Giang Lăng Lục từ từ mở mắt mắt, nàng đã sớm tỉnh, chính là trong đầu nghĩ không muốn ngồi dậy rời khỏi giường. Nàng miễn cưỡng tựa đầu vàothành giường nghe phía bên đối diện truyền đến tiếng luyện quyền. Chuyện tối hôm qua nàng đương nhiên biết rất rõ ràng rành mạch chứ không phảinhư cái bộ dạng say đến bất tỉnh nhân sự ở ngoài, thậm chí, lúc ấy nàngthật sự rất thanh tỉnh.
Có thể nói rượu làm cho nàng không thểkiểm soát được chính mình hoặc vốn dĩ nàng đã không muốn kiểm soát chính bản thân. Nàng thầm nghĩ mình sẽ tùy tiện phát tiết lửa giận lên ngườihắn. Nhưng cuối cùng lại cùng hắn mây mưa đến kịch liệt ở sau núi.
Khi hắn rời khỏi cơ thể nàng, thân mình mềm nhũn tựa vào gốc cây,trong long nàng vui thích, đôi mắt buồn ngủ mờ mờ hơi nước nhìn hắn.Nàng đang chờ hắn, chờ hắn ôm nàng về nhà, sau đó giúp nàng tắm rửa sạch sẽ rồi bế nàng lên giường đi ngủ. Nghĩ lại, trước kia hắn đều như vậyđối với nàng. Hắn sẽ tự mình giúp nàng lau rửa sạch sẽ, giúp nàng hongkhô tóc rồi mặc áo ngủ cho nàng, cùng nàng ngủ đến khi trới sáng mới rời đi.
Thạch Hạo Nhiên sửa sang lại chính mình rồi mới tiến lên giúp nàngmặc lại quần áo. Xong xuôi, hắn mở miệng: ” Đi thôi, ta đưa ngươi về”,hắn chủ động đi phái trước dẫn đường
Nàng sững sờ trong giây lát, lông mày không khỏi dần dật vài cái.Nàng nghĩ hắn sẽ bế nàng đi vì căn bản bây giờ nàng rất lười, cũng không có khí lực để mà di chuyển nữa.
Không nghe thấy tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-go-em-nghi-em-yeu-anh-roi/73678/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.