Và rồi sau đó, Trịnh Tương Hảo thật sự đã bế theo Niên Mộc Dương với bộ quần áo khủng long mà lần trước cô mới sắm cho thằng bé. Nhưng lần này cô không mang theo xe đẩy, chỉ là ôm thằng bé rồi cầm theo vài thứ lặt vặt của con trai.
Chưa đến mười lăm phút thì chiếc xe của Cao Tuyết Nghênh đã đến và dừng ở trước cổng nhà cô, khi này cô nhìn sang Cao Dung đang ở nhà, nói:
- Con đưa Tiểu Dương đi chơi với chị Tuyết Nghênh, cha thì sang nhà anh trai rồi nên mẹ cứ thoải mái nha. Buổi chiều này chắc con và Cầm Bách cũng sẽ ăn ngoài, mẹ muốn ăn gì thì cứ nhờ dì giúp việc nấu, mẹ đừng vào bếp, nguy hiểm lắm.
- Mẹ biết rồi, cảm ơn con.
- Vậy con đi nha mẹ.
- Tạm biệt.
- Dạ.
Sau khi chào tạm biệt Cao Dung xong thì Trịnh Tương Hảo cũng bế con trai ra ngoài, hiển nhiên thì cô chọn ngồi ở phía sau xe để dàng chăm sóc cho con trai khi cần thiết
Lúc này Cao Tuyết Nghênh mới nói:
- Mới có mấy ngày không gặp, thằng bé hình như lại lớn hơn rồi.
Trịnh Tương Hảo nghe thấy cũng nhìn xuống con trai… Hình như là có lớn hơn thật, thậm chí còn nặng hơn nữa.
Đến đây Lưu Thiên Mộc liền đưa tay muốn bế thằng bé, đương nhiên Trịnh Tương Hảo cũng không ngần ngại mà trao con khủng long siêu cute cho cô ấy, vừa ôm lấy con trai nuôi, Lưu Thiên Mộc liền nói:
- Trời ơi Tiểu Dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-giuong-cai-len-giuong-hoa/3610866/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.