"Bản thân Vinh Vinh không có vợ ôm còn ghen ghét chị." Kỷ Vu ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Chu Trúc Thanh, môi tới gần tai nàng nhẹ giọng nỉ non, giọng nói đầy u oán.
"Chị nói cái gì?!" Không gian trong xe ngựa hữu hạn, tuy rằng giọng Kỷ Vu nhỏ nhưng đủ để cho Hồn Sư ngũ cảm nhanh nhạy nghe được, Ninh Vinh Vinh đột nhiên xù lông, thở phì phì nhìn về phía Chu Trúc Thanh, lên án: "Trúc Thanh, em quản chị ấy chút đi! Cả ngày không làm chuyện chính, không đứng đắn."
Một bên là người yêu liếc mắt đưa tình nhìn mình chăm chút, một bên là đồng đội bị người yêu chọc cho xù lông, Chu Trúc Thanh khó xử nhíu mày, xoa tay Kỷ Vu, nhẹ giọng nói bên tai cô: "Hiện tại ngoan một chút, chờ lần tới đều sẽ nghe chị."
Ninh Vinh Vinh: Khinh tôi bị điếc sao?! Tôi có thể nghe được đấy, đừng xem nhẹ tôi có được hay không? Tán tỉnh trắng trợn giữa thanh thiên bạch nhật, cũng phải bận tâm đến cảm nhận của tôi chứ!!
Vừa nghe Chu Trúc Thanh nói xong, Kỷ Vu lập tức ngồi nghiêm chỉnh, con ngươi đạm kim sắc như sáng lên ánh sáng lóa mắt, trên mặt là ngồi quy củ nhìn thẳng nhưng sau lưng lại không ngừng có động tác nhỏ, tay phải lưu luyến trên thân thể mềm mại, nhẹ nhàng xoa đi vặn lại.
Thân thể đã lâu không được chạm vào vô cùng mẫn cảm, Chu Trúc Thanh khó nhịn đè lại tay cô, một tay kia nắm chặt đệm mềm trên ghế đang ngồi, thân thể run nhè nhẹ, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-ngon-linh-phap-tac/3588773/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.