Đầu của Hi Nhiễm không to nên khi đội mũ lên trông có hơi mắc cười. Chỉ thấy đôi mắt bồ câu của cô nhìn chằm chằm vào anh, giờ đây nhìn cô thật sự rất đáng yêu dễ thương đến mức không thể thán phục thành lời.
Dật Hiên nhịn không được muốn khen cô một câu nhưng lại không thể, thay vào đó cậu khẽ vỗ nhẹ lên đỉnh đầu mũ cô, gương mặt rất ư là hài lòng: " Trông cũng hợp ".
Hi Nhiễm được cậu dắt ra phía sau, Dật Hiên nhanh chóng leo vào ghế lái. Chờ mãi nhưng vẫn không thấy cô ngồi lên, cậu hiếu kì quay ra sau hỏi: " Không tính đi? ".
Cô giương mắt nhìn cậu, mím môi chần chừ một lúc. Chặp sau cẩn thận đưa chân sang bên kia, nặng nhọc leo lên ngồi ở yên sau anh, trong nháy mắt tim cô bỗng đập thình thịch.
Dật Hiên: " Cậu được phép ôm vào eo tớ".
Hi Nhiễm a một tiếng, hai má đỏ lên như quả cà chua, lí nhí nói: " Không cần đâu".
" Nếu té thì đừng trách " Dật Hiên gạt kính bảo hộ xuống, vặn chìa khoá lên. Tiếng nổ xe môtô nghe như tiếng nổ bom trên mặt nước vậy, khiến Hi Nhiễm giật mình khiếp sợ.
Dật Hiên không báo trước liền vặn tay ga lên, Hi Nhiễm liền hét một tiếng đồng thời hai tay ôm lấy eo, đầu dựa vào tấm lưng rộng lớn của cậu.
Được như ý mình mong muốn, Dật Hiên giả vờ hỏi: " Bảo không ôm?".
Hi Nhiễm vẫn còn dư âm của nỗi sợ kia, mặt cô vẫn còn dán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ha-nam-ay/3630900/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.