🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 64 Ngưu Đầu Nhân
Tiệc mừng Đại thọ bắt đầu từ sáng sớm đến tận đêm khuya vẫn còn chưa kết thúc. Khách mời chỉ là một phần, vui vẻ nhất vẫn là Thiên Thủ gia tộc người, dù sao Hàn Thiên Thừa sống càng lâu, càng khỏe mạnh thì bọn họ cũng được hưởng càng nhiều lợi ích. Ngồi uống với Phong đến chiều, Quỷ Mị tới cụng ly cùng Hàn Thiên Thừa rồi theo đám khách nhân rời đi. Đến Thiên Đấu Thành cũng vì chúc thọ, bây giờ việc đã xong, Quỷ Mị không còn lý do gì ở lại nữa.
Đi ngang qua trung tâm Thiên Đấu Thành, Quỷ Mị dừng lại trước cửa một tòa kiến trúc đặc biệt. Nó không giống như bao công trình kiến trúc khác mà lại được người thiết kế theo hình dạng của một cây búa kiểu dáng tương tự như Hạo Thiên Chuy khi đặt nằm dọc. Bề mặt bên ngoài của nó là do vô số những khối pha lê dát lên khiến cho kiến trúc này cả khi trong đêm tối đều vô cùng bắt mắt. Mặc dù hình dạng là một cây búa nhưng nó không phải là sản phẩm thuộc sở hữu của Hạo Thiên Tông mà là thuộc về tài sản của Thiên Nga gia tộc, đặt dưới sự bảo hộ của Thiên Đấu Đế Quốc. Nó chính là phòng bán đấu giá lớn nhất Đại Lục, được mệnh danh là Thiên Đấu Phòng Bán Đấu Giá.
Trên Đại Lục, Thiên Nga gia tộc thuộc về tám đại gia tộc lớn nhất, đứng ngang hàng cùng Thiên Thủ Gia Tộc, sức mạnh vũ lực của nó là vấn đề không cần phải bàn cãi. Bên cạnh đó, nghe nói Thiên Đấu Đại Đế cùng Thiên Nga Gia Tộc có thiên ti vạn lũ quan hệ, vũ hồn của Thiên Đấu Đại Đế cũng là Thiên Nga. Quỷ Mị sinh sau đẻ muộn, lại cũng không mấy quan tâm vấn đề chính trị cho nên hắn thực không rõ điều này có đúng hay không nhưng mà biết thì hắn cũng chỉ để đó, thực ra điều này chẳng liên quan gì đến Quỷ Mị, chỉ cần Thiên Nga gia tộc không chủ động tìm hắn phiền phức là được rồi.
Đi vào bên trong, Quỷ Mị càng thêm kinh ngạc với trình độ xa xỉ của nơi này. Vô số những khối ngọc thạch với đủ các chủng loại, kích thước và màu sắc mà khi đặt một trong số chúng ở bên ngoài sẽ được người ta coi như bảo vật gìn giữ thì ở nơi này chỉ là vật phẩm trang trí trên tường. Không những vậy, Quỷ Mị phát hiện, toàn bộ ánh sáng bên trong Phòng Đấu Giá không phải đến từ nến, đèn điện mà lại là do hàng vạn những viên dạ minh châu to bằng nắm tay treo trên trần nhà phát ra. Một bên cảm khái cuộc sống của người giàu, một bên tiếp tục hướng chỗ đấu giá tiến lên.
Mấy lần đến Thiên Đấu Thành nhưng đây là lần đầu tiên Quỷ Mị ghé vào Thiên Đấu Phòng Bán Đấu Giá. Mục đích thực ra cũng không có gì đặc biệt, hắn chỉ muốn tham quan một chút cho biết, tiện thể xem thử có thứ gì cần thiết hay không. Mười năm trừ gian, diệt ác, Quỷ Mị vơ vét được tài sản nhiều đếm không xuể. Hắn lại ít khi đi ra thành thị, tiêu phí chẳng có bao nhiêu cho nên cứ như vậy tích lũy xuống, bây giờ, chỉ riêng Kim Hồn Tệ thôi đều có thể chất thành một tòa núi. May mà có Hoàng Tuyền Bích Lạc không gian đủ rộng, nếu không, Quỷ Mị thực không biết hắn phải xử lý đống tài sản này thế nào cho hợp lý.
Hôm nay không phải là ngày diễn ra phiên đấu giá đặc biệt cho nên số lượng người đến đặc biệt đông. Mọi người cũng như Quỷ Mị, đeo lên một cái mặt nạ coi như là che đi dung nhan của mình, phòng bị người khác ghi nhớ mà chặn đường cướp của. Không có phòng che, không có phục vụ, cũng không có ưu tiên, tất cả mọi người đến đấu giá đều được sắp xếp vào chung một hội trường rộng lớn, tương ứng với số ghế ngồi, mỗi người sẽ được phát một con số ngẫu nhiên sau đó cứ thế tìm đúng chỗ mà ngồi.
Quỷ Mị nhìn trên tay mình số 113 sau đó tìm đến vị trí và ngồi chờ. Người đến càng ngày càng nhiều. Chỉ hơn 30 phút sau, hội trường gần 1000 ghế đã không còn mấy chỗ trống.
“Tiểu huynh đệ, không phiền nếu ta ngồi ở đây chứ?”
Một trung niên mặc áo xám giản dị hướng Quỷ Mị mở lời. Giọng nói của hắn hơi trầm, nhẹ nhàng và ấm áp, kết hợp với thái độ lịch sự, hắn khiến Quỷ Mị rất hảo cảm.
“Ghế còn trống, tiên sinh cứ tự nhiên”
Quỷ Mị khách khí đáp lại một câu rồi không còn chú ý hắn nữa. Trung niên vẫn duy trì nụ cười trên mặt, sau đó hắn nhìn lại tên thuộc hạ phía sau gật đầu một cái rồi ngồi xuống bên cạnh Quỷ Mị. Tên thuộc hạ của hắn thì ngồi sát ở một bên.
Thông qua quan sát bề ngoài, trung niên này làm Quỷ Mị nghĩ rằng hắn là một người bình thường. Mặc dù đôi khi trung niên hành động và lời nói lịch sự quá đáng, không phù hợp hắn phong cách ăn mặc nhưng theo Quỷ Mị nghĩ, trung niên rất có thể là một cái quý tộc nào đó ra bên ngoài du lịch nên mới cải trang thành như vậy. Việc này có lẽ chỉ dừng ở đây nếu như người thuộc hạ của người trung niên này không lén lút dùng tinh thần lực dò xét xung quanh.
Ở thế giới này, Linh hồn của một người càng mạnh thì tinh thần lực của họ càng mạnh. Thông thường, linh hồn sẽ tăng trưởng cùng với quá trình gia tăng tu vi. Một số người tương đối ngoại lệ khi mà họ sở hữu tinh thần thuộc tính, điều này cho phép họ có được tinh thần lực mạnh hơn xa một người sở hữu cùng cấp độ linh hồn. Tinh Thần Lực mạnh mẽ đem lại cho hồn sư khả năng khống chế, tốc độ tư duy nhanh hơn bình thường đồng thời có thể phát hiện sự dò xét của hồn sư có tinh thần lực yếu hơn cũng như dò xét hắn mà không bị hắn phát hiện. Người thuộc hạ của trung niên có lẽ vì tự tin vào thực lực của mình cho nên hắn bí mật dò xét và nghĩ rằng sẽ không bị người phát hiện nhưng hắn lại không biết rằng hành vi của hắn không chỉ bị Quỷ Mị phát hiện mà còn để lộ luôn thân phận chủ nhân của mình.
Quỷ Mị bên ngoài vẫn bình thường giống như không có chuyện gì xảy ra nhưng hắn lại đã âm thầm dò xét ngược lại hai người. Bằng vào tinh thần lực vượt xa mọi hồn sư, hắn dễ dàng dò xét ra thực lực của hai người mà không hề bị phát hiện. Quỷ Mị kinh ngạc khi hắn nhận ra hai người này tu vi đều vô cùng mạnh mẽ, một cái là Hồn Thánh, một cái là Phong Hào Đấu La. Tổ hợp này làm Quỷ Mị nhớ lại một cái tông môn rất nổi tiếng trên Đại lục – Thất Bảo Lưu Ly Tông. “Người trung niên này tám chín phần là Thất Bảo Lưu Ly Tông Tông Chủ rồi” Quỷ Mị cho ra suy đoán.
Thời gian bình tĩnh đi qua, Đấu Giá Hội đã bắt đầu được tổ chức. Chủ trì là một người nam nhân mập mạp với hai cái râu mép cá trê, hắn mặc chiếc áo vét đen để lộ ra cái bụng to tướng và đội một chiếc mũ kiểu cao bồi. Trông qua ngoại hình, Quỷ Mị liên tưởng hắn với mấy tên gian thương ở kiếp trước, hai bên cũng có những nét khá tương đồng.
Vật phẩm đấu giá lúc đầu bao giờ cũng là những thứ không mấy quý giá, có dược thảo, có thuốc chữa thương, binh khí, áo giáp, lụa là, kim loại hiếm...vật có giá trị nhất từ lúc bắt đầu đến giờ chính là trữ vật hồn đạo khí, tuy nhiên, có Hoàng Tuyền Bích Lạc không gian rộng rãi, Quỷ Mị đối với nó không còn ham muốn gì.
“Tiểu huynh đệ không muốn mua vật gì sao?”
Trung niên nhìn Quỷ Mị hỏi. Có lẽ hắn thấy sắp kết thúc phiên đấu giá mà Quỷ Mị vẫn chưa một lần giơ tấm bảng trong tay cho nên hiếu kỳ chăng. Đối với vấn đề này, Quỷ Mị cười nhạt nhìn hắn trả lời “Những vật phẩm này đối với ta không có tác dụng gì, có chăng thì chính là khối kim loại trên tay của tiên sinh nhưng nó đã bị tiên sinh mua trước”.
Cầm khối kim loại màu đen tuyền to bằng cái bát trên tay, trung niên nhìn Quỷ Mị bảo “Là vật này sao?, nếu tiểu huynh đệ muốn nó, ta có thể để lại cho ngươi một cái đồng giá, coi như kết cái thiện duyên”.
“Vậy tại hạ sẽ không khách khí”. Quỷ Mị từ trong hồn đạo khí lấy ra 5 cái túi tiền đưa cho trung niên. Giá cả của phiến kim kim loại này là 5000 Kim Hồn Tệ, mỗi túi tiền của Quỷ Mị chứa 1000 Kim Hồn Tệ, 5 túi vừa đủ 5000 Kim Hồn Tệ. Quỷ Mị đưa tiền cho trung niên nhưng mà người nhận lại là thuộc hạ của hắn, vị kia Phong Hào Đấu La, đồng thời cũng là người này cầm lấy phiến đá từ tay trung niên đưa cho Quỷ Mị. Tỏ vẻ hơi ngạc nhiên, sau đấy Quỷ Mị cùng người Phong Hào Đấu La này trao đổi vật phẩm. Cả hai bên đều cười vui vẻ nhưng ẩn sau nụ cười kia là họ đạt được điều gì thế thì thật khó nói.
“Chư vị, vật phẩm áp trục của buổi đấu giá hôm nay là một thứ vô cùng đặc biệt, cho dù là trong các buổi đấu giá cao cấp cũng rất ít xuất hiện và một người trong số các vị ở đây sẽ là chủ nhân của vật phẩm đặc biệt này, không để chở lâu nữa, xin mời các nam nhân của chúng ta hỗ trợ đem hắn lên sân khấu”. Người chủ trì lời giới thiệu gây nên Quỷ Mị sự tò mò. Nếu hắn nghe không lầm thì vật phẩm cuối giống như là một “người”. Buôn bán nô lệ chẳng có gì xa lạ nhưng mà nô lệ cho dù có đẹp như hoa thì giá cả rất bèo bọt, còn không bằng một phần trăm phiến đá Quỷ Mị vừa trao đổi với trung niên, thế thì, nô lệ như thế nào mới có thể sở hữu cái giá đủ để làm vật phẩm áp trục đây?
Kết quả rất nhanh liền được công bố. Dưới ánh mắt tò mò của Quỷ Mị cùng mọi người, từ sau sân khấu đi ra 6 cái Hồn Vương, mỗi người đều đã phụ thể vũ hồn, tay cầm một cái xích sắt mà xích sắt này đầu mối đều gắn trên người của một sinh vật có thân hình của nhân loại nhưng cái đầu của hắn lại là của một con bò. Đám người ồ lên vì kinh ngạc, ngay cả vị trung niên bên cạnh Quỷ Mị đều có dị trạng, còn Quỷ Mị, hắn cũng kinh ngạc nhưng không phải vì nó hình dạng mà là vì thanh Lang Nha Bổng cùng ba cái hồn hoàn trên người của sinh vật này.
Sở hữu cơ thể nhân loại cùng một số bộ phận giống như hồn thú, sinh vật trước mắt này cùng Lang Nhân tương tự bị Quỷ Mị ghép chung vào một loại gọi là Thú Nhân. Thú Nhân sở hữu sức mạnh của cả con người và hồn thú nhưng mà Quỷ Mị đã thí nghiệm rồi, Lang Nhân chỉ sở hữu trí tuệ của nhân loại, lại không có vũ hồn. Khí tức của chúng cũng tương tự như hồn thú và về mặt nào đó chúng cũng coi là một cái hồn thú đích thực. Nhưng mà, sinh vật trước mắt Quỷ Mị hiện tại lại có thể sở hữu vũ hồn và hồn hoàn, hơi thở của nó cũng là nhân loại mà không phải hồn thú. “Vì sao cùng là thú nhân, có sinh vật lại có vũ hồn như nhân loại mà có sinh vật lại giống như hồn thú, điểm gì gây ra sự khác biệt này? Liệu một thú nhân có thể sở hữu cùng lúc sức mạnh của hồn thú và vũ hồn hay không?...” vô số câu hỏi kỳ lạ nảy sinh trong đầu Quỷ Mị. Hắn nhìn về phía sinh vật trước mặt bằng ánh mắt kiên định, hắn, nhất định phải sở hữu sinh vật này.
“Chư vị, mọi người chắc là tò mò kẻ này là ai đúng không? Nói cho các ngươi biết, hắn là một cái hỗn huyết giữa người và hồn thú, gọi là Ngưu Đầu Nhân. Các vị nhìn, cái đầu của hắn chính là hàng thật, không phải là giả hay là do vũ hồn phụ thể sinh ra.” Người chủ trì dùng tay bóp vào mặt Ngưu Đầu Nhân sau đó kéo kéo khiến cho Ngưu Đầu Nhân tức giận phun khói ra lỗ mũi. Nó mạnh mẽ giãy dụa làm cho 6 vị Hồn Vương vất vả một lúc mới khống chế được.
Nhìn Ngưu Đầu Nhân mạnh mẽ như vậy, đám người hai mắt tỏa sáng nhưng cũng có một số người tỉnh táo hơn phát hiện được vấn đề hướng người chủ trì đặt câu hỏi
“Tên này mạnh như thế chúng ta chỉ là một cái người thường, mua về thì làm sao mà sai bảo nó được, nếu nó làm phản vậy chẳng phải nguy hiểm?”
Người chủ trì cười haha sau đó hắn từ trong hồn đạo khí lấy ra một vật giống như chiếc điều khiển từ xa rồi ấn nút. Sau khi hắn hành động, Quỷ Mị cảm giác được vật trong tay hắn có một chút năng lượng dao động, sau đó, đang ra sức giãy dụa Ngưu Đầu Nhân thế mà đột nhiên rùng mình, co giật rồi trợn trắng hai mắt bất tỉnh trên sàn. Một màn thần kỳ khiến đám người ghé mắt mà nhìn sau đấy bắt đầu thảo luận sôi nổi, có vẻ rất động tâm đối với vật phẩm này
Thấy mọi người biểu hiện, người chủ trì rất hài lòng, hắn nhân lúc còn nóng tiếp tục rèn sắt “Chư vị cứ yên tâm với uy tín của Phòng Đấu Giá, chúng tôi luôn đặt lợi ích của chư vị lên trên tất cả. Sau đây, chúng ta bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm cho Ngưu Đầu Nhân là 50 vạn Kim Hồn Tệ, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 1 vạn Kim Hồn Tệ”.
“Tôi ra 51 vạn Kim Hồn Tệ”
“Tôi ra 52 vạn Kim Hồn Tệ”
“....”
“Tôi ra 100 vạn Kim Hồn Tệ”
Chốc lát công phu, giá cả đã tăng lên đến 100 vạn, nhiều người ngay cả bảng đều chưa kịp giơ thì giá đã qua mức hắn có thể chịu đựng, những người này sau đó đành ủi xìu ngồi xem những người khác tiếp tục tranh giành. Một lúc sau, trung niên bên cạnh Quỷ Mị cũng tham gia đấu giá, mỗi một lần hắn tăng giá ít nhất cũng là 50 vạn Kim Hồn Tệ, có hắn gia nhập, cuộc chiến tranh giành Ngưu Đầu Nhân bớt sôi động hắn nhưng mà giá trị cạnh tranh lại tăng nhanh đến chóng mặt. Nhiều người thấy hắn nhiều tiền như thế thì nổi lòng tham nhưng mà sau khi một vài người bị vị Phong Hào Đấu La bên cạnh hắn cảnh cáo, đám người không còn ai dám nuôi ý định đánh cướp hắn nữa, những người đang cùng trung niên cạnh tranh cũng do dự rồi chấp nhận buông tha. Người chủ trì có vẻ không hài lòng lắm khi giá cả dừng lại. Hắn hướng mọi người hét lớn với mong muốn khích lệ mọi người lòng hiếu thắng nhưng có vẻ như không hữu ích gì.
Thầm thở dài một hơi, người chủ trì cao giọng hô
“300 vạn lần 1”
“300 vạn lần 2”
“Ta ra 500 vạn”. Đúng lúc người chủ trì muốn chốt giá thì Quỷ Mị giơ bảng báo giá. Hắn một lần tăng giá những 200 vạn. Đột nhiên có người báo giá, người chủ trì thu lại cái búa giữa chừng sau đó nở nụ cười vui vẻ. Những người còn lại thì giật mình với mức giá mà Quỷ Mị đưa ra. Riêng trung niên nhân thì nhìn Quỷ Mị đầy kinh ngạc, hắn không thể ngờ được, đến phút bù giờ rồi còn có người nhảy ra ngáng đường, mà người này không ai khác lại ngồi ngay bên cạnh hắn.
“Tiểu hữu, ta thấy ngươi tuổi còn trẻ, có lẽ là ngươi sẽ hứng thú với những cái mới lạ nhưng mà bỏ ra nhiều tiền như thế chỉ để mua một cái Ngưu Đầu Nhân không đáng, nếu ngươi cần vệ sĩ hoàn toàn có thể dùng số tiền này thuê một cái hồn sư mạnh mẽ hơn để bảo vệ ngươi. Nghe ta, từ bỏ cái Ngưu Đầu Nhân này đi, ta cùng Phòng Đấu Giá quản lý quen biết, vấn đề ngươi báo giá ta sẽ nói giúp cho” Trung niên nhìn Quỷ Mị nhẹ nhàng khuyên bảo.
Quỷ Mị biết trung niên lời nói hoàn toàn chính xác. 500 vạn Kim Hồn Tệ là một con số khổng lồ, có thể duy trì cả một cái gia tộc tầm trung sinh hoạt phí nhiều năm, còn nếu thực muốn thuê vị sĩ, Quỷ Mị hoàn toàn có thể dùng 500 vạn Kim Hồn Tệ ký một cái hợp đồng trọn đời với một vị Hồn Thánh. Nhưng mà vấn đề là Quỷ Mị mua Ngưu Đầu Nhân là do hắn bốc đồng hay là để nó bảo vệ hắn hay sao? Không hề, Quỷ Mị chính là muốn từ Ngưu Đầu Nhân tìm ra bí mật của thú nhân. So với điều này 500 vạn Kim Hồn Tệ thì có cái ý nghĩa gì đâu.
“Đa tạ tiên sinh quan tâm nhưng mà Ngưu Đầu Nhân là thứ ta nhất định phải có được. Ngài cũng không cần lo lắng, ta ra giá, ta có thể trả được, nếu ngài muốn cạnh tranh, ta cũng sẽ cùng ngài làm cái sằng phẳng” Quỷ Mị thẳng thắn cùng trung niên nói chuyện. Nếu trung niên thật là Thất Bảo Lưu Ly Tông Tông Chủ, hắn nhất định là rất giàu tiền, thực mà để so tài sản, Quỷ Mị chắc chắn sẽ thua nhưng cuộc đua này không phải chỉ riêng nhiều tiền là được mà còn so sánh tâm lý. Thất Bảo Lưu Ly Tông Tông Chủ có một cái Tông môn phải lo, hắn sẽ so sánh số tiền bỏ ra với giá trị mà Ngưu Đầu Nhân mang đến do đó khi giá cả vượt qua giá trị của Ngưu Đầu Nhân, hắn nhất định sẽ từ bỏ. Quỷ Mị lại khác, hắn tiền nhiều không biết làm gì, hắn không coi Ngưu Đầu Nhân giá trị để đấu giá do đó hắn sẽ chơi tất tay. Một bên chần chừ do dự, một bên không còn gì để mất, thử hỏi bên nào sẽ thắng đây.
Nhìn Quỷ Mị nụ cười tự tin, trung niên nghĩ ngợi một lát rồi cười khổ lắc đầu “Thôi, tiểu hữu đã có ý như vậy, ta cũng không tham gia tranh đua nữa làm gì, hy vọng ngươi sau này không nên hối hận là được. Đấu giá tới đây cũng kết thúc rồi, ta có việc đi trước, tiểu hữu thong thả, ngươi nếu có dịp thì đến Thất Bảo Lưu Ly Tông làm khách”.
Trung niên ẩn ý mời chào, Quỷ Mị rất rõ ràng nhưng mà hắn là người của Vũ Hồn Điện, số phận định trước khó mà cùng Thất Bảo Lưu Ly Tông làm bạn cho nên Quỷ Mị giả vờ như không hiểu, mỉm cười đáp “đa tạ tiên sinh đã nhường, tiên sinh đi thong thả”. Trung niên gật đầu sau đó dẫn theo thuộc hạ rời đi.
Người chủ trì có chút thất vọng nhưng cảm xúc đó thoáng qua trên mặt hắn liền bị nụ cười thay thế. Một cái Ngưu Đầu Nhân đổi lấy 500 vạn Kim Hồn Tệ đã vượt qua xa giá trị mà quản lý giao phó, hắn có thể từ trong số dư này kiếm được một khoản tiền kha khá cho đám nữ nhân đông đúc của mình nha.
Sau khi đấu giá kết thúc, Quỷ Mị đi đến sau khán đài lấy ra 500 vạn Kim Hồn Tệ đưa cho quản lý rồi dẫn theo Ngưu Đầu Nhân rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.