Một năm sau.
"Ngôn linh · Trảo sát!" Vài sợi dây mảnh được phóng ra từ thân thể Kỷ Vu với tốc độ đáng kinh ngạc, xoắn con mồi cách xa mười mét thành những miếng thịt gọn gàng.
Đây là Hồn Hoàn thứ tư mà Kỷ Vu có được vào bốn tháng trước, linh thú là một con nhện ngàn năm tuổi, đã tốn rất nhiều công sức của Kỷ Vu và Chu Trúc Thanh. Lực công kích của Hồn Kỹ này cũng không tệ lắm, có thể phóng ra hàng chục dây kim sắc nhỏ trong nháy mắt, bóp nghẹt kẻ địch có phòng ngự yếu cùng cấp trong vòng vài chục mét, đồng thời có thể tạo thành thương tổn không nhỏ cho kẻ địch có phòng thủ mạnh.
Tuy rằng tương tự Hồn Kỹ thứ ba nhưng sức công phá lại cao hơn nhiều so với Hồn Kỹ thứ ba, cũng là Hồn Kỹ đầu tiên của Kỷ Vu thiên về tấn công hơn là khống chế.
Sau khi xử lí những miếng thịt một cách hết sức thuần thục, Kỷ Vu thu hồi Võ Hồn, để thịt lên giá nướng Chu Trúc Thanh đã bày sẵn.
Thế mà dùng Hồn Kỹ cắt thịt, trình độ không thua gì dùng dao phay giết gà khiến người ta hết sức kinh ngạc, nhưng Chu Trúc Thanh đã sớm thấy nhiều không trách. Trình độ lười biếng của người này có liên quan trực tiếp với hồn lực, hồn lực càng cao càng thích lười biếng.
Quét dầu, rắc mè, rắc thì là, động tác cả hai nhanh chóng lại ăn ý khắn khít, nhưng chỉ ăn thịt không sẽ ngán. Trong khi nướng thịt, Kỷ Vu còn lấy ra nấm hái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-ngon-linh-phap-tac/3588722/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.