"Ngoan quá, thú trong nhà đều như vậy sao?" Kỷ Vu gãi gãi cằm mèo, sung sướng nheo mắt lại, bởi vì vợ nhà mình nên cô cũng kiên nhẫn và thiên vị với động vật họ mèo lông xù xù hơn những hồn thú khác vài phần.
Mấy ngày nay, cô đã làm phiền nàng không ít, chọc cho Chu Trúc Thanh hạn chế không cho thân mật, buổi sáng không thể không ngủ nướng.
Không có vợ để ôm, chỉ có thể vuốt thú cùng họ cho đỡ buồn chán.
Tưởng tượng đến bộ dáng A Thanh nhà mình lười biếng lại quyến rũ, Kỷ Vu không thể ngăn được ý cười trên môi, thậm chí nhìn những hồn thú vô tổ chức vô kỷ luật này, tâm tình cũng trở nên tốt hơn không ít.
Đăng ký là công việc rườm rà nhất từ trước đến nay, huống chi Kỷ Vu còn phải khắc ấn Pháp Tắc cho từng hồn thú, rất là tiêu hao hồn lực.
Nhưng cũng theo đó, ấn này sẽ đi theo hồn thú cả đời, hơn nữa sẽ truyền cho đời sau, nhân quả tuần hoàn, bất cứ hành vi săn giết hồn thú nào đều sẽ có trừng phạt nhất định.
Hiện tại cô vất vả một chút, ngày tháng sau này của hồn thú cũng có thể tốt hơn một chút.
Kỷ Vu mượn quy tắc của các thế giới khác để thống nhất quản lý số lượng hồn thú ngày càng giảm.
Tâm Ma Kiếp, đó là những gì Tu Tiên giới gọi nó.
Hồn Sư muốn tiến giai ngoại trừ hồn lực đầy đủ, cơ duyên xảo hợp, hoàn thành ký khế ước với hồn thú, còn phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-ngon-linh-phap-tac/3588781/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.