Lúc này, vừa lúc người phục vụ bưng lên món ăn đầu tiên trên bàn bọn họ.
Thanh niên đến từ Học viện Thương Huy đột nhiên bước nhanh hơn, giữa lúc người phục vụ đang kêu lên thì tình cờ va vào người phục vụ, thấy mâm đồ ăn kia có lẽ sẽ đổ lên đầu Đới Mộc Bạch.
Nhưng không có cảnh đồ ăn rơi như hắn đã mong đợi, chỉ thấy Đường Tam vươn tay phải ra tiếp lấy mâm đồ ăn nhanh như tia chớp, nhẹ nhàng dừng trên bàn, một giọt nước sốt cũng không bị văng ra.
Thanh niên của Học viện Thương Huy sửng sốt trong giây lát, nhưng trên mặt hắn thực mau liền lộ ra một nụ cười giảo hoạt, "Xin lỗi."
Ngoài miệng là nói như vậy, hắn vẫn đi về phía trước như cũ, nhìn qua giống như muốn đi ngang Đới Mộc Bạch, nhưng một chân hắn lại lặng yên quét ngang, trực tiếp đá ghế dựa Đới Mộc Bạch đang ngồi.
Đó chỉ là một chiếc ghế gỗ bình thường mà thôi, một khi bị đá mất một chân ghế, Đới Mộc Bạch tất nhiên không có khả năng ngồi ổn định được. Hơn nữa động tác thanh niên ra chân rất che giấu, nửa người trên không nhúc nhích, nếu không đặc biệt chú ý, căn bản vô pháp phát hiện động tác của hắn.
Ngay khi thanh niên kia vừa đá, Đới Mộc Bạch liền động.
Một tiếng phịch nặng nề vang lên, thanh niên từ Học viện Thương Huy chỉ cảm thấy chân mình như đá phải ván sắt, toàn bộ cẳng chân tê dại một hồi, ngay sau đó, Đới Mộc Bạch tát cho hắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-ngon-linh-phap-tac/3588732/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.