" Cậu...nếu cậu dám làm gì tôi, cậu chắc chắn sẽ không yên đâu " Dung Nguyệt dù hoảng sợ nhưng vẫn mạnh miệng doạ cậu.
Dật Hiên nhếch môi nở nụ cười lạnh lẽo:
" Không yên? Với cái sản nghiệp chưa bằng một góc của Dật Thị thì cô lấy đâu ra cái tự tin mà đi doạ thằng này ".
"Cậu..." Dung Nguyệt cứng họng lại. Lát sau như nhớ ra điều gì đó liền nói: "Được, hôm nay cậu dám đụng đến cọng tóc của tôi, tôi sẽ sai người giết chết con nhỏ kia ".
" Hôm đó con này chỉ dừng tay tới đó thôi, nếu không có người can ngăn thì dám cá giờ đây nó đã không còn mạng mà lết xác tới trường đâu " Cô ta phát điên gào thét lên.
Dật Hiên nghĩ đến vết trầy xước cùng những vết bầm tím ở hai cánh tay cô, tiếng khóc nấc lên đến uất ức khiến toàn thân cậu tràn ngập khí lạnh. Đáy mắt cậu hiện rõ tia lạnh lẽo đến mức bóp chết người, thái độ của Dật Hiên như thế không chỉ làm Dung Nguyệt lo sợ mà ngay cả đám người bao quanh cũng lo lắng không kém.
"Người đời có câu muốn nói gì thì phải uốn lưỡi chín lần rồi mới thốt ra, tôi nghĩ chắc cô cũng nghe qua rồi nhỉ "
Cậu thản nhiên liếc nhìn cô ta.
Đôi mắt Dung Nguyệt đầy vẻ hoảng loạn nhìn cậu: " Y cậu là sao? ".
Vẻ mặt cậu vô cảm trước câu hỏi của cô ta:
" Để tôi xem ngày hôm nay cô còn mạng để giết chết cậu ấy như lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ha-nam-ay/3698786/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.