kỹ. Dù cơ thể hắn mạnh mẽ, dù kinh mạch hắn rộng lớn, dù ý chí của hắn vượt quá lẽ thường, hành vi điên rồ của hắn vẫn khiến cơ thể hắn hứng chịu tổn thương cực lớn. Máu đỏ liên tục trào ra khỏi miệng, hắn cười như điên như dại trong khi công kích vẫn không ngừng đánh ra, hồn lực tiêu hao hắn lại mở ra Hoàng Tuyền Bích Lạc đem đám Quỷ Ảnh đã chuẩn bị trước dung nhập cơ thể để khôi phục hồn lực. Quỷ Mị hành vi khiến ngay cả Ác Ma Thần Thụ đều sợ hãi. Nó sợ hãi không chỉ là linh hồn của mình tổn thương ngày càng nghiêm trọng, nó còn sợ chính mức độ liều mạng của Quỷ Mị. Nếu như hiểu được Ác Ma Thần Thụ giờ này suy nghĩ chắc chắn sẽ nghe được hắn lời nhận xét đối với Quỷ Mị “nhân loại này so với ta còn điên”. Không biết trải qua bao nhiêu lâu, khi mà Quỷ Mị lờ mờ nhìn thấy một cái huyết sắc hồn hoàn xuất hiện, hắn mới dừng lại công kích. nở nụ cười của kẻ chiến thắng rồi hắn ngã gục xuống đất bất tỉnh. Một lúc sau, một cái huyết sắc thân ảnh cẩn thận từng ly từng tí tiếp cận chiến trường. Nhìn hắn hành động, có lẽ nhiều người sẽ nghĩ hắn là một tên trộm. Nhưng không phải thế, nhìn kỹ khuôn mặt hắn mới nhận ra đây chính là kẻ tự xưng Huyết Thần Đấu La – Huyết Cổ. Bằng vào hồn kỹ thứ năm nghịch thiên của mình, hắn nhiều lần thoát chết, tuy vậy, giờ đây hồn lực của hắn đã sắp hết, nếu bị công kích lần nữa, e rằng hắn cũng đi đời nhà ma, chính vì lý do này, hắn mới cẩn thận như vậy. Đáng lẽ Huyết Cổ sẽ không tiến đến nhưng một lúc vẫn không thấy động tĩnh gì cho nên lòng tò mò thôi thúc hắn tìm hiểu kết quả chiến đấu. Chiến trường bụi mù đã lắng xuống không ít. Trông thấy xa xa hồn hoàn màu đỏ tung bay, Huyết Cổ giật mình sau đó hắn nhanh chóng chạy tới. Lúc đến nơi, hắn nhìn thấy Quỷ Mị nằm bất tỉnh bên cạnh thi thể Ác Ma Thần Thụ, trên người hắn còn dính đầy máu đỏ. Nhìn Quỷ Mị, lại nhìn 10 vạn năm hồn hoàn, Huyết Cổ sờ cằm suy tư, một lúc sau hắn thở ra một hơi sau đấy tiến đến dìu Quỷ Mị ngồi dậy và truyền vào cơ thể Quỷ Mị chút ít hồn lực còn lại của mình. “Đi theo hắn một thời gian, ta liền đã biến thành một người tốt, đây thật không phải là điểm gì tốt đẹp” Huyết Cổ trong lòng thầm nghĩ, thật không biết, hắn vừa rồi hành động đã cứu hắn một mạng. Quỷ Mị trước lúc bất tỉnh đã đem một con Quỷ Ảnh cuối cùng dung hợp, chính vì lẽ đó, hắn rất nhanh đã tỉnh lại, còn nằm trên đất chẳng qua là đang hồi tưởng một vài chi tiết trong trận chiến vừa qua mà thôi, Huyết Cổ xuất hiện, hành động, hắn đều trông thấy trong mắt, nếu thực Huyết Cổ có ý muốn mưu hại hắn, chỉ cần một ý niệm, Quỷ Mị có thể lập tức cho hắn linh hồn nổ tung về chầu ông bà đúng như Ác Ma Thần Thụ đã nói. Mở ra ánh mắt của mình, Quỷ Mị tự giác đứng dậy, đổi một bộ quần áo mới, hắn lại từ trong Hoàng Tuyền Bích Lạc đem ra vài con hồn thú còn lại, hấp thu chúng hồn lực và sinh mệnh lực khôi phục tự thân. Nhìn về phía còn đang ngẩn người Huyết Cổ, Quỷ Mị khóe miệng hơi nhếch, hắn hành động vừa rồi chính là một lời nhắc nhở cho Huyết Cổ rằng “đừng có ý phản bội ta bởi vì ngươi sẽ không biết lúc nào ta ngất thật lúc nào là giả vờ đâu”. Bảo Huyết Cổ khôi phục hồn lực sau đó ra ngoài hộ pháp cho hắn, Quỷ Mị ngồi xuống bắt đầu hấp thu hồn hoàn. Hơn mười vạn năm hồn hoàn không phải một con số nhỏ. Hồn hoàn thứ bảy của hắn cũng là 10 vạn năm nhưng có được là nhờ hiến tế mà không phải tự hắn hấp thu, có điều Quỷ Mị vẫn tự tin mình có thể làm được. Hồn hoàn tiến đến đỉnh đầu, hồn lực tiến vào cơ thể, cùng với đó là oán niệm của Ác Ma Thần Thụ. Đối với Quỷ Mị, Ác Ma Thần Thụ có thể nói là hận đến thấu xương. Cho nên hồn hoàn vừa vào, oán niệm của nó đã gào thét ầm ĩ bên trong tinh thần hải của hắn. “Nhân loại, ngươi đừng hòng chiếm được bản tọa hồn hoàn” “Chỉ là một cái oán niệm mà cũng to mồm, cho ta trấn” Triệu hoán linh hồn xuất hiện, Quỷ Mị linh hồn theo ý niệm của hắn giơ tay một chưởng hướng về oán niệm Ác Ma Thần Thụ đánh tới. Nhìn to không kém nó thân thể lúc cồn sống bao nhiêu linh hồn Quỷ Mị, Ác Ma Thần Thụ hoảng sợ nói “không thể nào, làm sao có thể, linh hồn ngươi làm sao lại lớn đến thế?” “Xuống địa ngục mà hỏi diêm vương ấy” đáp lại một câu, Quỷ Mị một chưởng đập tan Ác Ma Thần Thụ ý niệm. Nếu Ác Ma Thần Thụ còn sống, có lẽ Quỷ Mị sẽ nói nhiều thêm mấy câu, nhưng giờ nó đã chết, đây chỉ là một cái oán niệm còn lại ở nhân gian mà thôi, biết rồi thì có tác dụng gì, chẳng lẽ giống Hắc zetsu tìm cách phục sinh không thành. Mất đi oán niệm, quá trình hấp thu hồn hoàn liền đơn giản nhiều, Quỷ Mị chỉ cần chậm rãi luyện hóa hồn lực là được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]