“Triệu lão sư, Thái Thản Cự Vượn đã bỏ đi. Chúng ta cần nhanh chóng trở về hội họp với mọi người.” Phong Lăng lấy ra giải dược, đưa đến trước mũi Triệu Vô Cực, nhanh chóng gọi tỉnh hắn.
Từ lúc giao chiến với Thái Thản Cự Vượn, Phong Lăng quá mức tập trung vào trận chiến mà không phát hiện Chu Trúc Thanh bọn họ đã đi đâu, hiện tại đã không còn trong phạm vi cảm nhận của Phong Lăng nữa, khiến cô có chút lo lắng.
“Cái gì? Thái Thản Cự Vượn đã bỏ đi?” Triệu Vô Cực hoang mang mở mắt, quan sát xung quanh. Xa phía trước là một mảnh hoang vắng, mặt đất khắp nơi còn lồi lõm, hoàn toàn không còn nhìn ra đây là đang trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nữa.
“Người của ngươi như thế nào toàn là huyết!?” Lão Triệu lo lắng xem xét cả người Phong Lăng. Phong Lăng luôn mặc trang phục huyền sắc, trong đêm tối sẽ không dễ dàng gì thấy được vết máu trên người cô. Nhưng tưới một thân máu của Thái Thản Cự Vượn, đầu tóc và khuôn mặt của Phong Lăng cũng được “tắm” máu, lại thêm mùi huyết tanh nồng sặc mũi. Không tinh tế như Lão Triệu còn dễ dàng nhận ra.
“Không có việc gì, đây không phải là máu của ta. Ta dùng máu của Hồn Thú dự trữ trong người để tưới lên, đây là giả chết sao. Thái Thản Cự Vượn tưởng ta đã chết, cũng chán ghét mà bỏ đi.” Phong Lăng vội biên lời nói dối để Lão Triệu yên tâm, nếu nói ra sự thật, thân phận của Tiểu Vũ có thể bị bại lộ.
Dù Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-lang-thanh/3110975/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.