🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 67 Hạo Thiên Tông vây giết
[Trong lúc Huyết Cổ bỏ chạy]
Quân đội Tinh La đã tiến hành bao vây khu vực hiện trường. U Minh Nguyên Soái và bốn vị Hồn Đấu La của Hạo Thiên Tông cũng có mặt để kiểm tra. Bốn người này theo thứ tự là 83 cấp Hồn Đấu La Đường Hận vũ hồn Hạo Thiên Chuy, 83 cấp Hồn Đấu La Dương Phá Quân vũ hồn Phá Hồn Thương, 81 cấp Hồn Đấu La Ngưu Lang vũ hồn Kim Giáp Tê và 81 cấp Hồn Đấu La Thái Sơn vũ hồn Đại Lực Tinh Tinh, tất cả họ đều là trưởng lão của Hạo Thiên Tông được cử tới chiến trường giúp đỡ Tinh La Đế Quốc theo yêu cầu, còn lại một vị nữa là 82 cấp Hồn Đấu La Bạch Phi vũ hồn Tiêm Vỹ Vũ Yên không thấy cùng xuất hiện, có lẽ là có việc riêng.
Sau một hồi kiểm tra, Dương Phá Quân nhìn U Minh Nguyên Soái lắc đầu bảo “bọn họ toàn bộ đã chết, 49 người là do mất máu quá nhiều còn một người thì do máu trong não bị đông kết”. Lúc này, một người lính cũng hớt hải chạy tới hướng U Minh Nguyên Soái bẩm báo “Nguyên soái, chúng tôi phát hiện có rất nhiều trang bị quân đội bị bỏ lại ở gần đây, ngoài ra còn có thật nhiều xương cốt. Kiểm tra quân số thì thiếu mất 5 tiểu đội và 10 binh sĩ trinh thám”.
“Là Tà Hồn Sư thủ đoạn” Ngưu Lang đứng cạnh đó nghe được thông tin lập tức cho ra nhận định. “Tương tự những sự việc trước đó, chắc chắn là do tên khốn kia làm” Thái Sơn tiếp lời phụ họa. Đường Hận hai mắt phát ra sát ý cường liệt nhìn đồng bạn của mình bảo “Lần trước chúng ta chủ quan để hắn chạy thoát, không nghĩ rằng lại có hậu hoạn như vậy, lần này nhất định phải giết cho được hắn”. U Minh Nguyên Soái nãy giờ vẫn không nói gì nhưng hai bàn tay hắn nắm chặt đến mức rỉ máu đã cho thấy nội tâm hắn không giống bên ngoài bình tĩnh. Hạo Thiên Tông người đối với Huyết Cổ chỉ là lập trường đối lập, cũng không có thù hận gì to tát nhưng U Minh Nguyên Soái thì khác. Làm Chủ Soái, mỗi người Tinh La binh sĩ đều như thân nhân của hắn, chứng kiến từng người từng người cứ thế bị Huyết Cổ giết chết mà không làm gì được, U Minh Nguyên Soái đối với Huyết Cổ đã hận đến mức không thể cùng sống chung dưới một bầu trời, nếu như không phải quân vụ quấn thân, hắn đã đích thân truy sát Huyết Cổ để báo thù.
Nhắm mắt, hít một hơi thật sâu và cố gắng suy nghĩ về trách nhiệm Chủ Soái của mình hiện tại, tâm tình của U Minh Nguyên Soái dần dần dịu xuống. Một lát sau, hắn mở mắt rồi hướng về bốn người Hạo Thiên Tông làm cái cúi người.
Đột nhiên được Nguyên Soái làm lễ, bốn người Hạo Thiên Tông vừa kinh ngạc vừa khó hiểu. Đường Hận vội đi tới đỡ dậy U Minh Nguyên Soái, hắn tỏ vẻ không hiểu hỏi “Nguyên soái, ngài làm như vậy là có ý gì?”. Đây là thắc mắc của Đường Hận, cũng là thắc mắc chung của ba người Hạo Thiên Tông và đám binh sĩ. Ở đại lục này, hồn sư địa vị cao cả nhưng Nguyên Soái Đế quốc chi lễ cũng không phải là ai đều gánh được, đây không đơn giản chỉ là một cái nghi lễ của song phương, đằng sau nó còn là đại biểu cho hai cái thế lực mối quan hệ, vô cùng phức tạp.
U Minh Nguyên Soái không quan tâm đến ánh mắt hiếu kỳ của những người khác, hắn nhìn thẳng vào mắt Đường Hận, chân thành nói “Hạo Thiên Tông các vị, ta biết việc này có hơi quá đáng nhưng làm Nguyên Soái, phải chứng kiến các huynh đệ của mình cứ thế chết đi trước mắt mà không làm được gì, bản thân ta vô cùng tự trách, chỉ là công vụ quấn thân, ta không thể tự mình rời đi quân ngũ để báo thù cho các huynh đệ được cho nên ta ở đây hy vọng các vị Hạo Thiên Tông có thể giúp ta, giúp Tinh La Đế quốc cũng như toàn thể binh sĩ báo thù cho các huynh đệ đã chết, sau này chỉ cần chư vị có việc cần, cứ việc ngỏ lời, dẫu có khó đến đâu ta cũng sẽ không từ chối”.
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía U Minh Nguyên Soái. Bọn họ từ trong lời nói của hắn cảm nhận được sự chân thành và thật lòng. Bốn trưởng lão của Hạo Thiên Tông và các vị tướng quân đối với U Minh Nguyên Soái rất là kính nể, còn những người lính, họ bây giờ trong lòng chỉ có một suy nghĩ “dù sống hay chết cũng nhất quyết đi theo Nguyên Soái chiến đấu tới cùng”. Sau mấy giây im lặng, một vị tướng quân bỗng nhiên quỳ gối, hướng bốn vị trưởng lão Hạo Thiên Tông hô lớn “Mong các vị Hạo Thiên Tông giúp huynh đệ chúng ta báo thù”. Các vị tướng quân khác thấy thế cũng đồng loạt quỳ gối hô theo, sau đó là tập thể quân đội Tinh La. Âm thanh của hàng vạn người đồng loạt vang lên cùng một nhịp, trong lúc nhất thời, sĩ khí và cảm xúc thăng hoa đạt đến đỉnh điểm. Hạo Thiên Tông bốn người cũng bị không khí lây nhiễm, bùi ngùi nhìn nhau. Đường Hận ra hiệu cho mọi người miễn lễ sau đấy hắn hướng về mọi người chắp tay thành quyền dùng hồn lực hùng hậu của mình mà nói “Chư vị tình nghĩa, Đường mỗ bội phục, chúng ta năm huynh đệ được Hạo Thiên Đấu La cử đến đây chính là để giúp cho các vị cho nên diệt trừ Tà Hồn Sư là bổn phận cũng là trách nhiệm của chúng ta, chư vị cứ yên tâm chiến đấu, giao tên Tà Hồn Sư này cho chúng ta. Ta đảm bảo, qua ngày hôm nay sẽ không còn Tà Hồn Sư nào dám tập kích các vị nữa”.
Đường Hận nói xong, bốn người đồng thời mở ra vũ hồn và hồn hoàn, hồn lực mạnh mẽ dao động bao phủ gần nửa doanh trại Tinh La. Các vị tướng quân và tập thể binh sĩ không những không sợ mà còn lấy làm vui mừng. Bọn họ cảm giác được sức mạnh hùng vĩ từ trên cơ thể của bốn người. Chính nguồn sức mạnh này và sự tự tin của Đường Hận khiến cho các binh sĩ Tinh La tin tưởng bọn họ có thể trả thù cho những huynh đệ đã khuất của mình.
Một lát sau, bốn người Hạo Thiên Tông từ biệt U Minh Nguyên Soái sau đó hướng về Tinh Đấu Đại Xâm Lâm mà đi. Lần này, bọn họ rời đi với quyết tâm giết chết bằng được Huyết Cổ mới thôi. Họ làm vậy có lẽ vì lời hứa của mình, vì trách nhiệm hoặc cũng có thể là vì lương tâm trỗi dậy nhưng dù thế nào đi chăng nữa, mối quan hệ của bọn họ với Huyết Cổ vào lúc này đã không còn là vì lập trường khác biệt như khi xưa nữa rồi.
Không mất bao nhiêu thời gian, bốn người đã hội họp cùng với Bạch Phi. Nói đến thì mới biết, hóa ra cái con chim én vẫn luôn đi theo Huyết Cổ lại chính là hắn. Cùng Huyết Cổ giao thủ qua một lần đồng thời ăn thiệt thòi, Bạch Phi rất cẩn thận, hắn không trực tiếp đi lên tấn công mà chỉ ẩn nấp và theo dõi, mục đích thì rất rõ ràng, chờ đồng bạn đến để hợp tác tiêu diệt.
“Hắn đâu rồi?” Đường Hận lập tức hỏi thẳng vấn đề. Bạch Phi chỉ vào một cái hang động tối om dưới chân núi bảo “Hắn trốn ở trong đó đến giờ vẫn chưa thấy đi ra, ta sợ đánh rắn động cỏ nên cũng không dám tới gần dò xét nhưng đoán là hắn vẫn còn ở trong đó”. Dừng một chút, Bạch Phi nói tiếp “ta đã dò xét, xung quanh không có bất kỳ một cái cửa hang nào khác để có thể từ trong đi ra ngoài, chỉ là hang này sâu bao nhiêu, thông đến đâu thì ta không rõ, lại nói, quả núi này quá lớn, chúng ta có hợp sức cũng không công phá được nó, cho nên, ta đề nghị cử một người về nhờ Tinh La Quân Đội hỗ trợ, có bọn hắn nhân lực, phá hủy quả núi này chẳng mất bao lâu thời gian”.
Bốn người nghe được Bạch Phi đề nghị thì quay mặt nhìn nhau, từ trong ánh mắt đối phương, bọn họ đều thấy được hai từ “không nên”. Thực ra, bọn họ đều biết Bạch Phi đề nghị rất đúng lại là biện pháp an toàn nhưng khổ nỗi, vừa mới mấy phút trước lập lời hứa chắc chắn là Tà Hồn Sư để bọn hắn lo, bây giờ chưa gì đã chạy về đòi cứu viện, thử hỏi sau này lấy mặt mũi nào đối diện thế nhân chứ, rồi người ta sẽ không chỉ nói bốn người bọn hắn vô năng mà còn nói luôn Hạo Thiên Tông người nhát gan sợ chết.
“Không cần, năm người chúng ta dư sức đối phó hắn, lần trước để hắn chạy đó là do chủ quan mà thôi, chỉ cần cẩn thận một chút, cho hắn mọc cánh cũng khó mà thoát”. Đường Hận bình tĩnh nói. Dương Phá Quân, Thái Sơn, Ngưu Lang nhất trí gật đầu. Bạch Phi cảm thấy bốn người hôm nay hơi lạ nhưng nghĩ đến lời nói của Đường Hận hắn cũng thấy có lý cho nên coi như chấp nhận.
Thấy Bạch Phi không phản đối, Đường Hận bắt đầu chỉ huy mọi người chuẩn bị chiến đấu “Lát nữa tiến đến cửa hang ta sẽ thi triển hồn kỹ phong tỏa không gian, Bạch Phi, ngươi là mẫn công hệ, trong hang động không gian hẹp ngươi không có bao nhiêu tác dụng, ngươi ở bên ngoài giúp ta canh chừng đừng để người tới quấy nhiễu chúng ta hành động. Ngưu Lang, Thái Sơn, hai ngươi phòng ngự mạnh mẽ sẽ đi trước yểm hộ cho Dương Phá Quân ở đằng sau. Khi tiến vào nhớ chú ý cẩn thận, tên kia cực kỳ âm hiểm, chuyên làm chuyện đánh lén, hơn nữa chúng ta không biết bên trong ngoài hắn ra còn có Tà Hồn Sư nào khác hay không, nếu thấy không ổn lập tức rút lui ra ngoài, bảo toàn tính mạng vẫn là chuyện quan trọng”
Bốn người gật đầu đồng ý. Dương Phá Quân, Thái Sơn cùng Ngưu Lang cười tự tin thẳng hướng cửa hang cứ thế đi tới. Bạch Phi lần nữa hóa thành chim én nhưng lần này cơ thể của nó lại to lớn hơn rất nhiều lần. Đường Hận vác Hạo Thiên Chuy nhảy lên lưng Bạch Phi và được hắn chở lên đỉnh núi. Khi nhóm ba người Dương Phá Quân tiến vào trong hang, Đường Hận hồn lực trong cơ thể bắt đầu cao tốc chuyển động. Hồn hoàn thứ bảy lóe sáng khí thế trên người Đường Hận đột ngột tăng lên gấp mấy lần. Dừng mấy giây, hồn hoàn thứ tám trên người hắn cũng lóe sáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.